Là mục tử tốt lành luôn cảm thông với nỗi vất vả của các môn đệ, nên sau cuộc hành trình truyền giáo, Đức Giê-su đã bảo các ông hãy lên thuyền đến nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi. Nhưng khi thuyền vừa cập bến, nhìn thấy cảnh đám đông dân chúng từ xa kéo đến đang chờ đợi để nghe giảng Tin Mừng, thì Người lại “chạnh lòng xót thương” họ, và quên việc nghỉ ngơi để tiếp tục rao giảng Tin Mừng cho họ.