Thứ Ba sau Chúa Nhật 2 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (năm I) Dt 6,
10-20
"Chúng ta có một niềm tin
đặt trước mặt như chiếc neo chắc chắn và bền vững".
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, Thiên Chúa không bất
công đến nỗi quên công trình của anh em và lòng bác ái anh em đã tỏ ra vì danh
Người, anh em là những người đã phục vụ và hiện đang phục vụ các thánh. Chúng
tôi mong ước mỗi người anh em thi thố cũng một lòng hăng hái đó để giữ vững
niềm hy vọng đến cùng, ngõ hầu anh em không trễ nải, nhưng sẽ noi gương những
kẻ nhờ tin tưởng và kiên nhẫn mà hưởng thụ các điều đã hứa.
Quả thật, khi Thiên Chúa hứa cùng
Abraham, Người không dựa vào ai lớn hơn mà thề, nhưng dựa vào chính Mình mà thề
rằng: "Ta sẽ chúc phúc cho ngươi và sẽ cho ngươi sinh sản ra nhiều".
Do đó, Abraham kiên nhẫn chờ đợi, nên được hưởng lời hứa. Vì chưng, loài người
dựa vào kẻ lớn hơn mình mà thề, và lời thề được coi như bảo chứng chấm dứt mọi
tranh tụng. Cũng vậy, vì Thiên Chúa muốn minh chứng cho những kẻ hưởng thụ lời
hứa ý định bất di bất dịch của Người, nên đã làm lời thề, để nhờ hai điều bất
di bất dịch mà Thiên Chúa không thể sai lời, thì chúng ta là những người tìm ẩn
náu nơi niềm hy vọng đã ban cho chúng ta, chúng ta có một nguồn yên ủi chắc
chắn. Trong niềm hy vọng đó, linh hồn chúng ta có một chiếc neo chắc chắn và
bền vững, cắm vào tận bên trong bức màn, nơi Ðức Giêsu đã vào như vị tiền phong
của chúng ta, Người được phong làm Thượng tế đến muôn đời theo phẩm hàm
Menkixêđê.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 110, 1-2. 4-5. 9 và
10c
Ðáp: Cho tới
muôn đời Chúa vẫn nhớ lời minh ước (c. 5b).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Tôi sẽ ca tụng Chúa hết
lòng, trong nhóm hiền nhân và trong Công hội. Vĩ đại thay công cuộc của Chúa
tôi, thực đáng cho những người mến yêu quan tâm học hỏi. - Ðáp.
2) Chúa đã làm những điều lạ lùng đáng
nhớ, Người thật là Ðấng nhân hậu từ bi. Chúa đã ban lương thực cho những ai tôn
sợ Người, cho tới muôn đời Người vẫn nhớ lời minh ước. - Ðáp.
3) Chúa đã gởi tặng ơn giải phóng cho
dân Người, đã thiết lập lời minh ước tới muôn đời, danh Người thực là thánh
thiện và khả uý. Lời khen ngợi Chúa còn tồn tại đến muôn đời. - Ðáp.
* * *
Bài Ðọc I: (năm II) 1 Sm 16,
1-13
"Samuel xức dầu cho Ðavít
trước mặt các anh em ngài; và Thánh Thần ngự xuống trên ngài".
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng
Samuel rằng: "Ta đã loại bỏ Saolê không cho cai trị Israel nữa, thế mà
ngươi còn thương khóc nó đến bao giờ? Ngươi hãy đổ dầu cho đầy bình và lên
đường; Ta sai ngươi đến nhà Isai dân thành Bêlem. Vì Ta chọn một người con của
ông ấy lên làm vua". Samuel thưa: "Làm sao mà đi được? Vì nếu Saolê
hay biết việc đó, ông sẽ giết con". Chúa nói: "Ngươi hãy tự tay bắt
một con bê trong đàn, và nói: 'Tôi đến để dâng lễ tế lên cho Chúa'. Ngươi sẽ mời
Isai đến để dự lễ tế, Ta sẽ tỏ cho ngươi biết việc phải làm, và sẽ chỉ cho
ngươi biết phải xức dầu cho ai?"
