NỮ VƯƠNG CÁC THÁNH NAM NỮ,
CẦU CHO CHÚNG CON
... Câu chuyện xảy ra tại lãnh địa công tước ở Luxembourg và được Linh Mục Tổng Đại Diện giáo phận Trier kiểm chứng và xác nhận là đúng sự thật.
Vào ngày Lễ Các Thánh Nam Nữ - 1-11 - một thiếu nữ đạo đức bỗng trông thấy hiện ra trước mắt Linh Hồn của một bà vừa qua đời cách đó không lâu. Bà mặc áo trắng, tay cầm tràng hạt Mân Côi, dấu chứng khi còn sống, bà rất có lòng kính mến Đức Mẹ MARIA. Bà nói với thiếu nữ:
- A! Phải chi em biết được nỗi đau đớn lớn lao dường nào, vì phải sống xa THIÊN CHÚA, một khi đã được trông thấy Ngài! Không gì có thể diễn tả cho cùng cái nỗi đau đớn ấy. Chị được thu hút hướng về Ngài bằng một nguyện ước nồng nàn, bằng một niềm xao xuyến không nguôi và bằng một sức kéo không cưỡng lại được. Phải sống xa lìa THIÊN CHÚA vì bị trừng phạt bởi chính tội lỗi của mình, đó là nỗi đau khổ lớn lao nhất, lớn lao đến độ, ngay cả Lửa Luyện Ngục đang bao quanh chị, cũng chẳng thấm thía vào đâu, so với nỗi đau đớn vì chưa được trông thấy THIÊN CHÚA! Để làm dịu bớt niềm đau vì phải sống xa Ngài, CHA Nhân Lành trên Trời cho phép chị được trở về thánh đường này và thờ lạy Ngài trên mặt đất, cho đến ngày chị được chiếm hữu THIÊN CHÚA trong Vương Quốc Ngài. Ngay cả dưới tấm màn che phủ các mầu nhiệm của Thánh Thể, sự hiện diện thật sự của Đức Chúa GIÊSU đã khiến lòng chị cảm thấy hân hoan, khiến chị chỉ sống cho một mình Ngài mà thôi. Không hiểu rồi đây, lòng chị sẽ ra sao, khi chị được chiêm ngưỡng Ngài, diện đối diện, trên Thiên Đàng?
Sau lần hiện về đầu tiên ấy, bà còn hiện về nhiều lần khác, đặc biệt lúc thiếu nữ ở trong nhà thờ. Bà quì bên cạnh cô, cầu nguyện với cô và tháp tùng cô, lúc cô đi rước lễ. Bà cùng tham dự Thánh Lễ với cô, và vào lúc Linh Mục dâng Mình Thánh Chúa, gương mặt bà trở nên sáng láng tuyệt đẹp. Vì chưa được diễm phúc chiêm ngưỡng thánh nhan Chúa trên Thiên Đàng, thì ít ra nơi nhà thờ, bà có thể thờ lạy Thánh Thể Đức Chúa GIÊSU. Cùng lúc, đây là cách thức bà khuyến khích thiếu nữ cầu nguyện sốt sắng hơn. Và quả thật là như thế. Cô gia tăng lời cầu nguyện cho người quá cố. Cô cũng xin Linh Mục dâng Thánh Lễ cầu cho Linh Hồn bà, nơi bàn thờ dâng kính Đức Mẹ MARIA.
Một ngày, thiếu nữ cúi hôn chân tượng Đức Mẹ MARIA, với ý chỉ cầu cho Linh Hồn người đàn bà vẫn thường hiện về với mình. Vừa quay lưng, cô bỗng trông thấy bà tiến lại gần và cám ơn cô. Rồi bà kể cho cô nghe rằng, lúc còn sống, bà đã hứa sẽ xin dâng ba Thánh Lễ nơi bàn thờ kính Đức Mẹ. Nhưng bà đã không giữ lời hứa. Vì thế, bà tha thiết xin thiếu nữ giúp bà chu toàn lời hứa, vì đây là lý do khiến bà bị dằn vặt trong Lửa Luyện Hình. Thiếu nữ mau mắn thi hành ngay lời người đàn bà xin.
Sau Thánh Lễ thứ ba, cô lại thấy Linh Hồn bà hiện về, vui tươi và sáng láng. Bà cho cô biết, thời gian giam cầm của bà được rút ngắn, nhờ ba Thánh Lễ này. Thấy vậy, thiếu nữ liền quì gối xuống, hai tay giang thành hình Thánh Giá và sốt sắng đọc 5 Kinh Lạy Cha cùng 5 Kinh Kính Mừng, cầu cho Linh Hồn bà. Trong khi cô đọc kinh, bà đỡ hai cánh tay cô.
