Thứ Ba sau Chúa Nhật 19 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (Năm I) Ðnl 31, 1-8
"Giosuê, anh hãy dũng mạnh
và can đảm: anh sẽ đem dân vào Ðất Nước".
Trích sách Ðệ Nhị Luật.
Môsê đến nói với toàn dân Israel tất
cả những lời này: "Tôi hôm nay đã một trăm hai mươi tuổi. Tôi không còn đi
đứng được nữa, nhất là khi Chúa đã phán cùng tôi rằng: "Ngươi sẽ không qua
sông Giođan này". Chúa là Thiên Chúa của ngươi sẽ qua trước ngươi, chính
Người sẽ tiêu diệt các dân tộc ấy trước mặt ngươi và ngươi sẽ thắng chúng.
Chính Giosuê sẽ qua trước ngươi như Chúa đã phán. Chúa sẽ đối xử với chúng như
đã đối xử với Sêhon và Og là vua người Amorê và với đất nước các vua ấy. Người
đã tiêu diệt chúng. Vậy khi Chúa nộp chúng cho các ngươi, các ngươi sẽ đối xử
với chúng như tôi đã truyền cho các ngươi. Hãy dũng mạnh và kiên trì, đừng sợ,
đừng kinh hãi trước mặt chúng. Vì chính Chúa là Thiên Chúa các ngươi dẫn đường
cho các ngươi, Người sẽ không bỏ rơi và lìa khỏi các ngươi".
Ông Môsê gọi ông Giosuê đến và nói với
ông trước mặt toàn dân Israel rằng: "Hãy dũng mạnh và can đảm: vì anh sẽ
đem dân này vào Ðất Nước Chúa đã thề hứa sẽ ban cho cha ông chúng; chính anh sẽ
bắt thăm phân chia phần đất ấy. Chúa là Ðấng dẫn đàng cho anh, chính Người sẽ ở
với anh. Người sẽ không bỏ rơi và lìa khỏi anh. Anh đừng sợ và đừng kinh
hãi".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Ðnl 32, 3-4a. 7. 8. 9 và
12
Ðáp: Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình (c. 9a).
Xướng: 1) Tôi sẽ kêu cầu thánh danh
Chúa. Các ngươi hãy mang sự uy linh lại cho Chúa chúng ta. Các công trình của
Thiên Chúa đều hoàn hảo, và mọi đường lối của Người đều chính trực. - Ðáp.
2) Ngươi hãy nhớ lại những ngày xa
xưa, hãy tưởng nghĩ lại mỗi thế hệ: Hãy hỏi cha ngươi, và người sẽ loan báo cho
ngươi; hãy hỏi tổ phụ ngươi, và các ngài sẽ chỉ dạy ngươi. - Ðáp.
3) Khi Ðấng Tối Cao phân chia các dân
tộc, khi Người tách biệt con cái của Ađam, Người đã thiết lập ranh giới của các
nước, chiếu theo số con cái Israel. - Ðáp.
4) Nhưng Chúa lấy dân Người làm phần
riêng mình, chọn Giacóp làm dây đo cơ nghiệp của Người. Chỉ có một Chúa là Ðấng
dẫn đưa nó, và chẳng có Chúa nào khác ở với nó. - Ðáp.
* * *
Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 2, 8 - 3, 4
"Người ban cho tôi cuốn
sách ấy làm lương thực: nó trở nên ngọt ngào như mật trong miệng tôi".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Chúa phán như thế này: "Phần
ngươi, hỡi con người, hãy nghe các lời Ta sẽ phán cùng ngươi; ngươi chớ phản
nghịch như loài phản nghịch kia. Hãy mở miệng mà ăn những sự Ta sẽ ban cho
ngươi". Tôi nhìn, thì có một bàn tay đưa về phía tôi, trong tay có cuốn
sách cuộn lại. Người mở cuốn sách ra trước mặt tôi: sách viết cả mặt trong, mặt
ngoài. Trong sách viết những lời than van, rên rỉ và kêu trách.
Người phán cùng tôi rằng: "Hỡi
con người, ngươi hãy ăn sự ngươi tìm được. Hãy ăn cuốn sách này và đi nói với
con cái Israel". Tôi mở miệng và Người cho tôi ăn cuốn sách ấy và bảo tôi
rằng: "Hỡi con người, hãy lấy cuốn sách Ta ban cho ngươi làm lương thực mà
ăn cho no". Tôi ăn và nó trở nên ngọt ngào như mật trong miệng tôi. Và
Người phán cùng tôi rằng: "Hỡi con người, hãy đi đến nhà Israel và nói cho
chúng nghe những lời của Ta".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 118, 14. 24. 72. 103.
111. 131
Ðáp: Các lời sấm của Chúa ngọt ngào trong cổ họng con
là dường nào (c. 103a).
Xướng: 1) Con vui vì đường lối lời
Ngài nghiêm huấn, dường bằng được mọi thứ giàu sang. - Ðáp.
2) Vì lời nghiêm huấn của Ngài là điều
con ưa thích, các thánh chỉ của Ngài là những bậc cố vấn của con. - Ðáp.
3) Ðối với con, luật pháp do miệng
Chúa đáng chuộng hơn vàng bạc châu báu muôn ngàn. - Ðáp.
4) Các lời sấm của Ngài ngon ngọt thay
cho cổ họng con, ngọt hơn cả mật ong đổ miệng con. - Ðáp.
5) Lời Ngài nghiêm huấn là sản nghiệp
của con muôn đời: vì những điều đó khiến cho lòng con hoan hỉ. - Ðáp.
6) Con há miệng để hút nguồn sinh khí,
vì con ham muốn những chỉ thị của Ngài. - Ðáp.
* * *
Alleluia: 1 Sm 3, 9
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin
hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe: Chúa có lời ban sự sống đời đời. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mt 18, 1-5. 10. 12-14
"Các con hãy coi chừng,
đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh
Matthêu.
Khi ấy các môn đệ đến bên Chúa Giêsu
mà hỏi: "Chớ thì ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?" Chúa Giêsu gọi
một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: "Thật, Thầy bảo thật
các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước
Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước
Trời.
"Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ
như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng
khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của
chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Ta, Ðấng ngự trên trời.
"Các con nghĩ sao? Nếu ai có một
trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con
trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, Thầy bảo thật các
con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó, hơn chín mươi chín con chiên không
thất lạc. Cũng vậy, Cha các con trên trời không muốn để một trong những kẻ bé
mọn này phải hư mất".
Ðó là lời Chúa.