Vậy Samuel làm như lời Chúa dạy và đi
đến Bêlem. Các vị kỳ lão trong thành bỡ ngỡ chạy đến Samuel mà nói rằng:
"Ông đem bình an đến chăng?" Ông đáp: "Phải, bình an! Tôi đến để
dâng lễ tế cho Chúa. Các ông giữ mình thanh sạch và cùng tôi đến dâng của
lễ". Vậy ông làm cho Isai và con cái ông ấy được thanh sạch và mời họ đến
dâng lễ tế. Khi (họ) vào nhà, Samuel gặp ngay Êliab và nói: "Có phải người
xức dầu của Chúa đang ở trước mặt Chúa đây không?" Và Chúa phán cùng
Samuel: "Ðừng nhìn xem diện mạo, vóc cao, vì Ta đã loại nó rồi; Ta không
xem xét theo kiểu con người, vì chưng con người nhìn xem bên ngoài, còn Thiên
Chúa thì nhìn xem tâm hồn". Isai gọi Abinađab đến và dẫn đến trước mặt
Samuel. Samuel nói: "Cũng không phải Chúa chọn người này". Isai cho
dẫn Samma đến. Samuel lại nói: "Nhưng Chúa cũng không chọn người
này". Isai lần lượt đem bảy đứa con mình ra trình diện với Samuel. Samuel
nói với Isai: "Chúa không chọn ai trong những người này". Samuel nói
tiếp: "Tất cả con ông có bấy nhiêu đó phải không?" Isai đáp:
"Còn một đứa út nữa, nó đi chăn chiên". Samuel nói với Isai:
"Ông hãy sai người đi gọi nó về, vì chúng ta không ngồi vào bàn ăn trước
khi nó về". Isai sai người đi tìm đứa con út. Ðứa út này có mái tóc hoe,
có đôi mắt xinh và gương mặt đẹp. Chúa phán: "Ngươi hãy chỗi dậy, xức dầu
lên nó, vì chính nó đó". Samuel lấy bình dầu ra, xức lên nó trước mặt các
anh em, và Thánh Thần Chúa ngự trong Ðavít từ ngày đó trở đi. Còn Samuel đứng
dậy trở về Rama.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 88, 20. 21-22. 27-28
Ðáp: Ta đã
gặp Ðavít là tôi tớ của Ta (c. 21a).
Xướng: 1) Xưa trong cuộc thị kiến,
Chúa đã phán cùng bầy tôi Chúa: "Ta đội mão triều thiên cho vị anh hùng,
Ta cất nhắc người được kén chọn tự trong dân. - Ðáp.
2) Ta đã gặp Ðavít là tôi tớ của Ta.
Ta đã xức dầu thánh của Ta cho người, để tay Ta bang trợ người luôn mãi, và
cánh tay Ta củng cố thân danh người. - Ðáp.
3) Chính người sẽ thưa cùng Ta:
"Chúa là Cha tôi, là Thiên Chúa và Tảng Ðá cứu độ của tôi". Và Ta sẽ
đặt người làm trưởng tử, cao sang hơn các vua chúa ở trần gian. - Ðáp.
* * *
Alleluia: Ga 8, 12
Alleluia, alleluia! - Chúa phán:
"Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta sẽ được ánh sáng ban sự sống". -
Alleluia.
Phúc Âm: Mc 2, 23-28
"Ngày Sabbat làm ra vì
loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Marcô.
Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua
đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức thì những người biệt phái thưa
Người rằng: "Kìa Thầy xem. Tại sao ngày Sabbat người ta làm điều không
được phép như vậy?" Người trả lời rằng: "Các ông chưa bao giờ đọc
thấy điều mà Ðavít đã làm khi ngài và các cận vệ phải túng cực và bị đói ư?
Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào, và đã ăn bánh dâng trên
bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các cận vệ cùng ăn thế nào?"
Và Người bảo họ rằng: "Ngày Sabbat làm ra vì loài người, chứ không phải
loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng làm chủ cả ngày Sabbat".
Ðó là lời Chúa.