Để bày tỏ lòng tri ân sâu xa của mình đối với thiếu nữ, người đàn bà quá cố thường dùng lời lành khuyên bảo cô. Bà nói:
- Em phải luôn luôn trung tín thi hành lời em đã hứa, bởi vì, THIÊN CHÚA đòi buộc chúng ta phải thực thi điều chúng ta hứa với Ngài. Em không bao giờ được phép nói dối, dù trong những điều nhỏ nhặt, bởi vì, sự tinh ròng của THIÊN CHÚA không thể nào chịu đựng được. Nhưng trước hết và trên hết, em phải đặc biệt có lòng kính mến Đức MARIA, Mẹ THIÊN CHÚA. Mỗi lần em trông thấy ảnh thánh Đức Mẹ MARIA, hoặc mỗi lúc em đi ngang tượng Đức Mẹ, em hãy lập lại cùng Đức Mẹ ba danh hiệu: Đức Nữ rất đáng kính chuộng, Đức Bà an ủi kẻ âu lo, Nữ Vương Các Thánh Nam Nữ. Càng yêu mến và phục dịch Người Mẹ Lành Thánh này, em càng được an ủi trong giờ sau hết, khi em phải ra trước tòa THIÊN CHÚA, để nghe Ngài phán quyết về số phận đời đời của em. Sau cùng, em nên làm nhiều việc phúc đức, với ý chỉ cầu cho các Đẳng Linh Hồn nơi Lửa Luyện Ngục. Đây là việc lành rất đẹp lòng THIÊN CHÚA!
Một mối quan hệ thân tình, thật sự ràng buộc thiếu nữ với Linh Hồn người đàn bà quá cố, sau các lần hiện về thường xuyên trong vòng một tháng. Khi thiếu nữ mời bà cùng tham dự Thánh Lễ ngày 3-12, bà đã giữ đúng hẹn. Bà đứng bên cạnh cô, đặc biệt trong lúc cô rước lễ, với ý chỉ cầu cho Linh Hồn bà. Sau đó, bà ân cần cám ơn và báo cho cô biết rằng, 5 ngày nữa, vào dịp lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, bà sẽ đến thăm cô.
Ngày hôm ấy, 8-12, Linh Hồn bà sáng rực đến độ, thiếu nữ không thể nhìn thẳng bà. Bà tham dự Thánh Lễ với cô và dặn dò cô lần cuối là phải hết lòng kính mến Đức Mẹ MARIA. Sau cùng, ngày 10-12, bà đến từ biệt thiếu nữ, trước khi được một Thiên Thần đưa về Thiên Đàng.
... Câu chuyện thứ hai nhấn mạnh việc phải cầu nguyện cho người quá cố, hơn là tổ chức các buổi lễ linh đình. Chuyện xảy tại miền Bắc nước Ý.
Một hôm, lãnh chúa thành Venezia, gởi mấy thoi vàng đến Linh Mục Monterfane, xin Cha cử hành cách hết sức trọng thể, Thánh Lễ cầu cho các tiên tổ trong dòng tộc ông. Cha Monterfane làm như lời ông xin. Nhưng ông lãnh chúa không hài lòng, vì thấy buổi phụng vụ quá đơn sơ. Ông sai một người đầy tớ đến bày tỏ cho Cha biết nỗi bất bình của ông.
Cha Monterfane hiểu ngay ông này chỉ thích phô trương và thiếu lòng đạo đức chân thành. Cha liền đưa người đầy tớ đến trước một cái cân. Xong, Cha đặt các thoi vàng lên một cán cân. Rồi Cha lấy tờ giấy viết chữ “De Profundis” và đặt lên cán cân bên kia. Lạ lùng thay, chính cán cân có các thoi vàng lại nhấc bổng lên như không có gì. Trong khi cán cân có tờ giấy mỏng viết chữ “De Profundis” lại nằm im không nhúc nhích.
Cha cân lại lần thứ hai, và kết quả cũng y như lần trước. Người đầy tớ kinh hoảng, vội giơ tay làm dấu Thánh Giá. Sau đó anh chạy về trình lại cho chủ biết đầu đuôi tự sự. Ông lãnh chúa hiểu rõ bài học và không còn dám trách cứ điều gì nữa.
... Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa, muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con. Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu. Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng? Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài. Mong đợi Chúa, con hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Người. Hồn con trông chờ Chúa, hơn lính canh mong đợi hừng đông. Hơn lính canh mong đợi hừng đông, trông cậy Chúa đi, Israel hỡi, bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa. Chính Người sẽ cứu chuộc Israel cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn (Thánh Vịnh 130).
(Jean-Marie Girardin, ”Le Mois des Âmes du Purgatoire”, Éditions du Parvis, 1999)