Trang Chủ > Suy Niệm > Thường Niên 26-34 > Tuần 27

CHÚA NHẬT XXVII TN C:

XIN THÊM ĐỨC TIN

ve-voi-cha.jpgKính thưa quý OBACE, chúng ta đang bước vào những tuần cuối của Năm Đức Tin do ĐTC Benedictô công bố và khai mạc vào ngày 11/10/2012 và kết thúc vào ngày 24/11/2013, đây là lần thứ hai kể từ năm 1967 Năm Đức Tin được cử hành. Trong năm này Giáo hội mời gọi mỗi người có dịp nhìn lại đởi sống đức tin của bản thân, làm sống lại sự hiện diện của Đức Kitô trong tâm hồn và trong thế giới, và giới thiệu Đức Kitô là Dấng Cứu độ duy nhất cho cả nhân loại. Ngày hôm nay thế giới và con người dừơng như muốn loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống và mọi sinh hoạt của mình, vì người ta cho rằng Thiên Chúa cản trở bước đường của họ, nhưng thực tế cho thấy, một thế giới không có Thiên Chúa là một thế giới chết chóc, và một tâm hồn vắng bóng Thiên Chúa, tâm hồn ấy sẽ trở thành một sa mạc khô cằn.

Đức tin là một ân huệ Thiên Chúa ban, cùng với sự cộng tác của con người với thái độ khiêm nhường đón nhận, thì đức tin mới có thể bám rễ vào trong cuộc đời chúng ta. Vì thế để có được một đức tin vững mạnh giúp chúng ta vượt qua những gian lao thử thách, mỗi người cần phải cầu xin như các tông đồ đã xin Chúa Giêsu: Thưa Thày, xin thêm lòng tin cho chúng con. Trước lời cầu xin chính đáng ấy, Chúa Giêsu đã quả quyết với các tông đồ: Nếu anh em có lòng tin bằng hạt cải thôi, thì anh em có thể nói với cây dâu: hãy bật rễ lên và xuống biển mà mọc thì nó cũng nghe theo anh em. Nói như thế để thấy, đức tin có một sức mạnh chuyển núi dời non, đức tin có thể lay động những tâm hồn khô khan nguội lạnh nhất, và đức tin có thể biến đổi hoàn toàn tâm hồn và cuộc đời của con người. Chúng ta cũng có thể nhìn thấy những tấm gương sống đức tin trong cuộc sống: Nếu không có đức tin, tổ tiên của chúng ta sẽ không thể chịu được biết bao đau đớn cực hình như thế, nếu không có đức tin vững vàng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, thì Đức Tôi Tớ Chúa Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận đã không thể vượt qua những năm tháng tù đày trong bình an và tha thứ như thế, nếu không nhờ có một đời sống đức tin sâu xa, thì mẹ Teresa Calcutta đã không thể làm lay động trái tim cả hằng tỷ người trên thế giới vì đời sống bác ái và sự phục vụ của mẹ.

Đức tin sẽ chỉ cho chúng ta biết sống và chu toàn việc bổn phận hàng ngày trong bình an và vui tươi giống như người thợ hoàn tất nhiệm vụ của mình, như người đầy tớ chu toàn những gì mà ông chủ trao phó. Nói như thế không có nghĩa là đức tin đưa con người đến chỗ an phận và chịu đựng, nhưng đức tin sẽ giúp mỗi người nhận ra ơn gọi riêng của mình, và phấn đấu làm việc hết mình để phát huy những khả năng mình đã được và làm tốt những gì mình đã lãnh nhận. Ai trong anh em có người đày tớ đi chăn chiên hay đi cày về lại bảo nó: mau vào ăn cơm đi chứ không bảo hãy dọn cơm cho ta ăn… rồi anh hãy ăn uống sau! Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tới vì nó đã làm theo lệnh của mình. Nhiệm vụ của đầy tớ là phục vụ là làm theo lời chủ dạy không được phép cãi lại hay làm khác đi vì đó là bổn phận (theo quan niệm lúc bấy giờ) và dĩ nhiên về phía ông chủ, ông có quyền làm việc đó, vì đầy tớ là người hoàn toàn lệ thuộc vào ông. Chính vì thế, ông chủ không cần phải biết ơn đầy tớ, mà trái lại đầy tớ phải biết ơn ông chủ. Mượn hình ảnh này để dạy các môn đệ, Chúa Giêsu không coi các môn đệ là những kẻ nô lệ, mà coi họ như bạn hữu, tuy nhiên qua hình ảnh này Chúa muốn chúng ta có thái độ khiêm tốn trước mặt Ngài vì chúng ta là con cái là những người được Chúa yêu thương, những người chịu ơn Thiên Chúa, và vì thế bổn phận của chúng ta là đền đáp những ơn mà Chúa đã ban cho chúng ta, và các việc chúng ta làm cho Chúa thì cũng chỉ là những việc bổn phận của chúng ta phải làm mà thôi; Khi đã làm tất cả những gì phải làm thì hãy nói: chúng tôi chỉ là đầy tới vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận mà thôi.

Giống như thái độ của đầy tới đối với chủ, môn đệ đối với Thày, con cái đối với cha mẹ, Chúa Giêsu dạy các môn đệ tránh rơi vào thái độ tính công tính điểm mỗi khi làm việc gì cho Thiên Chúa, ra điều kiện hoặc đòi hỏi Thiên Chúa phải đáp ứng cho những yêu cầu của mình. Nhiều người biệt phái đã có thái độ và suy nghĩ cho rằng khi họ làm những việc như đọc kinh cầu nguyện, khi họ làm việc bác ái là mỗi lần Thiên Chúa phải ghi điểm cho họ, Thiên Chúa phải mắc nợ họ, Chúa Giêsu đã không đồng ý với suy nghĩ ấy, ngài muốn các môn đệ của Ngài đến với Thiên Chúa với một tấm lòng đơn sơ chân thành không tính toán không kể lể công trạng, vì Thiên Chúa quảng đại hơn con người gấp bội phần.

Tiên tri Khabacuc đã có lúc như ngã lòng khi những lời cầu xin của ông dường như rơi vào khoảng trống, ông cũng như thầm trách Thiên Chúa: Cho đến bao giờ?Lạy chúa con kêu lên Ngài mà Ngài chẳng lắng nghe, rơi xuống cùng cực mà Ngài không cứu vớt. Sao Ngài cứ bắt con phải chứng kiến tội ác xảy ra, còn Ngài lại đứng nhìn. Tin vào Thiên Chúa trong những lúc thành công, trong khi vui, điều đó không khó, thế nhưng khi rơi vào cơn cùng quẫn chính là lúc đức tin bị thử thách, khi chứng kiến điều ác xảy ra, khi đối diện với tai họa ập xuống nhà mình, những lúc như thế người ta thường chất vấn Thiên Chúa, và hồ nghi sự hiện diện của Thiên Chúa. Khi tiên tri Khabacuc oán trách Thiên Chúa như thế, thì Thiên Chúa đã trả lời ông rằng: Thiên Chúa đang thực hiện kế hoạch của người, và nó đang tiến tới chỗ hoàn thành, và sẽ không có ai phải thất vọng, hãy kiên vững và đợi chờ, và chỉ những người công chính mới có thể đứng vững. Như thế, trong mọi gian nan thử thách, đức tin sẽ là điểm tựa cho chúng ta và là sức mạnh giúp ta đứng vững và đương đầu với sóng gió.

Trong thư gửi cho Timôthêo, Thánh Phaolô cho thấy Thiên Chúa ban cho chúng ta Thần Khí của Ngài để chúng ta trở nên can đảm mà không còn sợ hãi trước thử thách, cho chúng ta sức mạnh để chúng ta chiến đấu, và không hề nản chí hay ngại ngùng khi phải tuyên xưng đức tin vào Thiên Chúa.

Người đời vẫn không ngừng thách thức chúng ta: Thiên Chúa của anh ở đâu? Thiên Chúa của anh làm gì được cho anh? Tại sao anh tin vào Thiên Chúa mà Thiên Chúa lại để anh đau khổ như vậy? Thưa quý OBACE, những lời thách thức, những câu hỏi ấy nhiều khi nó đẩy chúng ta đến chỗ hồ nghi sự hiện diện của thiên Chúa, không tin vào tình thương của Ngài.

Xã hội chúng ta đang sống là xã hội vô thần duy vật, họ tôn sùng và chạy theo vật chất như là chúa của họ, nên họ tìm mọi cách để loại trừ Thiên chúa ra khỏi tâm hồn chúng ta, và nếu chúng ta không ý thức cảnh giác, thì đang từng ngày lối sống hưởng thụ vật chất, ham mê của cải dần dần nó thay thế chỗ của Thiên Chúa trong tâm hồn chúng ta, nó thể hiện qua lý luận rằng tôi phải bận công việc làm ăn, lo lắng cho gia đình thì còn giờ đâu mà tôi đến với Chúa, đạo tại tâm, việc gì phải đi lễ nhiều.

Kế đến là sư tiến bộ và tham vọng của khoa học, nó cũng đang tìm cách loại trừ Thiên Chúa, mặc dù đức tin không mâu thuẫn với  khoa học, và mọi khoa học chân chính phải đưa con người đến với Thiên Chúa, tuy nhiên người làm khoa học và những người hưởng thụ sự tiến bộ của khoa học thì lại nghĩ rằng họ đã giành được quyền của Thiên Chúa, và họ có thể thay thế được Thiên Chúa, nhiều người có đạo đã để mình rơi vào tình trạng kiêu căng như nguyên tổ ngày xưa muốn mình được ngang hàng với Thiên Chúa. Người ta thấy rằng, xã hội mà không có đức tin, thế giới mà không còn tôn giáo, thì con người sẽ đối xử với nhau như dã thú, mạnh được yếu thua và cuộc sống sẽ mất đi lòng nhân ái, con người sẽ đánh mất cả khả năng yêu thương.

Lời cầu xin của các môn đệ hôm nay sẽ phải là lời cầu xin đêm ngày của mỗi chúng ta: Lạy Chúa xin thêm đức tin cho chúng con. Xin thêm đức tin để cha mẹ sẽ trở thành những thày cô giảng dạy đức tin cho con cái trong gia đình, để cả gia đình cùng nhau vượt qua thử thách khó khăn và để mọi thành viên sẽ làm cho gia đình mình thực sự trở thành một cộng đoàn đức tin. Xin thêm đức tin cho những người trẻ, vì hơn ai hết họ đang là những người bị thử thách trầm trọng trong đức tin khi tiếp xức với xã hội hôm nay.

Để cho lời cầu xin được nhận lời và để cho đức tin được lớn mạng, mỗi người còn cần phải cộng tác với ơn Chúa băng việc tham dự các bí tích, nhất là Bí tich Thánh Thể và thánh lễ là bí tích nuôi dưỡng đức tin cho người tín hữu, và mỗi người hãy cố gắng học hỏi giáo lý và giáo huấn của giáo hội, năng đọc và suy niệm lời Kinh Thánh, Chúa sẽ cũng cố đức tin cho chúng ta.

Đức Maria đã nên gương trong đời sống đức tin, xin cho mỗi người biết siêng năng cầm lấy chuỗi mân côi và đọc mỗi ngày, Mẹ sẽ giúp chúng ta kiên vững trên hành trình đức tin như mẹ đã nêu gương. Amen

 

TIN YÊU VÀ KHIÊM NHƯỜNG PHỤC VỤ

I.HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Lc 17,5-10

(5) Các Tông đồ thưa với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”. (6) Chúa đáp: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: “Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em”. (7) Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: “Mau vào ăn cơm đi !”, (8) chứ không bảo: “Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !” (9) “Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? (10) Đối với anh em cũng vậy: Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”.

2. Ý CHÍNH: Nhân việc các Tông đồ xin Đức Giê-su ban thêm đức tin, Người đã đề cao sức mạnh của một đức tin đích thực. Qua dụ ngôn về một người đầy tớ luôn vâng lời và khiêm tốn, Người muốn các ông phải tránh thái độ công thần, đòi phải được Chúa trả công ngay ở đời náy, nhưng phải biết khiêm tốn phục vụ, chu toàn sứ vụ rao giảng Tin mừng với tinh thần vô vụ lợi.

3. CHÚ THÍCH:

- C 5-6: + Tông đồ: Ở đây đức Giê-su nói riêng với nhóm Tông đồ chứ không phải nói chung với các môn đệ. Tông đồ là tước hiệu dành riêng cho Nhóm 12 được Đức Giê-su tuyển chọn từ nhóm 72 môn đệ (x. Lc 10,1; 6,12-13). Các Tông đồ phải từ bỏ mọi sự mà đi theo Đức Giê-su và sau này sẽ được Người trao quyền lãnh đạo đoàn chiên và được sai đi rao giảng Tin mừng Nước Thiên Chúa. + Xin thêm lòng tin cho chúng con: Đứng trước những đòi hỏi của Luật Mới (x. Lc 17,1-4) và sứ vụ phải mở rộng Nước Thiên Chúa, các Tông đồ cảm thấy bất lực. Các ông đã xin Đức Giê-su gia tăng thêm lòng tin vốn đang yếu kém của các ông (x. Lc 8,25). Các ông xin Người mở rộng tâm hồn để đón nhận ánh sáng đức tin. + “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải”: Hạt cải là loại hạt giống nhỏ nhất (x. Mt 13,32). Khi so sánh lòng tin với hạt cải, Đức Giê-su muốn nhấn mạnh về phẩm chất hơn số lượng của đức tin. Một sự phó thác dù nhỏ bé đến đâu, nếu được thực hiện trong đức tin, thì vẫn có thể làm được những điều lớn lao kỳ diệu. Vì bấy giờ người ta làm không phải do sức riêng mình, nhưng là nhờ quyền năng Thiên Chúa. + “Thì dù anh em có bảo cây dâu này: “Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em”: Cây dâu là một cây đại thụ, rễ của nó rất lớn và nó có thể sống tới 600 năm. Nhưng chỉ một lời phát xuất từ niềm tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, thì cũng có thể bứng cây đó khỏi mặt đất để xuống mọc trong lòng biển Ga-li-lê (x. Mt 17,20). Ơ đây Đức Giê-su không khuyến khích người ta cầu xin những phép lạ giật gân, và chắc không bao giờ Người lại di dời cây dâu để trồng xuống dưới biển. Vì Người luôn từ chối làm phép lạ để chứng minh Người là Con Thiên Chúa như các đầu mục Do thái nhiều lần yêu cầu. Đây chỉ là một kiểu nói nhằm đề cao sức mạnh của lòng tin mà thôi.

- C 7-8: + Có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên...: Theo tập tục thời đó, người đầy tớ không được tự do làm việc theo ý mình, nhưng phải luôn làm theo ý chủ. Ở đây, người đầy tớ vừa cày ngoài ruộng về, hoặc vừa dẫn chiên từ đồng cỏ về nhà. Ông chủ đòi anh ta phải tiếp tục phục vụ bữa ăn tối cho ông. Bổn phận của người đầy tớ là phải làm hết việc này sang việc khác theo ý chủ.

- C 9-10: + Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ?: Qua hình ảnh đầy tớ. Đức Giê-su muốn dạy người làm việc cho Chúa không được vênh vang đòi Chúa phải đền ơn sau khi anh ta làm xong nhiệm vụ của mình. Trái lại, họ cần ý thức thân phận tôi tớ thấp hèn của mình để sẵn sàng làm mọi việc theo lệnh Chúa truyền. + “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”: “Đầy tớ vô dụng” không có nghĩa là không làm được gì. Ở đây, “đầy tớ vô dụng” là một kiểu nói cường điệu ám chỉ “mang thân phận hèn kém”. Người Tông đồ cần tránh thái độ “công thần”. Vì các thành quả tuy bề ngoài do các ông làm, nhưng thực sự đều nhờ ơn Chúa giúp, như lời Người phán: “Không có Thầy, anh em không làm được gì” (Ga 15,5). Thánh Phao-lô cũng khiêm tốn nhận rằng: “Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới cho lớn lên” (1 Cr 3,6). Tóm lại, khi rao giảng Tin Mừng ta cần phải biết noi gương khiêm hạ của Đức Giê-su (x. Pl 2,6-8).

4. CÂU HỎI: 1) Tông đồ là những ai ? 2) Tại sao các ông lại xin Đức Giê-su gia tăng thêm lòng tin ? 3) Khi so sánh đức tin với hạt cải, Đức Giê-su muốn dạy điều gì ? 4) Đức Giê-su nói về sức mạnh của một đức tin chân chính qua câu nói nào ? 5) Tại sao Người lại muốn các Tông đồ phải tránh thái độ “công thần” ? 6) Tại sao Đức Giê-su muốn các Tông đồ phải luôn tự nhủ: mình chỉ là “những đầy tớ vô dụng”?

II.SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con” (Lc 17,5).

2. CÂU CHUYỆN:

Ngày nay, trên thế giới, ít có người không biết đến tên Mẹ TÊ-RÊ-SA CAN-QUÝT-TA. Mẹ là một nữ tu đã được tặng nhiều giải thưởng cao quý nhất: Năm 1963, Ấn Độ đã tặng Mẹ giải thưởng “Bông Huệ Tuyệt Vời”; Phi-líp-pin thì tặng giải thưởng Mas-say-say; Năm 1974 Rô-ma tặng Mẹ giải “Hòa Bình Gio-an 23” và đến năm 1979, Mẹ được tặng giải No-ben Hòa Bình thế giới. Mẹ đã qua đời vào năm 1997 hưởng thọ 87 tuổi. Dù chỉ là một nữ tu không chút địa vị quyền hành, không có bao nhiêu tiền bạc hay thế lực... thế mà khi qua đời, Mẹ đã được nhiều vị đứng đầu quốc gia như Tổng Thống, Cựu Chủ Tịch Nhà Nước của các nước lớn như Liên Xô, Trung Quốc, Hoa Kỳ, Ấn Độ... hay các nước nhỏ như Việt Nam, Lào, Cam-pu-chia... hiện diện hay cử đại biểu đến dự lễ an táng, tiễn đưa Mẹ đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Vào năm 1948, Mẹ đã nhìn thấy một người đàn bà đang đói ăn và đứa con nhỏ mới sinh đang nằm bên một đống rác hôi thối, ruồi nhặng bu đầy chung quanh. Cảnh ấy làm Mẹ xúc động như nhìn thấy Đức Giê-su đang bị bỏ rơi trên cây thập giá. Từ đó Mẹ đã quyết hiến trọn cuộc đời để phục vụ những người cùng khổ. Họ là những người đang bị bệnh hoạn, đói rách và nằm trên các hè phố hay bãi rác công cộng để chờ chết mà không được chăm sóc tử tế. Mẹ đã mang họ về nhà dòng và phục vụ họ thật chu đáo, cho đến khi qua đời. Nhờ lời cầu nguyện và sự cộng tác giúp đỡ của nhiều nhà hảo tâm. Mẹ và các nữ tu dòng Thừa Sai Bác Ái đã lập được gần 300 nhà hấp hối như thế. Cuộc đời và công việc của Mẹ Tê-rê-sa, một nữ tu nghèo nhưng đã làm được những việc lớn lao phi thường nhờ đức tin, minh chứng cho Lời Chúa dạy hôm nay: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em” (Lc 17,6). Vậy đức tin là gì? Tại sao chúng ta phải xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng ta?

3. SUY NIỆM:

Nhân việc các Tông đồ xin Đức Giê-su ban thêm đức tin, Người đã cho biết đức tin là hồng ân nên các ông phải biết cầu xin Thiên Chúa ban cho. Tiêp đen Người đề cao sức mạnh của một đức tin đích thực. Qua dụ ngôn về một người đầy tớ luôn vâng lời và khiêm tốn, Đức Giê-su muốn các ông phải tránh thái độ công thần, tự hào đòi Chúa phải trả công ngay, nhưng phải biết khiêm tốn phục vụ, chu toàn sứ vụ rao giảng Tin mừng với tinh thần vô vụ lợi.

1) “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”:

- Đức tin do Chúa ban: Trong cuộc sống chúng ta thường nghe nói: “Vô tri bất mộ” - Không biết sẽ không yêu. Tuy nhiên lời Chúa hôm nay lại cho thấy về phạm vi đức tin không giống như vậy: Các Kinh sư và các biệt phái tuy am hiểu Kinh Thánh, nhưng họ đâu có tin Đức Giê-su là Đấng Thiên Sai, đang khi những người ngheo đói, bệnh tật, tội lỗi… tuy ít học, nhưng lai vững tin nơi Nguời. Như vậy cho thấy đức tin không luôn đi đôi với sự khôn ngoan thế gian nhưng là một ơn ban của Chúa, như lời Đức Giê-su đã ngợi khen Chúa Cha: “Lay Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn” (Mt 11,25). Do đó, muốn có đức tin vững mạnh chúng ta phải cầu xin như các Tông đồ trong Tin Mừng hôm nay đã xin với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con" (Lc 17,5).

- Sức mạnh của đức tin: Tiếp theo, Đức Giê-su đã đề cao sức mạnh của đức tin khi nói: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em” (Lc 17,6). Nói câu này, Đức Giê-su không khuyến khích các Tông đồ làm phép lạ cho người ta tin, nhưng Người muốn các ông ý thức về sức mạnh của một đưc tin đích thực. Nếu có đức tin vững vàng, chúng ta sẽ làm được những việc lớn lao vượt quá khả năng giới hạn của chúng ta như Đức Giê-su đã hứa:  Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.” (Ga 14,12-13).

- Thành quả của đưc tin: Quả thật, sau khi Đức Giê-su lên trời, nhờ quyền năng Thánh Thần, các Tông đồ đã thực hiện được nhiều dấu lạ: Sau bài giảng của Si-mon Phê-rô, đã có ba ngàn người xin tòng giáo. Các Tông đồ còn làm nhiều phép lạ trên những người tin (x. Cv 2,41; 5,12-16). Như vậy, đang yếu đuối, các ông đã nên mạnh mẽ nhờ cậy nhờ vào ơn Chúa giúp. Về vấn đề này, thánh Phao-lô viết : “Chúa quả quyết với tôi:  Ơn của Thầy đã đủ cho con, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối. Thế nên, tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi… Khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” (2 Cr 12,9-10c).

2) Đưc tin phải đi đôi với sự khiêm tốn phục vụ:

-Phục vụ cách khiêm tốn: Người tín hữu phải biết phục vụ Chúa và tha nhân cách khiêm tốn vô điều kiện, giống như một người đầy tớ, sau khi đã đi cày hay đi chăn chiên về, sẽ tự thấy có bổn phận phải tiếp tục phục vụ bữa tối cho chủ, rồi sau cùng mới được ăn.

-Phải tránh thái độ “công thần”: Đức Giê-su đã dạy các môn đệ: "Đối với anh em cũng vậy: Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : "Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi" (Lc 17,10). Phải tránh thái độ vênh vang “công thần”, nghĩa là tự hào về công khó của mình để đòi Chúa phải trả công như người biệt phái trong dụ ngôn hai người lên Đền thờ cầu nguyện (x. Lc 18,11.13).

3) Chúng ta phải làm gì ?

-Xin thêm đức tin: Noi gương các Tông đồ xưa, chúng ta hãy năng cầu xin Chúa: "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con" (Lc 17,5). Chính nhờ ơn Chúa, chúng ta sẽ làm được những điều lớn lao. Chẳng hạn: Sẽ giúp cho nhiều tội nhân hồi tâm trở về; Sẽ giúp nhiều người lương nhận biết tin thờ Thiên Chúa; Sẽ kêu gọi được nhiều người rộng rãi đóng góp công sức tiền bạc để làm các việc từ thiện bác ái lớn lao, noi gương Mẹ Tê-rê-sa Can-quýt-ta đã làm. Đàng khác, Tin và yêu luôn phải đi đôi với nhau: Có yêu Chúa nhiều thì mới tin vững vào Chúa được. Do đó, ngoài việc năng cầu xin Chúa ban thêm đức tin, chúng ta còn phải xin Chúa ban thêm lòng yêu mến Chúa nữa.

-Loan Tin Mừng bằng việc bác ái: Ngày nay, loan báo Tin Mừng không những phải dựa vào ơn Chúa giúp, mà còn phải khiêm nhường dấn thân phục vụ tha nhân noi gương Chúa Giê-su (x. Ga 13,6.13-15). Thực tế cho thấy: Việc chia sẻ bác ái cụ thể có sức thuyết phục khiến nhiều người dễ dàng đón nhận đức tin hơn bài giảng hùng hồn, như Đức Giáo hoàng Phaolô VI đã dạy: “Người thời nay sẵn sàng nghe những chứng nhân hơn là thầy dạy và người ta có nghe theo thầy dạy là vì thầy dạy cũng là chứng nhân” (Thông điệp Evangelii nuntiandi, số 41).

-Yêu phải đi đôi với tin: Có yêu Chúa nhiều thì mới vững tin vào Chúa. Trươc khi trao quyền chăn chiên cho Si-mon Phê-rô, Chúa Phục Sinh đã ba lần sát hạch ông về long mến dành cho Người: “Này anh Si-mon, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không ?” (x. Ga 21,15-17). Do đó, ngoài việc năng cầu xin Chúa ban thêm đức tin, mỗi tín hữu chúng ta cũng cần xin Chúa ban thêm lòng mến Chúa cho chúng ta.

-Phục vụ trong khiêm hạ: khi đã làm tất cả những việc được giao rồi, chúng ta cần tránh thái độ tự mãn khoe khoang thành quả đạt được, nhưng phải luôn tự nhủ: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”. Phải chờ đên ngày tận thế, Vua Thẩm Phán Giê-su sẽ ban thưởng cho các tôi trung của Người, cho họ được tham dự bàn tiệc Nước Trời sẽ quan tâm phục vụ lại họ (x. Lc 12,37).

4. THẢO LUẬN: 1-Khi bạn làm việc tông đồ mà cảm thấy chán nản muốn buông xuôi tất cả thường do những nguyên nhân nào ? 2-Bạn cần làm gì để lấy lại tinh thần hăng say phục vụ Tin Mừng Nước Thiên Chúa ?

5. NGUYỆN CẦU:

LẠY CHÚA GIÊ-SU. Xin ban cho con một đức tin như hạt cải, để con loại bỏ các thói hư tật xấu ra khỏi lòng con. Xin cho con một đức tin can đảm, để con không sợ bị thiệt thòi khi dấn thân, sẵn sàng từ bỏ những điều con thường cậy dựa xưa nay. Xin cho con một đức tin sáng suốt, để con nhìn thấy Chúa đang hoạt động trong vũ trụ và trên thế giới, thấy Chúa đang hiện thân trong những người nghèo khổ chung quanh con. Xin cho con một đức tin quảng đại, dám hy sinh bản thân vì Chúa và tha nhân. Xin cho con một đức tin liều lĩnh, dám lội ngược dòng và khước từ những cám dỗ của ma quỷ và thế gian. Xin cho con một đức tin vui tươi, vì biết những gì đang chờ đợi con ở cuối đời, sung sướng và hy vọng vì biết mình sẽ được Chúa yêu thương đón nhận. Cuối cùng, xin cho con một đức tin trưởng thành, để con luôn kiên vững khi gặp những khó khăn gian khổ, dù phải trải qua bao thăng trầm của cuộc sống, nhưng vẫn luôn cậy trông và phó thác cho một mình “Thiên Chúa Tình Yêu”.

X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON

LM ĐAN VINH - HHTM

 


Các bài viết mới hơn
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXVII Thường Niên - Nt. Maria Nguyễn Thị Anh Thư, OP
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXVII Thường niên - Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên - Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXVII Thường Niên - Lm . J. P
     Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XXVI Thường Niên Năm A - Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
     Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXVII Thường Niên- Lm. Duy Khang
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXVII Thường Niên- Lm Micae Vũ An Lộc
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXVII Thường Niên-Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXVII Thường Niên- Nt. Anna Têrêxa Thiên Hoàng, O.P Dòng Đa Minh Thánh Tâm
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXVII Thường Niên- Lm.JB

Các bài viết cũ hơn
     Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXVII Thường Niên C. Lm. Phaolô Nguyễn Văn Đông
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ BẢY TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN NĂM B
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ SÁU TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN B: QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA. Nt. Maria Anh Thư, OP
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ NĂM TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN B: Cứ Xin Sẽ Được. Nt. Teresa MTG. Xuân Lộc
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ TƯ TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN NĂM B. Nt. Maria Martin Hồ Thị Thu Thảo. OP
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ BA TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN B. Minh Tứ
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ BA TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN B. Nt. Maria Vũ Thị Chinh Anh
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ HAI TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN B. Nữ Tỳ Thánh Thể.
     HIỆU LỰC CỦA KINH MÂN CÔI. Lm. Đan Vinh
     SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT: ĐỂ VỢ CHỒNG GIỮ LUẬT CHÚA “BẤT KHẢ PHÂN LY”. Lm. Đan vinh