HÔN NHÂN – TÌNH YÊU – SỨ MẠNG
VATICAN. Sau đây là toàn văn bài chia sẻ của Đức Thánh Cha Phanxicô trong buổi tiếp kiến chung diễn ra vào sáng thứ tư, ngày 6.5.2015, tại quảng trường Thánh Phêrô, Vatican.
“Xin chào tất cả anh chị em,
Trong loạt bài giáo lý về gia đình, ngày hôm nay, chúng ta sẽ đụng chạm trực tiếp đến nét đẹp của hôn nhân Kitô giáo. Đây không đơn giản chỉ là buổi lễ mà người ta cử hành trong nhà thờ, với hoa, váy cưới, chụp hình… Hôn nhân Kitô giáo là một bí tích được cử hành trong Giáo Hội, làm nên Giáo Hội và khởi đầu cho một cộng đoàn gia đình mới.
Thánh Phaolô đã diễn tả điều này trong câu nói: “Mầu nhiệm này – mầu nhiệm hôn nhân – thật là cao cả, tôi có ý muốn nói đến Đức Kitô và Giáo Hội” (Ep 5,32). Được soi sáng bởi Thánh Thần, thánh Phaolô đã xác nhận rằng tình yêu hôn nhân là hình ảnh tình yêu giữa Đức Kitô với Giáo Hội! Thật là một phẩm giá không tưởng! Nhưng trên thực tế, nó được ghi khắc trong kế hoạch tạo dựng của Thiên Chúa, và với ân sủng của Đức Kitô, hằng hà sa số các cặp đôi Kitô hữu, dù có nhiều giới hạn và tội lỗi, đã hiện thực hóa tình yêu ấy.
Thánh Phaolô, khi nói về đời sống mới trong Đức Kitô, đã nói rằng tất cả các Kitô hữu được mời gọi để yêu thương nhau như Đức Kitô đã yêu thương mình, là “phục tùng lẫn nhau” (Ep 5,21), có nghĩa là phục vụ lẫn nhau. Ở đây nói đến một phép ẩn dụ giữa vợ-chồng và Đức Kitô – Giáo Hội. Rõ ràng đây là một phép ẩn dụ không hoàn hảo lắm, nhưng chúng ta phải thừa nhận nó theo nghĩa thiêng liêng, rằng thật cao cả, đơn giản và mang tính đột phá biết bao dành cho những người nam người nữ, được trao phó cho ân sủng của Thiên Chúa.
Người chồng – thánh Phaolô nói – phải yêu thương vợ “như yêu thân thể mình” (Ep 5,28), yêu mến vợ như Đức Kitô “yêu mến Giáo Hội và hiến thân mình cho Giáo Hội” (c.25). Anh chị em có hiểu điều này không? Hãy yêu vợ như Đức Kitô yêu mến Giáo Hội. Đây không phải là chuyện đùa đâu, rất nghiêm túc đấy! Bổn phận yêu mến và tôn trọng phẩm giá người nữ, theo gương Đức Kitô là rất lớn, trong cộng đoàn Kitô hữu.
Hạt giống tân Phúc Âm, là cái tái thiết lập tính hỗ tương nguyên thủy của việc trao hiến và tôn trọng nhau, đã dần dần lớn lên qua dòng lịch sử, và cuối cùng trở nên mạnh mẽ.
Bí tích hôn nhân là một hành vi đức tin và tình yêu to lớn: nó làm chứng cho sự can đảm tin vào nét đẹp trong việc tạo dựng của Thiên Chúa và sống một loại tình yêu thúc đẩy mình đi xa hơn, ra khỏi chính mình, và thậm chí ra khỏi chính gia đình mình. Ơn gọi Kitô hữu hướng đến tình yêu trọn vẹn và không giới hạn là điều mà, với ơn sủng của Đức Kitô, nằm ở vị trí nền tảng của sự tự do làm nên hôn nhân.
