Thứ Hai sau Chúa Nhật 7 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (Năm I) Hc 1,
1-10
"Sự khôn ngoan được tác
tạo trước mọi loài".
Khởi đầu sách Huấn Ca.
Mọi sự khôn ngoan đều bởi Thiên Chúa,
và luôn luôn đã ở với Người và có từ trước muôn thuở.
Ai đếm được cát biển, giọt mưa và số
ngày từ muôn đời? Ai đã đo được trời cao, đất rộng và biển sâu? Ai có thể khám
phá ra sự khôn ngoan của Thiên Chúa có trước muôn vật?
Sự khôn ngoan được tác tạo trước muôn
loài, và trí khôn được dựng nên từ vạn kiếp. Nguồn mạch sự khôn ngoan là lời
Thiên Chúa trên các tầng trời, và lối vào sự khôn ngoan là các giới răn vĩnh
cửu.
Căn nguyên sự khôn ngoan được mạc khải
cho ai? Ai hiểu biết được mưu toan của sự khôn ngoan? Luật lệ khôn ngoan đã
được mạc khải và tiết lộ cho ai? Và ai thấu triệt được trăm ngàn đường lối của
nó?
Chỉ có một Ðấng Tối Cao là Ðấng Tạo
Thành toàn năng, là Vua uy quyền và rất đáng kính sợ, Người ngự trên toà sự
khôn ngoan và là Thiên Chúa thống trị.
Chính Người đã tạo thành sự khôn ngoan
trong Thánh Thần, Người đã nhìn xem, tính toán và đo lường. Người đã đặt nó
trên mọi công trình của Người, trên mọi sinh linh tuỳ lòng rộng rãi của Người,
Người đã phân phát nó cho những ai yêu mến Người.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5
Ðáp: Chúa làm
vua, Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).
Xướng: 1) Chúa làm vua, Ngài đã mặc
thiên oai, Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long đai. - Ðáp.
2) Và Ngài giữ vững địa cầu, nó sẽ
không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập từ muôn thuở, từ đời đời vẫn có
Chúa. - Ðáp.
3) Lời chứng bảo của Ngài rất đáng
tin, lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà Ngài, cho tới muôn muôn ngàn
thuở. - Ðáp.
* * *
Bài Ðọc I: (Năm
II) Gc 3, 13-18
"Nếu anh em có lòng thích
cãi vã, thì đừng lên mặt".
Trích thư của Thánh Giacôbê Tông đồ.
Anh em thân mến, ai là kẻ khôn ngoan
và từng trải trong anh em? Người ấy hãy lấy đời sống tốt lành mà bày tỏ công
việc của mình thấm nhuần sự hiền từ khôn ngoan. Còn nếu anh em có lòng ganh tị
chua cay và thích cãi vã, anh em đừng lên mặt và nói dối nghịch cùng sự thật.
Vì thứ khôn ngoan đó không phải từ trời xuống, mà là thứ khôn ngoan phàm trần,
mang nặng thú tính và là của ma quỷ. Bởi chưng ở đâu có ganh tị và cãi vã, ở đó
có hỗn độn và đủ thứ tệ đoan. Nhưng sự khôn ngoan từ trời xuống, thì trước tiên
là trong trắng, rồi ôn hoà, bao dung, nhu mì, hướng thiện, đầy lòng nhân từ và
hoa quả tốt lành, không xét đoán thiên vị, không giả dối. Hoa quả của công
chính được gieo vãi trong bình an cho những người xây đắp an bình.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 18, 8. 9. 10. 15
Ðáp: Giới răn
Chúa chính trực, làm hoan lạc tâm can (c. 9a).
Xướng: 1) Luật pháp Chúa toàn thiện,
bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt. - Ðáp.
2) Giới răn Chúa chính trực, làm hoan
lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt. - Ðáp.
3) Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn
mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy. - Ðáp.
4) Xin Chúa nhậm những lời miệng con
công bố, và sự lòng con suy gẫm trước thiên nhan, lạy Chúa là Ðá Tảng, là Ðấng
Cứu chuộc con. - Ðáp.
* * *
Alleluia: Tv 24, 4c và 5a
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin
dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mc 9, 13-28
"Lạy Thầy, tôi tin, xin
Thầy trợ giúp đức tin hèn kém của tôi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu (từ trên núi xuống)
và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các ông và những luật
sĩ đang tranh luận với các ông.
Vừa thấy Người, tất cả đám đông kinh
ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng: "Các ngươi
tranh luận gì với nhau đó?" Một người trong đám đông trả lời rằng:
"Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm ám. Quỷ
đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt mép, nghiến
răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất lực".
Người đáp lại: "Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các ngươi đến bao
giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Ðem nó lại đây cho Ta".
Và người ta đem nó đến.
Vừa thấy Chúa Giêsu, quỷ liền dằn vặt
đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất. Chúa Giêsu hỏi cha
nó rằng: "Nó bị như thế từ bao giờ?" Ông ta đáp: "Thưa từ lúc
bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu Thầy có thể làm
được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi". Chúa Giêsu nói với ông:
"Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều có thể
được". Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: "Thưa Thầy tôi tin, xin
Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi". Chúa Giêsu thấy đám đông tuôn
đến, Người nạt thần ô uế rằng: "Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi: hãy
xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa". Sau khi kêu thét và dằn
vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông
nói: "Nó chết rồi". Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng
lên.
Khi Chúa vào trong nhà, các môn đệ hỏi
riêng Người: "Tại sao chúng con lại không thể trừ được nó?" Người
đáp: "Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay".
Ðó là lời Chúa.