NGƯỜI KHÔN NGOAN ĐI THEO CON ĐƯỜNG
ĐƯA LÊN SỰ SỐNG
Bà Maria Agatha Simma chào đời ngày 5-2-1915 tại Sonntag, nước Áo, trong gia đình Công Giáo nghèo thật nghèo. Bà có lòng yêu thương cách riêng các Linh Hồn nơi Lửa Luyện Ngục. Vì thế, THIÊN CHÚA chọn bà làm vị tông đồ giúp đỡ các Đẳng Linh Hồn. Chúa cho phép các Linh Hồn hiện về xin bà cầu nguyện hoặc làm việc đền bù phạt tạ thay cho các ngài. Xin nhường lời cho bà Maria Agata.
Một Linh Hồn hiện về với thùng rác cầm tay. Tôi liền hỏi:
- Bà làm gì với cái thùng rác này?
Linh Hồn hớn hở trả lời:
- Đây là chìa khóa mở cửa Thiên Đàng cho tôi! Khi còn sống, tôi cầu nguyện rất ít. Họa hoằn lắm tôi mới đến nhà thờ xem lễ một lần. Nhưng một hôm, trước lễ Giáng Sinh, tôi tình nguyện quét dọn nhà cửa cho một bà cụ nghèo thật nghèo. Nhờ thế mà tôi được cứu rỗi. Điều này chứng tỏ: “Tất cả tùy thuộc nơi việc chúng ta có thi hành đức bác ái hay không!”
Lần khác, một Linh Mục hiện về với cánh tay phải đen thui trông thật hãi hùng! Tôi hỏi lý do thì Linh Hồn trả lời:
- Đáng lý tôi phải thường xuyên ban nhiều phép lành hơn nữa! Vậy bà hãy nói với tất cả các Linh Mục bà có dịp gặp: “Xin Các Cha hãy chúc lành nhiều hơn nữa. Bởi vì, các Linh Mục càng ban nhiều phép lành thì càng phân phát nhiều ơn thiêng, có sức mạnh đẩy xa sự dữ cùng tà-ma ám ảnh phá hoại loài người”.
Lần kia, một Linh Hồn sau khi trình bày những gì Linh Hồn cần để được giải thoát khỏi Lửa Luyện Hình, nói thêm:
- Nếu người ta làm cho tôi điều ấy, tôi sẽ được hài lòng!
Chỉ có vậy, không thêm không bớt điều gì nữa, ngoại trừ chi tiết ông sống tại đâu và qua đời khi nào.
Tôi lập lại những gì Linh Hồn xin cho các thân nhân. Các thân nhân tỏ dấu nghi ngờ không tin. Họ muốn biết có phải tất cả các Linh Hồn khi hiện về đều nói: “Nếu người ta làm cho tôi điều ấy, tôi sẽ được hài lòng”. Tôi trả lời:
- Không! cho đến bây giờ thì đây là lần đầu tiên một Linh Hồn nói như thế!
Các thân nhân muốn biết tại sao Linh Hồn lại nói như vậy. Tôi trả lời:
- Không biết!
Họ liền nói:
- Thế thì chúng tôi biết tại sao. Đó là phương châm của thân phụ quá cố của chúng tôi. Lúc còn sống, người thường nói: “Nếu các con làm điều đó, cha rất hài lòng”. Vì thế, chúng tôi tin lời bà nói.
Những người này không còn đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật nữa. Đối với họ, đây là giới luật của Hội Thánh chứ không phải một giới răn đến từ THIÊN CHÚA. Tôi giải thích cho họ hiểu:
- Nơi cuộc sống vĩnh cửu thì một giới răn do Giáo Hội đặt ra cũng có giá trị y như một giới luật đến từ THIÊN CHÚA. Chỉ có sự khác biệt duy nhất: Giáo Hội có thể xóa bỏ hay thay đổi một giới luật do Giáo Hội đặt ra, trong khi giới răn đến từ THIÊN CHÚA thì bất biến. Giáo Hội không được phép cũng không có quyền thay đổi giới luật của THIÊN CHÚA.
Một Linh Hồn thú nhận:
- Tôi đã phạm một tội ác chống lại THIÊN CHÚA. Một ngày, trong cơn giận bốc cao, tôi vứt mạnh Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ xuống đất, rồi lấy chân đạp nát! Vừa đạp, tôi vừa thách thức: “Nếu THIÊN CHÚA hiện hữu thật sự, Ngài không để cho điều ấy xảy ra!” Nhưng THIÊN CHÚA không dung tha cho kẻ nào dám chế nhạo Ngài. Tôi bị phạt nằm cứng đơ tại chỗ. Nhưng hình phạt bất toại ấy lại là ơn cứu rỗi cho tôi!
Kể xong, Linh Hồn xin tôi nhắn lại với bà vợ, những gì bà phải làm để có thể giảm bớt hình phạt nặng nề của ông nơi Lửa Luyện Ngục.
Khi tôi lập lại những điều ông nói với bà vợ, bà tỏ ra vô cùng kinh hãi. Từ lâu, bà đã rời bỏ Giáo Hội Công Giáo. Bà nói:
- Chuyện chồng tôi xúc phạm đến Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ, chỉ có duy nhất một mình hai vợ chồng chúng tôi biết. Tôi không hề tiết lộ chuyện này với ai. Chồng tôi cũng không thể nào kể lại cho ai nghe. Nếu Linh Hồn đó có thể nói như thế, thì tôi xin tin lời bà!
Sau đó, bà vợ ăn năn thống hối và trở về với Giáo Hội Công Giáo duy-nhất thánh-thiện và tông-truyền.
Linh Hồn một bác sĩ than thở về hình phạt nặng nề ông đang phải đền trong Lửa Luyện Ngục. Lý do là khi còn sống, trong lúc hành nghề, ông đã chích thuốc cho các bệnh nhân làm giảm cơn đau, nhưng cùng lúc, khiến họ chóng chết. Giờ đây, ông mới thấy rõ tầm quan trọng và giá trị lớn lao của đau khổ, nhất là đau khổ chấp nhận với lòng kiên nhẫn, mang lại giá trị vô biên. Linh Hồn nói:
- Người ta được phép làm giảm bớt các đau đớn quá lớn, nhưng không được quyền rút ngắn cuộc sống của các bệnh nhân, bằng những phương tiện hóa học, y khoa.
(Maria Simma, ”Les Âmes du Purgatoire m'ont dit”, Editions Du Parvis, 1990, trang 68-69)