Chính Giáo Hội cũng hoàn toàn dấn thân vào hôn nhân Kitô giáo suốt dòng lịch sử: Giáo Hội đã vui mừng trong những thành công của họ, cũng như đau buồn trong những thất bại của họ. Nhưng chúng ta phải nghiêm túc tự vấn mình: chính chúng ta có đón nhận từ tận sâu thẳm, trong tư cách là các tín hữu và các chủ chăn, mối dây không thể phân chia này giữa câu chuyện của Đức Kitô và Giáo Hội với câu chuyện hôn nhân và gia đình nhân loại không? Chúng ta có sẵn sàng dấn thân cách nghiêm túc vào trách nhiệm này, nghĩa là mỗi cuộc hôn nhân bước đi trên con đường tình yêu mà Đức Kitô đã có đối với Giáo Hội? Điều này rất quan trọng!
Tính sâu sắc này của mầu nhiệm tạo dựng, được nhận biết và thiết lập trong sự tinh tuyền của nó, mở ra một chân trời lớn thứ hai, vốn làm nên đặc tính của bí tích hôn nhân. Quyết định “kết hôn với Thiên Chúa” cũng bao hàm một chiều kích sứ mạng, nghĩa là hình thành trong tim mình một sự sẵn sàng để mang ơn lành của Chúa và ân sủng của Đức Kitô đến cho tất cả mọi người. Thực ra, các đôi vợ chồng Kitô giáo cũng tham dự vào sứ mạng của Giáo Hội. Cần có sự can đảm để làm điều này. Vì thế, cứ mỗi lần tôi chào thăm những đôi mới cưới, tôi thường nói: “Hãy can đảm lên”, vì cần có sự can đảm để yêu thương nhau như Đức Kitô đã yêu thương Giáo Hội.
Việc cử hành bí tích Hôn Phối không thể để lọt việc đồng trách nhiệm trong đời sống gia đình đối với sứ mạng yêu thương lớn lao của Giáo Hội. Đời sống của Giáo Hội sẽ thêm phong phú hơn nơi nét đẹp của giao ước hôn nhân này, cũng như nó sẽ nghèo nàn khi đi giao ước hôn nhân bị làm biến dạng. Để có thể trao ban cho mọi người ơn đức tin, tình yêu và niềm hy vọng, cũng cần có sự trung tín đầy can đảm của các đôi hôn phối nhờ ân sủng bí tích mà họ lãnh nhận. Dân Thiên Chúa cần họ dấn thân hằng ngày trong đức tin, trong tình yêu và niềm hy vọng, với tất cả niềm vui và nỗi buồn mà hành trình dấn thân này mang đến trong một cuộc hôn nhân và trong gia đình.
Lộ trình đã được xác định mãi mãi, đó là lộ trình của tình yêu: yêu thương nhau như Thiên Chúa yêu thương, mãi mãi. Đức Kitô luôn chăm sóc cho Giáo Hội: Người luôn yêu thương Giáo Hội, gìn giữ Giáo Hội, như chính mình. Đức Kitô chưa bao giờ thôi cất khỏi khuôn mặt nhân loại đủ mọi loại vết nhơ, nếp nhăn. Việc lan tỏa sức mạnh và sự dịu dàng của Thiên Chúa từ cặp đôi này đến cặp đôi kia, từ gia đình này đến gia đình kia thật tuyệt đẹp và cảm động làm sao! Thánh Phaolô thật có lý khi nói rằng: đây thật sự là một “mầu nhiệm lớn lao”. Người nam người nữ nào có đủ sự can đảm để mang kho tàng được chứa đựng trong “những bình sành dễ vỡ” của nhân loại chúng ta, là nguồn lực thiết yếu của Giáo Hội, cũng như cho toàn thể thế giới! Xin Thiên Chúa chúc lành thật nhiều cho những con người như thế!”
Chuyển dịch Pr. Lê Hoàng Nam, SJ