ĐIỀU RĂN TRỌNG NHẤT
LỜI CHÚA: Mc 12, 28b-34
28b Khi ấy,
một người trong các kinh sư đến gần Đức Giêsu và hỏi rằng: “Thưa Thầy, trong mọi
điều răn, điều răn nào đứng hàng đầu?” 29 Đức Giêsu trả lời: “Điều răn đứng hàng đầu là: Nghe
đây, hỡi Israel, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của
ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. 31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người
thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác quan trọng hơn các điều răn
đó”. 32 Ông kinh sư nói với Đức
Giêsu: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất,
ngoài Người ra không có Đấng nào khác. 33
Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận
như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ”. 34 Đức Giêsu thấy ông trả lời khôn ngoan như vậy,
thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !” Sau đó, không ai dám chất vấn
Người nữa.
SUY NIỆM
Trình thuật Tin Mừng hôm nay tường thuật lại cuộc đối thoại giữa
Đức Giêsu và một kinh sư về điều luật
quan trọng của Do Thái và cũng là của Kitô giáo. Sau khi tranh luận về vấn đề nộp
thuế cho Xêda, về việc kẻ chết sống lại, một kinh
sư tiến lại gần Đức Giêsu và đặt
câu hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn,
điều răn nào đứng hàng đầu”
(c. 28). Đức Giêsu trả lời cho
ông biết điều cốt lõi của luật đó là:“Nghe đây hỡi Israel, Đức Chúa, Thiên
Chúa của ngươi, là Đức Chúa duy nhất. Người phải yêu mến Đức Chúa của ngươi hết
lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là:
ngươi phải yêu mến người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác
quan trọng hơn các điều răn đó” (c. 30-31).
Do Thái được mệnh danh là dân riêng Thiên Chúa tuyển chọn và
ưu ái ban cho Bộ luật Torah như là bảo chứng của lòng trung thành giữa dân với Thiên Chúa. Người Do Thái tôn thờ Luật Chúa, họ đặt
cuốn sách luật ở chỗ cao nhất trên bàn thờ và hàng ngày cầu nguyện bằng luật Torah. Nếu họ không giữ luật có nghĩa là họ phản bội Thiên
Chúa.
Trong sách Torah gồm có 613 điều luật dạy, nhưng thời Chúa
Giêsu người Do Thái chỉ còn giữ khoảng 300 điều. Vì vậy họ dễ bị rơi vào “mê
cung” của luật lệ, họ không thể nào nhớ hết tỉ mỉ từng điều từ luật kính thờ
Giavê Thiên Chúa cho đến những điều lặt vặt như luật
giữ ngày sabát, luật nộp thuế đền thờ, luật thanh tẩy, rửa tay và
chén bát trước khi ăn...Trả lời cho
thắc mắc của vị kinh sư, Đức Giêsu nhắc lại luật Cựu Ước đã có từ thời xa xưa:
“Nghe đây, hỡi Israel! ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta là ĐỨC CHÚA duy nhất.
Hãy yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em hết lòng hết dạ hết sức anh em”
(Đnl 6,4-5). Điều luật quan trọng thứ hai là: “Ngươi phải yêu đồng loại như
chính mình” (Lv 19,18).
Một lần nữa Đức Giêsu gỡ cho họ một
mối thắc mắc lớn, một đáp án chính xác nhất, một hướng sống minh bạch nhất đó
là thực hành luật “Mến Chúa và yêu
người”. Đây là điều luật quan trọng bao trùm mọi điều luật, vì thế Đức Giêsu còn
nhắc lại nhiều lần trong suốt những ngày tháng rao giảng Tin Mừng, đặc biệt
trong bữa ăn cuối cùng với các môn đệ trước khi bước vào cuộc thương khó đầy
khốc liệt, Người trang trọng nhắc lại: “Đây là điều răn của Thầy: Anh em hãy
yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15,12).
Vì sao chúng ta lại phải “yêu mến Đức Chúa hết lòng, hết
linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực”. Địa lý Do Thái nằm trong vùng lưỡng
hà là cái nôi của những nền văn minh và các tôn giáo lớn. Vì thế người Do Thái
thời Cựu Ước tiếp cận với rất nhiều tư tưởng, triết thuyết và nhiều thần giáo,
họ dễ bị lẫn lộn giữa Giavê Thiên Chúa với các vị thần khác. Người kinh sư đặt
ra một câu hỏi thật xác đáng và Chúa Giêsu cũng đã chỉ rõ điều luật quan trọng
nhất đó là “Kính mến Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn”. Đây
là điều luật quan trọng và cũng là điều khó thực
hiện. Vì bản tính con người là thích chạy theo tà thần với vẻ hào nhoáng bên
ngoài, những vị thần của quyền lực, tiền bạc, dục vọng có khả năng làm thỏa mãn
những nhu cầu của con người.
Đòi hỏi của Đức Giêsu
có tính quyết liệt dứt khoát, phải tôn thờ Thiên
Chúa trọn cả con người với mọi ước muốn thâm sâu trong tâm hồn. Con người
thường có thái độ “chân trong chân ngoài”, nghĩa là theo Chúa nhưng còn tìm
kiếm và chạy theo những vị thần khác. Những vị thần có hình tướng và cả những
vị thần vô hình vô tướng, đó là một thứ thần nguy hiểm và đáng sợ. Đó là thần
tham lam dối trá, ghen ghét, thù hận, đam mê xác thịt, hưởng lạc và nhiều thói
hư tật xấu khác. Đó là những thứ thần ngấm ngầm ăn sâu vào tận xương tủy con
người. Hơn ai hết Chúa Giêsu hiểu được rằng con người dễ chạy theo những quyến
rũ của thế gian, họ lãng quên hoặc tôn thờ Chúa một cách nửa vời trên môi miệng
mà lòng dạ lại trống rỗng xa cách.
Đó là một mối nguy hiểm, là thái độ sống đạo bề ngoài cần phải thay đổi.
Điều thứ hai không kém phần quan trọng đó là “yêu người
thân cận như chính mình”. Chúng ta phải kính mến Thiên Chúa vì Người là
Đấng sáng tạo và làm chủ muôn vật muôn loài, trong đó con người được sáng tạo
theo hình ảnh Thiên Chúa, được cứu chuộc bằng giá máu và mạng sống của Đức
Giêsu Con Một yêu dấu của Thiên Chúa. Kính mến Thiên Chúa cụ thể là yêu thương
tôn trọng con người. Cả cuộc đời của Đức Giêsu chỉ canh cánh có một điều là yêu
thương và cứu chuộc loài người. Thánh Gioan tông đồ giải thích cho chúng ta biết thêm
về mối biện chứng giữa yêu mến Thiên Chúa và yêu thương con người: “Nếu ai
nói:“Tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì
ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy thì không thể yêu mến Thiên
Chúa mà họ không trông thấy được” (1Ga 4,20). Yêu thương con người chính là
thước đo lòng kính mến Chúa. Chúng ta dễ dàng tôn vinh Thiên Chúa nhưng lại
chối bỏ thụ tạo do chính Người dựng nên. Kính mến Thiên Chúa và yêu thương con
người phải là hành động thống nhất song song không thể tách rời. Thiếu một
trong hai vế trên tình yêu không thể trọn vẹn. Thiên Chúa là Đấng vô hình nhưng
Người lại hiện diện hữu hình qua con người Đức Giêsu. Hay nói cách khác Đức
Giêsu chính mà mặc khải trọn vẹn và hiện thân của tình yêu Thiên Chúa. Vì thế,
ai yêu mến Đức Giêsu thì cũng phải yêu mến và thi hành lời Người dạy.
Thiên Chúa là Đấng quyền năng đã hạ mình xuống mang thân
phận con người để cứu chúng ta khỏi ách tội lỗi và sự chết. Yêu người một cách
“chung chung” thì dễ nhưng “yêu như chính mình” thì thật khó. Yêu thương
kết bạn với những người nổi tiếng, lịch sự, xinh đẹp, giàu có thì dễ,
nhưng thật khó biết bao khi yêu thương những người nghèo khổ, dốt nát, người
hay gây phiền toái cho ta. Yêu thương những người mang lợi lộc đến cho ta thì
dễ nhưng khó mà yêu thương kẻ thù của ta, những người hàng xóm khó tính, keo
kiệt, những người nghèo lang thang đầu đường xó chợ…Đòi hỏi của Chúa thật quá
khó, điều răn ấy đụng chạm và cứa vào cái tôi ích kỷ của con người. Chỉ với ơn
Chúa giúp chúng ta mới sống được giới luật yêu thương.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con
biết đặt Chúa trên hết mọi sự, Chúa chính là “ưu tiên số một”, là đối tượng của
cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con biết yêu
thương người thân cận bằng trái tim của Chúa, một trái tim luôn đong đầy tình
yêu thương, sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống để cứu
chuộc chúng con. Xin cho chúng con nhận ra dung mạo của Chúa nơi tha nhân để
chúng con biết tôn trọng và giúp nhau cùng tiến bước trên đường nên thánh.
Amen.
Nt. M. Anh Thư, OP