NGHĨA VỤ NÊN THÁNH CỦA MỌI KITÔ HỮU
Bà Joelle, tín hữu Công Giáo, viết cho Cha Patrice Gourrier (Linh Mục
giáo phận Poitiers Tây Trung nước Pháp):
Thưa Cha, tất cả các thánh đều có một cuộc sống gương mẫu, đôi khi thật phi thường. Gương lành của các ngài thật sống động, nhưng con cảm thấy mình quá bé nhỏ bên cạnh các ngài. Vậy phải chăng tất cả chúng ta đều được mời gọi nên thánh? Tuy nhiên, khi nhìn lại chính cuộc đời con, con bị cám dỗ buông xuôi, vì con tự nhủ mình sẽ chẳng bao giờ làm thánh! Vậy thì hình thức thánh thiện nào con được mời gọi khám phá ra?
Cha Patrice Gourrier trả lời.
Bà Joelle thân mến,
Tôi phải thú nhận với bà là tôi cũng cảm thấy mình thật nhỏ bé trước các bậc thánh nhân đã dâng hiến trọn vẹn cho Thiên Chúa. Cuộc sống linh mục của tôi thật dễ chịu, cho dầu đôi lúc có khó khăn. Mạng sống tôi không lâm nguy, trái ngược với mạng sống của các tín hữu Công Giáo Trung Hoa phải chịu sự đàn áp khủng khiếp của giới cầm quyền cộng sản độc ác vô thần. Tôi có chỗ trú ngụ mỗi khi chiều đến, tiện nghi gấp mấy lần nơi cư trú của thánh Phanxicô .. Tôi ăn uống đầy đủ, khác với các bữa chay tịnh của thánh Antôn tu rừng. Tôi biết rằng mặc dầu cố gắng tối đa tôi vẫn còn vụng về và còn lâu mới đạt tới mức dịu dàng nhẫn nại của thánh Basile. Nhất là tôi ý thức mình vẫn chưa biết yêu như Thiên Chúa yêu. Và tôi có thể tiếp tục liệt kê không biết bao nhiêu là điều bất toàn, khiếm khuyết khác ..
Tuy nhiên, mặc cho cái nhận thức không mấy vinh quang sáng chói ấy, vẫn dấu ẩn tận nơi sâu kín của lòng tôi niềm ước ao trở thành thánh. Đối với tôi, thánh tức là để cho Chúa thiêu đốt mỗi ngày một hơn; để cho Chúa trú ngụ trong chúng ta và trở thành trong suốt trước sự hiện diện của Ngài. Đó là lý do tại sao tôi cần đọc Hạnh Các Thánh, những vị giống y như chúng ta. Nhưng các ngài đã tìm kiếm Thiên Chúa với trọn sức lực, cho dầu đôi khi có sa ngã lạc lối như thánh Augustino, nhưng đến một lúc nào đó, các yếu tố trong cuộc đời các vị tìm được mối hòa điệu tuyệt hảo đến độ trở thành các đèn pha soi sáng bước đi cho chúng ta ngày nay.
Chính vì thế tôi nghĩ rằng không nên cảm thấy gương lành của các thánh là đè bẹp, nhưng đúng như bà nói, thật sống động! Vào Lễ Các Thánh, nơi Kinh Tiền Tụng thứ nhất vị Linh Mục đọc:
- Trong đời sống các ngài, Chúa ban cho chúng con gương sáng, trong sự hiệp thông với các ngài, Chúa cho chúng con được đồng số phận, và nhờ lời các ngài cầu bầu, Chúa cho chúng con được nâng đỡ.
Thật vậy, Hội Thánh - mà con người thời nay thường tố cáo đủ thứ điều xấu xa - vẫn không ngừng nêu cao trước mắt chúng ta gương lành của các vị thánh. Sự cầu bầu của các ngài trước tòa Thiên Chúa tiếp tục nâng đỡ chúng ta mỗi ngày trên hành trình dương thế. Vậy thì, chúng ta hãy đơn sơ tiếp tục cuộc sống thường ngày với niềm ước ao nên thánh, xuyên qua các tác động thường nhật mà không cần phải thực thi các điều ngoại thường. Ước gì tất cả những điều chúng ta làm, mọi lời chúng ta nói đều góp phần vào công cuộc làm cho Nước Chúa trị đến. Chúng ta hãy tưởng tượng một cuộc sống không chỉ trích tha nhân, không càu nhàu than trách về những chuyện không hay không tốt không xuôi chảy. Trái lại, chúng ta luôn tri ân cảm tạ THIÊN CHÚA về tất cả những gì Ngài cho chúng ta là cao quý là thiện mỹ. Hãy sống với nụ cười tươi nở vì luôn bám chặt vào Thiên Chúa. Sự hiện hữu của chúng ta mãi cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt phải là một trụ chống đỡ. Mỗi giây phút cuộc đời, chúng ta được mời gọi phải giữ chặt cột trụ này. Nhưng nhất là đừng bao giờ thất vọng nản chí. Có những ngày chúng ta cảm thấy hài lòng về những điều thực hiện được. Nhưng cũng có những ngày không thỏa mãn. Nhưng trong tất cả mọi trường hợp, đừng bao giờ ngưng tay làm việc thiện, bởi vì chúng ta không bao giờ đơn độc một mình.
Thiên Chúa đang hiện diện, không phải như vị thẩm phán xét xử kết tội nhưng như Vị Cứu Tinh. Hãy đơn sơ phó thác trong vòng tay hướng dẫn của Thiên Chúa, để Ngài đưa chúng ta tiến đến sự thánh thiện. Sự thánh thiện mà Ngài kêu gọi tất cả mọi người phải đạt tới.
(”PRIER”, l'aventure spirituelle, n.336, Novembre 2011, trang 30)