Nếu
đánh mất khả năng cảm nhận tình yêu thương, bạn sẽ đánh mất tất cả
Đừng
đánh mất khả năng yêu thương, bởi vì nếu đánh mất khả năng cảm nhận rằng mình
được yêu thương, thì bạn sẽ đánh mất tất cả. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế
trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Nếu
không hiểu được tính vô vị lợi của lời mời, bạn chẳng hiểu gì
Trong
bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay (Lc 14,15-24), Chúa Giêsu kể cho chúng ta
nghe dụ ngôn minh họa cho lời chúc phúc: “Phúc cho kẻ được ăn tiệc trong Nước
Thiên Chúa!”. Đó là dụ ngôn về việc các thực khách được mời dự tiệc. Chúa
khuyên là hãy đi mời đến dự tiệc tất cả những ai không có khả năng ăn đi trả
lại.
Có
một người dọn tiệc linh đình và mời nhiều người tới dự. Nhưng những người được
mời đều không muốn tới dự tiệc, cũng không thích thú gì chủ nhà, và cũng chẳng
đoái hoài gì đến lời mời của Chủ. Họ hành xử như thế, bởi lẽ đối với họ, lợi
lộc lợi ích quan trọng hơn lời mời. Trong số họ, kẻ thì bận đi xem đất, kẻ thì
bận mua bò, kẻ thì nói là do mới cưới vợ. Thực tế, điều quan trọng đối với họ là
có thể kiếm lợi được gì, có thể sở hữu được gì. Họ bận rộn giống như ông phú hộ
lo lắng tích trữ kho tàng rồi chết đi ngay trong đêm.
Họ
bị ràng buộc, bị lệ thuộc vào các lợi lộc đến nỗi đóng cửa lòng trước Thần Khí.
Và như thế, họ không thể hiểu được tính vô vị lợi của lời mời. Nếu không hiểu
được tính vô vị lời của lời mời của Thiên Chúa, thì bạn chẳng thể hiểu gì cả.
Lời mời của Thiên Chúa luôn luôn là vô vị lợi. Nhưng mà, để được dự bàn tiệc
này thì phải trả giá nào? Tấm vé vào cửa là dành cho những người đau ốm, những
người nghèo, những kẻ tội lội… Có thể đối với bạn, họ bị gạt ra bên ngoài cửa,
nhưng kỳ thực, vé vào cửa là dành cho những ai cần được chữa lành cả thể lý lẫn
tâm hồn. Tấm vé là dành cho những ai cần được chăm sóc, cần được chữa bệnh, cần
tình yêu mến…
Có
người nghĩ lầm rằng họ mua được ơn cứu độ
Như
thế, có hai điều ở đây. Một mặt, Thiên Chúa không đòi hỏi gì hết, mà Ngài nói
với các đầy tớ đi mời tất cả những ai nghèo đói, tàn tật, đau ốm, cả tốt lẫn
xấu vào dự tiệc. Vé vào cửa là miễn phí và không giới hạn. Thiên Chúa đón tiếp
mọi người, Ngài đón nhận tất cả chẳng trừ một ai. Nhưng mặt khác, những người
đã được mời trước, lại không hiểu được tính vô vị lợi trong lời mời của chủ
tiệc. Họ giống như người anh trai cả trong dụ ngôn người con hoang đàng. Anh
không muốn đến dự tiệc do người cha mở ra để đón mừng người em trở về. Anh ta
hiểu lòng người cha.
Như
người anh cả, chúng ta có thể hỏi rằng: “Nhưng mà thằng đó đã tiêu xài hết tiền
bạc, xài hết cả phần thừa kế, nó lại còn ăn chơi tội lỗi nữa, cớ gì tôi phải
vào dự tiệc với nó?” Chúng ta cũng có thể nói rằng: “Tôi là một người Công
giáo, thực hành đạo đàng hoàng. Tôi đi lễ mỗi Chúa Nhật. Tôi hoàn thành các bổn
phận. Chẳng lẽ tôi không được gì?” Nếu chúng ta tiếp tục nghĩ như thế, chúng ta
chẳng hiểu gì về tính nhưng không, tính vô vị lợi của ơn cứu độ. Chúng ta cứ
nghĩ rằng, ơn cứu độ là kết quả của những việc ta làm. Ta cứ nghĩ rằng, ta đã
trả giá để mua ơn cứu độ. Ta cứ nghĩ rằng, ta đã trả giá điều này, trả giá điều
kia, trả giá điều nọ… Không. Không phải thế. Vì ơn cứu độ là ơn nhưng không!
Nếu bạn không hiểu được điều này. Nếu bạn không hiểu được đặc tính nhưng không,
đặc tính vô vị lợi của ơn cứu độ, thì bạn chẳng hiểu gì cả. Ơn cứu độ là quà
tặng Thiên Chúa trao ban, và để đáp lại, chúng ta cần đáp lại ơn ấy với tất cả
tấm lòng.
Tuy
nhiên có những người luôn nghĩ tới lợi ích này nọ, lợi lộc riêng này kia. Với
họ, khi có món quà này, ngay lập tức họ nghĩ tới món quà khác, nghĩ theo kiểu
ăn đi trả lại, nghĩ theo kiểu trao đổi. Dịp này, tôi tặng anh món quà này, và
dịp khác, anh sẽ tặng lại tôi món qua khác.
Xin
ơn có khả năng cảm nhận mình được yêu thương
Đối
với Thiên Chúa thì khác, Ngài không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đối với Ngài, chỉ
có tình yêu thương và lòng thành tín. Bởi vì Ngài là tình yêu và mãi mãi trung
thành. Ơn cứu độ không phải là điều gì đó để mua bán đổi chác. Ơn cứu độ là lời
mời gọi nhưng không mà Thiên Chúa dành cho chúng ta. Ngài mời chúng ta vào dự
tiệc Nước Thiên Chúa. Phúc cho những ai được dự tiệc Nước Thiên Chúa. Đó chính
là ơn cứu độ.
Thế
nhưng có những người không sẵn lòng để vào dự tiệc, vì họ muốn cảm thấy mình an
toàn, vì họ đánh mất đi ý nghĩa của tính nhưng không, đánh mất ý nghĩa của đặc
tính vô vị lợi. Và như thế, nếu như có thể nói, con đường của tình yêu thương
là điều đẹp nhất; thì cũng có thể nói, điều xấu xa nhất là đánh mất khả năng
yêu thương và đánh mất khả năng cảm nhận mình được yêu thương.
Tôi
không nói rằng, bạn có thể đánh mất khả năng yêu thương, bởi lẽ khả năng yêu
thương tự nó có thể phục hồi. Nhưng tôi nói rằng, khi bạn đánh mất khả năng cảm
nhận tình yêu thương, thì bạn không còn có hy vọng, và khi ấy bạn đánh mất tất
cả. Chúng ta cần suy ngẫm điều này trước Chúa: “Lạy Chúa, tại sao Chúa lại nói
với chúng con rằng, Chúa muốn chúng con ở đầy trong nhà Chúa!” Chúa chúng ta
thật vĩ đại, vì Ngài là Đấng yêu thương vô cùng, Ngài muốn nhà của Ngài rộng mở
vô vị lợi cho tất cả mọi người. Chúng ta hãy nài xin Chúa ban cho ta ơn có khả
năng cảm nhận mình được yêu thương.
Tứ Quyết SJ
Nguồn:
vi.radiovaticana.va