THỨ BẢY
SAU CHÚA NHẬT
XX THƯỜNG NIÊN
Lời Chúa:
Tin mừng Đức
Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (Mt 23,1-12)
Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn
đệ Người rằng: "Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông
Mô-sê mà giảng dạy. Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn
những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm. Họ bó những
gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón
tay vào. Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp
kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc,
chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công
cộng và được thiên hạ gọi là "ráp-bi". "Phần anh em, thì đừng để
ai gọi mình là "ráp-bi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em
đều là anh em với nhau. Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em,
vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. Anh em cũng đừng để ai gọi mình là
người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô. Trong anh em,
người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ
mình xuống, sẽ được tôn lên.
Suy niệm:
1. Một điểm Kinh Thánh kính mời cộng đoàn cùng hiểu
và nhớ:
Chúa Giêsu nói vói các môn đệ về các kinh sư (luật sĩ) và biệt
phái. Vậy luật sĩ và biệt phái là ai?
- Kinh sư (Luật sĩ): Là những người chuyên giải thích Kinh
Thánh và lề luật.
- Biệt phái: Họ thuộc thành phần học thức, sống xa cách với
dân, coi trọng Kinh Thánh và tập tục. Đa số sống kiêu căng, giả hình. Họ tin có
sự sống lại. Họ không tiếp tay cho người Rôma nên rất được lòng dân và có uy
tín trên dân
2. Và một điểm Kinh Thánh kính mời cộng đoàn cùng
sống:
Lời Chúa Giêsu cảnh giác cho các môn đệ ngày xưa về thói giả
hình của các Luật sĩ và biệt phái: “tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm
theo, vì họ nói mà không làm”, phải chăng cũng đúng ít nhiều với chúng ta hôm
nay? Trong cương vị của nhà lãnh đạo, của nhà giáo dục, cương vị của người làm
chồng, làm cha, làm vợ, làm mẹ tôi đã cho mình cái quyền “chỉ tay năm ngón”, bảo
người khác làm còn mình thì không làm? Hay hình thức khác của giả hình đó là đạo
đức bề ngoài: người ta cứ tưởng tôi đạo đức lắm nhưng trước mặt Chúa tôi có đạo
đức thật chăng? Hay tôi cậy vào 1 số của cải đóng góp để đòi hỏi một đặc quyền đặc
lợi trong giáo hội? Xin hãy trả lời cho Chúa câu hỏi này.
Và hôm nay, kính mời cộng đoàn cùng nhớ lời dạy
của Đức Thánh Cha Phaolô VI: “Ngày nay người ta tin vào chứng nhân hơn là
thầy dạy. Nếu người ta tin vào thầy dạy vì thầy dạy đã sống chứng nhân” – hãy làm ít nhất 1 việc tốt cho bất
kỳ ai, để thánh
hóa bản thân và giúp người khác đến với Chúa Giêsu, vì biết rằng lời nói thì
lung lay, nhưng gương bày mới thật sự lôi kéo. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thắng.