Suy
Niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XVI Thường
Niên
“Người gieo giống đi ra gieo giống”
Lời Chúa: Mt 13, 18-23
"Vậy anh em hãy nghe
dụ ngôn người gieo giống.
19 Hễ ai nghe lời rao giảng
Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người
ấy: đó là kẻ đã được gieo bên vệ đường. 20Còn kẻ được gieo trên nơi
sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận. 21Nhưng nó không
đâm rễ mà là kẻ nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã
ngay. 22Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi
lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết
quả gì.
23Còn kẻ được gieo trên đất
tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được
gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục."
Suy Niệm
Trong
bài Tin Mừng của ngày thứ tư thường niên, Đức Giê-su đã kể dụ ngôn “Người Gieo
Giống” (Mt 13, 1-9). Vì thế, ngày hôm nay Giáo Hội cho chúng nghe lời giải
thích của Người.
1. Dụ ngôn đầu tiên
Đức
Giêsu kể nhiều dụ ngôn, nhưng dụ ngôn “Người Gieo Giống” là dụ ngôn đầu tiên.
Vì thế, dụ ngôn này có tầm quan trọng đặc biệt; thực vậy, Đức Giê-su nói với
các môn đệ: “Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất cả các dụ
ngôn” (Mc 4, 13).
Có
thể nói, đây là “dụ ngôn mẹ” nói cho chúng ta về “những điều được giữ kín từ
tạo thiên lập địa”; đó là:
Ø
Mầu nhiệm sáng tạo, bởi vì Thiên Chúa
Ba Ngôi ra khỏi chính mình để sáng tạo và Thiên Chúa sáng tạo bằng Lời (St 1 và
Ga 1, 3).
Ø
Mầu nhiệm cứu độ, bởi vì dụ ngôn nói
đến tội lỗi và Sự Dữ làm cản trở Lời Thiên Chúa sinh hoa kết quả. Như chính Đức
Giê-su giải thích trong bài Tin Mừng hôm nay.
Ø
Mầu nhiệm nhập thể, bởi vì Ngôi Lời Thiên
Chúa ra khỏi cung lòng Ba Ngôi Thiên Chúa đích thân đến với thế giới loài người
chúng ta để ban Lời hằng sống của Thiên Chúa.
Ø
Và về mầu nhiệm Thánh Thể và mầu nhiệm
Vượt Qua, bởi vì Đức Giê-su Ki-tô, Ngôi Lời Thiên Chúa, gieo lời và gieo luôn
chính mình, như tấm bánh trong bí tích Thánh Thể và như hạt lúa mì, trong cuộc
Thương Khó.
2. “Người Gieo Giống”
Có
lẽ đa số chúng ta đều xuất thân từ gia đình làm nông nghiệp, nghĩa là làm vườn
hay làm ruộng; hoặc chúng ta có kinh nghiệm ít nhiều về nghề này; nếu không,
chúng ta cũng biết được những hoạt động này qua chương trình học phổ thông hay
các phương tiện truyền thông.
Đối
với chúng ta, “người gieo giống ra đi gieo giống” là sự kiện quá đỗi bình
thường và lập đi lập lại. Nhưng lời này, vì xuất phát từ miệng Đức Giêsu, nên
diễn tả một biến cố thật lớn lao: Ngôi Lời Thiên Chúa, ra khỏi cung lòng Thiên
Chúa, đi gieo Lời của mình (trong sáng tạo, trong lịch sử loài người và lịch sử
cứu độ. và nhất là nơi Đức Giêsu-Kitô);
Và
Ngài không chỉ gieo Lời của mình, mà còn gieo chính mình, gieo sự sống của
mình, vì lời nói của Ngài và ngôi vị của Ngài là một. Như chính Đức Giê-su nói
về cuộc Thương Khó của Ngài: “Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi,
thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác”
(Ga 12, 24).
Trong
dụ ngôn, có bốn trường hợp: trường hợp đầu là mất trắng, vì hạt giống rơi xuống
vệ đường, nên những con chim đến ăn mất hạt giống; trường hợp sau, hạt giống
rơi trên sỏi đá, khá hơn một chút: hạt giống mọc lên ngay vì đất không sâu,
nhưng vì nắng gắt và thiếu rễ sâu nên bị cháy và chết khô; trường hợp thứ ba
khá hơn nữa: hạt giống nẩy mầm, mọc thành cây, nhưng vì sống ở giữa bụi gai,
gai cũng lớn lên và mạnh hơn nên làm cây chết ghẹt.
Lời
Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay, mời gọi chúng ta hiểu hiện tượng thiên nhiên
này ở bình diện thiêng liêng:
Hễ ai nghe lời rao giảng
Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người
ấy: đó là kẻ đã được gieo bên vệ đường. Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là
kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận. Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ
nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay. Còn kẻ
được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh
hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì. (c.
19-22)
Chúng
ta hãy nhìn vào bản thân mình, vào cuộc đời mình, và tự hỏi: đâu là số phận của
hạt giống Lời Chúa? Và tuy hạt giống Lời Chúa vẫn chưa sinh hoa kết quả dồi
dào, những chắc chắn, cũng có những tiến bộ nào đó. Và chúng ta cũng tự hỏi: Đâu
là “những chim chóc, nắng gắt, vấn đề thiếu gốc rễ và gai góc” ở nơi bản thân
chúng ta, đã làm cho hạt giống không sinh hoa kết quả?
Dụ
ngôn Người Gieo Giống chất vấn chúng ta, nhưng cũng mang lại cho chúng ta bình
an và hi vọng. Bởi vì, trái với kinh nghiệm sống, Người Gieo Giống trong dụ
ngôn của Đức Giê-su, có thể nói, gieo hạt giống quí báu của mình cách quảng đại, gieo không phân biệt, không xét
đoán. Và Lời Chúa vẫn được gieo quảng đại vào lòng chúng ta như thế hàng ngày
trong Thánh Lễ.
Lời
Chúa được gieo cách quảng đại vào lòng chúng ta, bởi vì Chúa tin rằng, dù sao
đi chăng nữa, trong lòng chúng ta chắc chắn có phần đất tốt, hơn nữa, tự bản
chất chúng ta là đất tốt, vì chúng ta được dựng nên bởi Lời Chúa và theo hình
ảnh Thiên Chúa; và Chúa hi vọng rằng, có một ngày đẹp trời nào đó, Lời của Ngài
sẽ rơi vào phần đất tốt này, rồi mọc lên và lớn mạnh, và sinh hoa kết quả gấp
trăm, gấp sáu mươi, gấp ba mươi, nghĩa là bội thu và nhiều đến độ có thể bù lại
tất cả những hạt đã mất, xét cho cùng không đáng bao nhiêu! Và đó là điểm tới
tất yếu của Nước Trời.
3. “Kẻ nghe Lời và hiểu”
Trong
lời giải thích của Người, Đức Giê-su đặc biệt nói hoa trái của việc hiểu Lời
Chúa, và nhờ đó, hiểu biết và yêu mến chính Chúa:
Còn kẻ được gieo trên đất
tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ
được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục." (c.
23)
Có
những loại hiểu biết không dẫn đến lòng mến. (1) Bởi vì, thực ra đó chỉ là
những cái biết thuộc bình diện “thời sự”, chứ không hiểu được cách Chúa hiện
diện, hành động và dẫn đưa tới hoàn tất; đó là cái biết của hai môn đệ trên
đường Emmau. (2) Hoặc bởi vì, sự hiểu biết này chỉ là kiến thức, tài liệu,
những lý thuyết khách quan về ngôi vị, thay vì là sự hiểu biết đến từ chính
kinh nghiệm gặp gỡ và lắng nghe trực tiếp ngôi vị (giống như đọc sách về trái
soài và kinh nghiệm ăn trái soài). (3) Hoặc bởi vì, đó là sự hiểu biết phê
bình, lệch lạc và nông cạn, khởi đi từ sự nghi ngờ, dò xét, thiếu tin tưởng.
Yêu
mến mà không có hiểu biết sâu xa, thì đó mới chỉ là một chuyển động nội tâm
cùng với những cảm xúc; như chúng ta có kinh nghiệm, cảm xúc, dù quan trọng và
đáng trân trọng, nhưng không bền vững và nhất là không thể thông truyền cách
trực tiếp. Chính vì thế, phương pháp cầu nguyện với Lời Chúa theo sư phạm Linh
Thao của thánh I-nha-xiô luôn nhấn mạnh đển nỗ lực hiểu, như chính Đức Giê-su
đã luôn nhấn mạnh: “Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu,
thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục,
kẻ được ba chục.” (Mt 13, 23).
Nhưng
hiểu ở đây không chỉ là kiến thức hay lí luận, nhưng là nỗ lực của con người
trọn vẹn, để đụng chạm được Ngôi Lời, và để cho Ngôi Lời đụng chạm được chúng
ta ở chiều sâu, ngang qua việc tìm ra những kết nối (com-prendre, động từ hiểu trong Tiếng Pháp) và khám phá ra những
điều dấu ẩn (to under-stand, động từ hiểu trong Tiếng Anh) liên quan đến kế hoạch
cứu độ và đến chính khuôn mặt đích thật của Thiên Chúa. Đó là sự hiểu biết mang
lại cho chúng ta ơn “an ủi thiêng liêng”, vốn đã làm cho con tim của hai môn đệ
trên đường Emmau bừng cháy (x. Lc 24, 13-35).
Chúng
ta hãy xin Chúa dùng tình yêu của thánh Phao dành cho Chúa để làm bùng cháy
lòng khao khát hiểu biết và yêu mến Chúa của chúng ta.
Nhưng, những gì xưa kia
tôi cho là có lợi, thì nay, vì Đức Ki-tô, tôi cho là thiệt thòi. Hơn nữa, tôi
coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức
Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như
rác, để được Đức Ki-tô và được kết hợp với Người. (Pl 3, 7-9)
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc