Suy Niệm Lời
Chúa Thứ Hai Tuần XXXIV Thường Niên
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
“Ai muốn theo
tôi, phải từ bỏ chính mình,
vác thập giá mình hằng ngày mà theo”
Lời Chúa: Lc 9, 23-26
23 Rồi Đức Giê-su nói với mọi người:
"Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà
theo.
24 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình,
thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống
ấy.25 Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay
là thiệt thân, thì nào có lợi gì?
26 Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi,
thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của
mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.
Suy Niệm
Cùng với toàn thể Giáo Hội, trong Thánh
Lễ này, chúng ta mừng kính trọng thể Các Thánh Tử Đạo Việt Năm. Cụ thể, có tất
cả 96 vị thánh tử đạo: 37 thánh tử đạo linh mục và 59 thánh tử đạo giáo dân,
nam và nữ. Các vị đã được Đức Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô phong thánh vào ngày 19
tháng 6 năm 1988.
Như chúng ta vừa nghe, đa số các thánh
tử đạo là giáo dân nam và nữ. Vậy chúng ta hãy cầu xin cho Giáo Hội và nhất là
cho tất cả các Ki-tô hữu, là chính chúng ta, có được niềm xác tín tuyệt đối nơi
tình yêu muôn ngàn đời bền vững của Thiên Chúa dành cho chúng ta, bất chấp mọi
sự, theo gương của các thánh tử đạo. Như lời thánh Phao-lô nói:
Cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại
hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một
loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của
Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta. (Rm 8, 38-39)
1. Mầu nhiệm Vượt Qua
Trong trình thuật Tin Mừng theo thánh Luca, ngay sau lời
tuyên xưng của Phê-rô, Đức Giê-su nghiêm giọng truyền cho các môn đệ không được
nói với ai, và Ngài nói cho các môn đệ biết con đường Ngài phải đi :
Con Người phải chịu đau khổ
nhiều,
bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ,
bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy. (c. 22)
Như thế, trước khi mời gọi các môn đi theo Người trên con
đường của Mầu Nhiệm Vượt Qua, Thương Khó và Phục Sinh, Đức Giê-su đã loan báo
rằng, Ngài phải đi con đường này, con đường này chính là con đường của Người và
làm nên căn tính thần linh của Người: "Con Người phải chịu đau khổ nhiều..."
Chính vì thế, theo Tin Mừng Mác-cô, Đức Giêsu không chỉ
loan báo, nhưng Người còn dạy các môn
đệ: “Con người phải chịu đau khổ…” (Mc 8, 31). Chúng ta hãy dừng lại thật lâu ở
động từ «dạy»: Ngài giảng dạy, chứ không chỉ loan báo, hay báo trước. Chúng ta
có thể tự hỏi : tại sao Ngài còn giảng dạy, chứ không chỉ loan báo ?
Đức Giêsu giảng dạy, điều này có nghĩa là những gì sẽ xẩy ra cho Ngài không chỉ
thuộc bình diện số phận phải đón nhận, nhưng còn là một mặc khải tuyệt đỉnh của
Thiên Chúa, hoàn tất mọi sự, sáng tạo và lịch sử:
Ø Mặc khải sự dữ đang hoành hành nơi con người và cách
Thiên Chúa chiến thắng sự dữ.
Ø Mặc khải lòng thương cảm của Thiên Chúa đối với thân phận
con người và nhất là lòng thương xót của Thiên Chúa đối với con người tội lỗi.
Ø Mặc khải thân phận con người, từ thủa tạo thiên lập địa,
không phải là hình phạt và cũng không phải là con đường dẫn đến sự chết, nhưng
là đến sự sống, ngang qua sự chết.
Ø Và mặc khải, vì tình yêu nhưng không, Thiên Chúa muốn
thông truyền sự sống cho con người, sự sống giới hạn đời này và sự sống viên
mãn đời sau; và muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương, cho dù, trong lịch sử, con người lại phải trải qua đầy thăng trầm, phải
sống thân phận chóng qua của mình, số phận bi đát, đầy tai họa, đầy thử thách,
tội lỗi, và nhất là một lịch sử bị chi phối nặng nề bởi Sự Dữ.
Như thế, tầm mức mầu nhiệm «Đức Ki-tô hoàn tất mầu nhiệm Vượt Qua theo Ý
Muốn của Chúa Cha» không chỉ dừng lại ở mức độ : thử luyện đau khổ-xứng
đáng-ban vinh quang theo qui trình thưởng/phạt hay tương quan «sòng
phẳng » của Lề Luật, hoặc ý định thử thách, kiểm chứng hay kiểm nghiệm
lòng kiên trì, chịu khổ, chịu thương chịu khó của người đi theo Chúa.
Đức Ki-tô đã hoàn tất mầu nhiệm Vượt Qua theo «Ý Muốn của Chúa Cha» được
thể hiện trong Kinh Thánh. Nhưng Kinh Thánh là gì? Kinh Thánh là một cuốn sách
"biết nói", vì chúng qui
về những cuộc đời cụ thể, giống như cuộc đời cụ thể của chúng ta, và Thiên Chúa
đã dùng những cuộc đời cụ thể này để ghi khắc trên đó kế hoạch Ngài
thiết lập cho Đức Kitô của Ngài. Và, vì dân tộc này giống như chúng ta, con tim
chúng ta có thể “bừng cháy” khi chúng ta nhận ra nơi con người và cuộc
đời của mình hành trình Vượt Qua của Đức Ki-tô. Sách Thánh, và dưới ánh sáng
của Sách Thánh, là chính cuộc đời chúng ta, vẫn được Đức Ki-tô giải thích và
soi sáng bởi mầu nhiệm Vượt Qua của Ngài mỗi ngày trong Thánh Lễ.
MẦU NHIỆM VƯỢT QUA
của ĐƯC KI-TÔ
|
KINH THÁNH
(Lc 24)
Ø Ơn huệ sự sống; hạt lúa mì.
Ø Lịch sử của một dân tộc, những cuộc đời cụ
thể như chúng ta : đầy thăng trầm, đau khổ, tội lỗi...
Ø Luật, ngôn sứ; Thánh Vịnh.
|
"CHÚA BAN BÁNH"
(Tv 136)
ØTẤM BÁNH hằng ngày.
ØTấm Bánh Giê-su trong bí tích Thánh Thể và trong cuộc Thương Khó.
ØTấm Bánh Đức Ki-tô mạnh hơn sự chết.
|
« CON TIM BỪNG
CHÁY »
- Mầu nhiệm VQ tương hợp với Kinh Thánh và Tấm Bánh
- Kinh Thánh tương hợp với Tấm Bánh
|
Mầu nhiệm Vượt Qua tương hợp
với Kinh Thánh và với Tấm Bánh ; Kính Thánh tương hợp với Tấm Bánh (x. Tv
136). Nhận ra những tương hợp thâm sau này sẽ làm cho « con tim chúng ta
bừng cháy » (x. Lc 24, 13-35).
* * *
Xin cho chúng ta, như thánh Phao-lô, nhận ra và cảm nếm
sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa nơi mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Ki-tô.
2. “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình
hằng ngày mà theo”
Hôm nay, trong Thánh Lễ trọng kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, Đức
Giê-su mời gọi một lần nữa với từng người trong chúng ta một cách đặc biệt. Một cách đặc biệt, đó là bởi vì, chúng ta là nòi
giống, là con cháu, là hoa trái của máu các vị thánh Tử Đạo, mà chúng ta mừng
kính hôm nay. Vì thế, chúng ta được mời gọi sống và làm chứng cho Tin Mừng đến
mức độ anh hùng, theo gương của các Thánh Tử Đạo của chúng ta.
Tuy nhiên, tất cả chúng ta, sống ơn gọi
gia đình hay ơn gọi tu trì, đều cảm thấy lời mời gọi này của Đức Giê-su thật khó
hiểu: tại sao lại phải từ bỏ chính mình? Tại sao lại phải vác thập giá hằng
ngày? Và không chỉ khó hiểu, nhưng còn khó sống nữa. Khó hiểu và khó sống, nhất
là trong bối cảnh của thời đại chúng ta; bởi lẽ, thời này, người ta, và có khi
là chính chúng ta nữa, ưa chuộng và tìm cách tôn vinh bản thân mình, hơn là từ
bỏ chính mình, ưa chuộng và tìm cách hưởng thụ những lạc thú, hơn là vác thập
giá của mình hằng ngày vì lòng mến Đức Ki-tô và để đi theo Đức Ki-tô.
Nhưng kinh nghiệm sống của các Thánh Tử Đạo, của các bậc cha anh,
của cha mẹ chúng ta, và của chính chúng ta nữa, cho thấy rằng lời gọi này của
Đức Giê-su chỉ có thể hiểu được và sống được trong tương quan giao ước mà thôi,
giao ước của chúng ta với Chúa và giao ước của chúng ta với nhau. Giao Ước hiểu
theo nhiều cấp độ khác nhau, đó là hôn phối, lời khấn, cam kết, tuyên hứa, hay
đơn giản là bổn phận hay tình bạn. Trong khi đó, con người thời nay, lại không
thích sống theo giao ước, nhưng chuộng sống theo cảm xúc, vui thì ở, còn buồn
thì đi, thì đoạn tuyệt.
Thật vậy, để sống với nhau và sống cho nhau, trong gia đình hay
trong cộng đoàn tu trì theo giao ước, chúng ta luôn phải ra khỏi mình để hướng
về người khác, phải quên đi chính mình để lo cho người khác, phải mang vào mình
những khó khăn và khổ đau, phải trung thành với nhau và với ơn gọi khi thịnh
vượng cũng như lúc gian nan, khi thành công cũng như lúc thất bại, khi vui cũng
như lúc buồn, khi thấy nhau dễ thương cũng như lúc thấy nhau khó thương.
Cách sống này có vẻ khắc khổ, sầu bi, đầy vất vả và đau khổ, nhưng
nếu được sống bằng tình yêu, sự trung tín, lòng mến, tình thương, tình bạn, thì
một cách sống như thế sẽ biến thành niềm vui và hạnh phúc sâu xa và bền vững.
Như thánh Au-gus-ti-nô nói, trong tình yêu thì không có đau khổ; và nếu có đau
khổ, thì đau khổ này đã được yêu rồi.
3. “Còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng
sống ấy”
Nhưng lời của Đức Giê-su còn đi xa hơn nữa: “Còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì
sẽ cứu được mạng sống ấy”. Chúa mời gọi chúng ta đi theo con đường của Chúa, và
chúng ta có thể tự do ưng thuận hay không. Nhưng hậu quả rất là nghiêm trọng và
không thể đảo ngược được, đó là mất đi sự sống hay cứu được sự sống mãi mãi. Sự
sống của chúng ta, dù có cố giữ lấy hay cho đi, thì rốt cục cũng sẽ qua đi. Và Đức
Giê-su mời gọi chúng ta lựa chọn con đường cho đi vì Chúa và theo gương của
Chúa, để có thể nhận lại sự sống.
Cho đi sự sống để nhận lại sự sống, điều này vừa khó hiểu và vừa vừa
khó sống. Tuy nhiên, đó lại là qui luật muôn đời của chính sự sống và ai trong
chúng ta cũng biết và thậm chí có kinh nghiệm về qui luật này của sự sống.
Ø Đó là hạt lúa mì, vốn phải chịu chôn vùi và nát tan, để nẩy mầm,
lớn lên và trổ sinh nhiều hạt khác.
Ø Đó là sự cho đi chính bản thân mình của cha mẹ, để sự sống được
lưu truyền nơi những người con. Điều này đặc biệt đúng nơi những người mẹ:
người mẹ phải cho đi chính máu thịt, chính sự sống của mình khi cưu mang sự
sống mới, là đứa con; và nhất là khi có những người mẹ, phải hy sinh sự sống
của mình để sinh con.
Ø Đó là đời dâng hiến, là sự hy sinh cuộc đời của các linh mục, tu
sĩ nam nữ, để chính Thiên Chúa làm phát sinh ra hoa trái sự sống gấp trăm nơi
nhiều người.
Để cho sự sống được tiếp tục, được sinh sôi, để phục vụ cho sự
sống, phải chia sẻ, trao ban, cho đi và hi sinh chính sự sống của mình. Đó
chính là qui luật muôn đời của sự sống. Đức Giê-su Ki-tô, Con Thiên Chúa cũng
không đi con đường lạ lùng nào khác ngoài con đường muôn đời của sự sống, nghĩa
là con đường của hạt lúa mì: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều…, bị giết chết
và sau ba ngày sẽ sống lại”; và Ngài vẫn trao ban sự sống của mình cho chúng ta
hằng ngày trong Thánh Lễ, dù chúng ta có như thế nào.
Như thế, lời của Đức Giêsu không chỉ là một thách đố tận cùng,
nhưng còn là Tin Mừng tận cùng; vì Ngài hứa với chúng ta rằng con đường của hạt
lúa mì, qui luật muôn đời của sự sống, chính là con đường đạt tới sự sống mới,
phong phú và viên mãn, con đường nhận lại sự sống từ chính Nguồn Sự Sống là
Thiên Chúa hằng sống.
* * *
Và đó cũng là niềm xác tín của các Thánh Tử Đạo Việt Nam, mà chúng
ta mừng kính hôm này. “
Ai liều mất mạng sống mình
vì tôi,
thì sẽ cứu được mạng sống ấy.
Đó hiển nhiên là lời hứa ban lại sự sống ở đời sau. Nhưng sức mạnh
và niềm vui của Sự Sống mới mai sau, đã được chúng ta cảm nghiệm một cách vừa
cụ thể vừa sâu xa ngay hôm nay rồi, và ngay trong hành vi cho đi vì lòng mến
Đức Ki-tô.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc