CHÚA NHẬT
23 THƯỜNG NIÊN A
PHƯƠNG
CÁCH SỬA LỖI CHO NHAU TRONG CỘNG ĐOÀN
I. HỌC LỜI
CHÚA
1. TIN
MỪNG: Mt 18,15-20
(15) Nếu
người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một
mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món
lợi là người anh em mình. (16) Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy
đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn
cứ vào hai hoặc ba chứng nhân. (17) Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi
thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó
như một người ngoại hay một người thu thuế. (18) Thầy bảo thật anh em:
dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như
vậy. Dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo
cởi như vậy. (19) Thầy còn bảo thật anh em: Nếu ở dưới đất, hai
người trong anh em họp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy,
Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. (20) Vì ở đâu có hai ba người họp lại
nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đó, giữa họ”.
2. Ý
CHÍNH: XÂY DỰNG CỘNG ĐOÀN TÍN HỮU.
Các thành viên trong cộng đoàn Hội thánh
phải tế nhị sửa lỗi cho nhau và cầu nguyện chung với nhau: Khi có ai
sai lỗi, thì cần sửa lỗi lần lượt qua 4 bước như sau: Bước một là đi gặp
riêng để nhắc nhở kẻ có lỗi. Nếu họ không chịu nghe thì sang bước thứ
hai là đưa thêm một hay hai nhân chứng. Nếu họ vẫn cố chấp thì sang bước
thứ ba la đưa họ ra trước cộng đoàn nhờ xem xét. Nếu họ vẫn cố chấp không
muốn nghe cộng đoàn thì sang bước thư tư là kể họ như người ngoại đạo và
phó thác họ cho lòng Chúa thương xót. Lời cầu nguyện nếu muốn được Chúa chấp
nhận thì cần cầu nguyện chung với cộng đoàn, vì Chúa Giê-su hứa sẽ hiện
diện và ban ơn khi hai ba người hiệp nhau lời cầu xin nhân danh Người.
3. CHÚ
THÍCH:
- C 15-16: + Người anh em: Anh em nói đây là anh
em cùng một cộng đoàn đức tin (x. Mt 23,8; 28,10). + Phạm tội: Không
nhất thiết phải là tội xúc phạm đến người sửa lỗi, nhưng là những
lỗi nặng nề, công khai, gây gương mù gương xấu và làm tổn thương cho sự
hiệp nhất cộng đoàn. Qua đó cho thấy Hội thánh không chỉ gồm những
người tốt lành hoàn hảo, mà còn có cả những tội nhân xen lẫn như dụ ngôn
cỏ lùng đã cho thấy. + Hãy đi sửa lỗi nó: Ở đây Đức Giê-su dạy phải đi
sửa lỗi cho kẻ có tội do đức bác ái đòi hỏi. Vì mỗi thành viên trong
cộng đoàn đều có trách nhiệm liên đới với đời sống đạo đức của anh
em mình. Sự sửa lỗi này không mâu thuẫn với lời dạy tránh xét đoán
anh em và đừng đòi lấy cái rác ra khỏi con mắt anh em, đang khi có
cái xà trong con mắt mình (x. Mt 7,1-5). Như vậy sửa dạy không phải là
khiển trách miệt thị kẻ có tội, nhưng để giúp tội nhân nhận ra lỗi của
mình và thành tâm sám hối. + Một mình anh với nó mà thôi: Đây là
sửa lỗi của một cá nhân, nhằm tôn trọng và giữ thể diện cho kẻ có lỗi.
Nếu cách này không hiệu quả thì mới tiếp tục các cách tiếp theo. + Được
món lợi là người anh em mình: Món lợi không có nghĩa là “lời” thêm
được một người bạn hay chiến thắng được một đối thủ. Nhưng là giúp
cho Hội thánh khỏi bị mất một thành viên. + Còn nếu nó không chịu
nghe thì hãy đem theo một hay hai người nữa: Chỉ thị này nhấn mạnh
đến sự kiên nhẫn phải có của người đi sửa lỗi khi đối diện các tội nhân cứng
lòng cố chấp. Việc đem theo một hay hai người nữa là để giúp tội nhân
ý thức hơn về tội của mình, như luật Mô-sê dạy: “Một nhân chứng duy
nhất không thể đứng lên buộc tội một người về bất cứ tội lỗi nào.
Phải căn cứ vào lời của hai hay ba nhân chứng, sự việc mới được cứu
xét” (Đnl 19,15). Tuy nhiên, chỉ thị của Đức Giê-su nói đây không phải
là nhân chứng buộc tội, nhưng là những người có uy tín, để giúp tội
nhân sám hối sửa lỗi.
- C 17-18: + Đi thưa Hội thánh: vì Hội thánh
đã được Chúa ban cho quyền cầm buộc và tháo cởi (x. Mt 18,18). Đưa ra
Hội thánh không phải để xét xử, nhưng để tội nhân có dịp hoán cải hầu
xứng đáng được ơn giao hòa. + Kể nó như một người ngoại: Nếu kẻ có
tội có thái độ cố chấp không muốn sửa lỗi, thì sẽ bị coi là “người ngoại
đạo hay kẻ thu thuế”, nghĩa là người lạc giáo. Từ nay Hội thánh không có trách
nhiệm trực tiếp đối với họ và chỉ còn biết phó thác họ cho lòng Chúa
thương xót. + Dưới đất anh em cầm buộc những điều gì: Đức Giê-su trao
cho Nhóm Mười Hai cũng một thứ quyền cầm buộc và tháo cởi trao cho tông
đồ Phê-rô (x. Mt 16,19). Qua đó cho thấy Hội thánh có quyền thiết lập
luật lệ cho các tín hữu. Khi trao quyền cầm buộc tháo cởi cho Nhóm
Mười Hai, Đức Giê-su không bãi bỏ quyền đã trao cho tông đồ Phê-rô. Nhưng
Người chỉ muốn các môn đệ phải liên kết với Phê-rô là đầu khi ra các phán
quyết về đức tin và luân lý. + Dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì…:
Mọi phán quyết của Hội thánh ở trần gian về đức tin và luân lý mà được
công đồng bàn thảo biểu quyết và được Đấng kế vị thánh Phê-rô công
bố, thì sẽ Chúa ban cho ơn bất khả ngộ, nghĩa là không thể sai lầm, và
được Thiên Chúa trên trời phê chuẩn.
- C 19-20: + Nếu ở dưới đất, hai người trong
anh em họp lời cầu xin bất cứ điều gì: Lời cầu nguyện riêng của mỗi
người trong phòng kín là cách cầu nguyện khiêm tốn đẹp lòng Chúa (x.
Mt 6,6). Nhưng lời cầu nguyện chung của cộng đoàn lại đẹp lòng Chúa
hơn và dễ được Chúa chấp nhận hơn. Cầu nguyện chung là một phương
thức duy trì đức ái và sự hiệp nhất cộng đoàn. Khi hội họp, các
tín hữu cần lưu ý hai điều quan trọng: một là phải hội họp nhau trong
tình bác ái và sự hiệp nhất. Hai là phải nhân danh Đức Giê-su, nghĩa
là nhằm xây dựng Hội thánh của Chúa và làm cho Tin mừng ngày một lan
rộng. + Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy: Đây không
phải là họp nhau mang tính thế tục, nhưng họp nhau nhân danh Đức Giê-su,
để được Người dạy dỗ với ơn soi sáng hướng dẫn của Chúa Thánh thần. + Có
Thầy ở đấy với họ: Trong thời Cựu ước, Đức Chúa luôn hiện diện
giữa dân Người qua hình cột mây đậu trên Nhà Tạm che nắng ban ngày và
cột lửa chiếu sáng ban đêm (x. Xh 40,34-38). Người cũng hứa sẽ hiện ra
nói chuyện với dân Ít-ra-en trên nắp Hòm bia Giao ước (x. Lv 16,2). Đến
thời Tân ước, không những Đức Giê-su hứa sẽ hiện diện mỗi khi cộng
đoàn họp nhau cầu nguyện, mà cả những khi họ họp nhau nhân danh
Người. Người hiện diện để giúp họ xây dựng tình yêu thương hiệp
nhất, sửa lỗi cho nhau, hòa giải những mối bất hòa chia rẽ và duy
trì sự hiệp thông giữa cộng đoàn.
4. CÂU HỎI:
1) Phải chăng Nước Trời hay Hội thánh ở trần
gian chỉ gồm những thành phần tốt lành thánh thiện ? 2) Các tín hữu
cần đối xử thế nào đối với những thành viên mắc phải lỗi lầm
nghiêm trọng ? 3) Cần phải sửa lỗi cho nhau qua mấy bước ? 4) Tại sao
phải thưa kẻ có tội với Hội thánh ? 5) Hội thánh ra vạ tuyệt thông
cho những loại tội nhân nào và nhằm mục đích gì ? 6) Phải chăng ở
đây khi cũng trao cho Nhóm Mưới Hai quyền cầm buộc và tháo cời (x Mt
18,18), Đức Giê-su gián tiếp truất quyền đã trao cho Tông đồ Phê-rô trước
đó (x Mt 16,19) ? 7) Tại sao lời cầu nguyện chung của cộng đoàn lại
có giá trị hơn lời cầu nguyện riêng của cá nhân ở nơi kín đáo ? 8)
Đức Giê-su hứa sẽ hiện diện giữa cộng đoàn trong những trường hợp
nào ?
II. SỐNG
LỜI CHÚA
1. LỜI Chúa: “Nếu người anh em của anh trót
phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi.
Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình”
(Mt 18,15).
2. CÂU
CHUYỆN: NGÔN SỨ NA-THAN SỬA LỖI CHO VUA ĐA-VÍT
Ngày nọ Đức Chúa đã sai ngôn sứ Na-than đến
với vua Đa-vít. Ông vào gặp vua và nói với nhà vua: “Có hai người
trong cùng một thành, một người giàu và một người nghèo. Người giàu
thì có rất nhiều chiên dê và bò. Còn người nghèo chẳng có gì cả,
ngoài con chiên cái nhỏ độc nhất ông đã mua. Ông nuôi nó và nó lớn
lên ở bên ông, cùng với con cái ông. Nó ăn chung bánh với ông, uống
chung chén với ông, ngủ trong lòng ông, ông coi nó như một đứa con gái
của ông. Một hôm người giàu có khách đến thăm. Ông ta không bắt chiên
dê hay bò của mình mà lại sai gia nhân đi bắt con chiên cái của người
nghèo kia mang về làm thịt đãi khách”. Vua Đa-vít bừng bừng nổi giận
với lối hành xử của kẻ giàu có ấy và nói với Na-than rằng: “Có Đức
Chúa hằng sống! Kẻ nào làm điều ấy thật đáng chết ! Nó phải đền
gấp bốn con chiên cái, bởi vì nó đã làm chuyện ấy và vì đã không
có lòng thương xót”. Bấy giờ Na-than mới nói với vua Đa-vít: “Kẻ đó
chính là ngài ! Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này:
“Chính Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en. Chính Ta đã
giải thoát ngươi khỏi tay vua Sa-un. Ta đã ban cho ngươi nhà của chúa
thượng ngươi, và đặt các người vợ của chúa thượng ngươi vào vòng tay
ngươi. Ta đã cho ngươi nhà Ít-ra-en và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn
quá ít, thì Ta sẽ ban thêm cho ngươi gấp mấy lần như thế nữa. Vậy
tại sao ngươi lại khinh dể lời Ta mà làm điều dữ trái mắt Ta ? Ngươi
đã dùng gươm đâm chết U-ri-gia người Khết. Vợ của y thì ngươi đã cướp
lấy làm vợ ngươi. Còn chính y thì ngươi đã dùng gươm của con cái
Am-mon mà giết. Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ ngừng chém người nhà
của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của U-ri-gia người
Khết làm vợ ngươi”. Đức Chúa phán
thế này: “Ta sắp dùng chính nhà của ngươi mà gây họa cho ngươi. Ta sẽ
bắt các vợ ngươi trước mắt ngươi mà cho một người khác, và nó sẽ
nằm với các vợ của ngươi giữa thanh thiên bạch nhật. Thật vậy, ngươi
đã hành động lén lút, nhưng Ta, Ta sẽ làm điều ấy trước mặt toàn
thể Ít-ra-en và giữa thanh thiên bạch nhật”. Bấy giờ vua Đa-vít nói
với ông Na-than: “Tôi thật đã đắc tội với Đức Chúa” (x 2 Sm 12,1-13).
3. SUY
NIỆM:
Hội thánh gồm các tín hữu có đức tin và
đã được thánh hóa nhờ các bí tích. Nhưng bao lâu còn ở trần gian,
các tín hữu cũng vẫn bị sai lỗi như bao người khác. Họ có thể sai
lầm và phạm phải nhiều tội lỗi, gây gương mù gương xấu và nên cớ
vấp phạm cho anh em lương dân. Trong Tin mừng hôm nay, Đức Giê-su cũng dạy các
bước sửa lỗi cho anh em, để vừa giữ được đức bác ái, lại vừa giúp tội
nhân tu sửa ngày một hoàn thiện hơn.
1. SỬA LỖI
LÀ MỘT HÀNH VI YÊU THƯƠNG:
Đức Giê-su dạy các tín hữu không được im
lặng khi thấy anh chị em mình có lỗi, nhưng phải mạnh dạn và thẳng
thắn góp ý, giúp họ nhận ra lỗi lầm để sửa đổi (x. Mt 18,15). Vì
“Thiên Chúa không muốn cho những kẻ có tội phải chết, nhưng muốn họ
ăn năn sám hối và được sống”.
- Nhiều khi chúng ta không dám thẳng thắn
sửa lỗi tha nhân vì sợ chạm tự ái khiến họ tức giận, sợ bị mất quyền lợi
hay sợ bị trả thù nên đành giữ thái độ im lặng. Im lặng như thế là đồng lõa
với tội ác và kẻ xấu sẽ “được đằng chân lân đằng đầu”.
- Cũng cần phân biệt giữa khiêm tốn sửa lỗi
với thái độ tọc mạch “vạch lá tìm sâu, bới lông tìm vết”, hay thái
độ lên mặt “thầy đời” khi mình chưa đủ tư cách sửa lỗi tha nhân, như người
Việt có câu: “Chân mình những lấm bê bê. Lại cầm bó đuốc mà rê chân
người”. Chính Đức Giê-su đã quở trách các Biệt phái và luật sĩ về
thái độ đạo đức giả này: “Sao anh thấy cái rác trong con mắt của
người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý
tới? Sao anh lại nói với người anh em: Hãy để tôi lấy cái rác ra
khỏi mắt bạn, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh? Hỡi kẻ
đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy
rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em” (Mt 7,3-5).
- Ngoài ra, sửa lỗi còn là một việc làm thể
hiện tình yêu thương, giống như bổn phận của cha mẹ là phải răn dạy con cái:
“Yêu cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”; hoặc: “Sinh con chẳng dạy
chẳng răn, Thà rằng nuôi lợn lấy lòng mà ăn”. Thấy một người đi vào con đường
dẫn đến đầm lầy nguy cơ bị sụt lún mà im lặng không cảnh báo để họ
phòng tránh thì đó chính là một tội ác. Thấy một người làm một điều sai
lỗi, có thể gây thiệt hại lớn cho bản thân, gia đình và xã hội mà ta không
chịu can ngăn thì cũng là một trọng tội như luật pháp đã qui định: “Tội
lỗi bổn phận gây hậu quả nghiêm trọng”!
2. SỬA LỖI
LẪN NHAU LÀ TÍCH CỰC XÂY DỰNG HIỆP NHẤT CỘNG ĐOÀN:
Góp ý sửa lỗi anh em phải do tình thương thôi
thúc. Nhưng bản thân mỗi người chúng ta cũng cần được người khác sửa
lỗi mới có hy vọng nên hoàn thiện. Một cộng đoàn trưởng thành là khi
phát hiện có điều gì sai trái thì các thành viên sẽ liệu cách sửa
lỗi cho nhau. Lời góp ý phải phát xuất do động lực yêu thương, chứ
không do lòng ganh ghét thù hằn cá nhân. Mỗi người cần biết khiêm tốn
lắng nghe các góp ý của anh em, thậm chí còn phải nghe cả những lời
phê bình chỉ trích của những kẻ đang thù ghét chống lại mình nữa.
Nhiều người nghĩ rằng: Hãy “cố chịu đấm ăn
xôi”, ráng chịu đựng những lời phê bình mà không thực tâm muốn hoán cải. Từ
đó sẽ dẫn đến tình trạng đối xử với nhau “Bằng mặt chứ không bằng lòng” và
bầu khí cộng đoàn bị ô nhiễm. Trái lại, nếu mọi người đều ý thức nhân vô
thập toàn, để khiêm tốn nhận lối và giúp nhau sửa lỗi, thì sẽ tránh được gương mù
gương xấu… Cộng đoàn sẽ ngày một an vui, phản ảnh tình yêu của Thiên Chúa
do có Chúa hiện diện như Người đã nói: “Vì ở đâu có hai ba người họp lại
nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ”. (Mt 18,20).
3. PHẢI SỬA
LỖI CHO NHAU NHƯ THẾ NÀO ?
Giống như bác sĩ giải phẫu một khối u ác
tính. Nếu thiếu kinh nghiệm hay thao tác nhanh ẩu không đúng kỹ thật thì
không những không chữa lành được khối u mà còn có nguy cơ làm cho khối u bị
“di căn” gây thiệt hại lớn hơn cho bệnh nhân. Cũng vậy, sửa lỗi cho anh
em đòi chúng ta phải theo một số nguyên tắc như Đức Giê-su đã đề ra trong
Tin mừng hôm nay là phải tế nhị, kín đáo và kiên nhẫn.
+ Tế nhị: Phải đặt mình vào hoàn cảnh của
người bị sửa lỗi, để biết khi nào nên nói và nói như thế nào để
người bị sửa lỗi không bị chạm tự ái và sẵn sàng hợp tác tu sửa.
+ Kín đáo: Là phải góp ý riêng, không để cho
người khác biết, hầu tránh cho kẻ có lỗi khỏi mặc cảm xấu hổ và bị người
khác khinh thường xa lánh.
+ Kiên nhẫn: Là không nóng vội và đừng đòi
phải có kết quả trước mắt, nhưng biết kiên nhẫn chờ đợi để kẻ có
lỗi có thêm thời gian suy nghĩ như người ta thường nói: “Mưa dầm thấm lâu!” hoặc
“Dục tốc bất đạt !”.
4. CỤ THỂ CÁC
BƯỚC SỬA LỖI CHO ANH EM THEO LỜI CHÚA DẠY:
Tin mừng hôm nay cho thấy Đức Giê-su đã dạy
các môn đệ về bốn bước khi sửa lỗi cho anh em như sau:
Một là đi gặp riêng giữa ta và người có lỗi.
Hai là nếu họ không nhận lỗi thì sẽ đi chung với
một hoặc hai nhân chứng, không phải để làm áp lực mà để mọi việc
được sáng tỏ và khách quan hơn, nhờ lời phân giải của các nhân chứng.
Bước này gọi là “ba mặt một lời”.
Nếu họ vẫn cố chấp không nghe, thì tiến tới bước
thứ ba là đưa kẻ có lỗi ra trước cộng đoàn. Không phải để xét xử kết án,
nhưng để nhờ thế giá của cộng đoàn mà kẻ có lỗi sẽ dễ hồi tâm tu sửa (x.
Mt 18,20).
Nếu họ vẫn cố chấp không nghe cộng đoàn,
thì sang bước cuối cùng là tách họ ra khỏi cộng đòan Hội thánh, để họ
không có điều kiện tác hại đến cộng đoàn. Tương tự như trường hợp một bàn
chân bị hoại tử, nếu không kịp thời xử lý thì tình trạng họai tử sẽ
ngày càng nặng hơn lan sang các bộ phận khác. Vì thế nếu sau một thời gian
không khỏi, bác sĩ điều trị sẽ quyết định “đọan chi”, nghĩa là loại bỏ phần bị
hoại tử tới khớp cổ chân cổ tay hay đầu gối… để tránh tình trạng hoại tử ngày
một lây lan. Những tội nhân cố chấp trong sự sai trái về đức tin và luân
lý sẽ bị coi như “dân ngoại hay người thu thuế”, nghĩa là không còn thuộc
về Hội thánh nữa. Từ đây Hội thánh không chịu trách nhiệm đối với
họ, mà chỉ còn biết phó thác họ cho lòng nhân từ thương xót của
Thiên Chúa.
4. THẢO
LUẬN:
1) Bạn nên phản ứng thế nào khi bị người khác phê
bình về các hành vi sai lỗi của bạn? 2) Cụ thể khi làm việc trong một
công sở hay công ty xí nghiệp mà cấp trên tham nhũng, chúng ta nên làm gì
để vừa tránh bị họ cô lập đào thải, đồng thời cũng giữ được sự công
minh chính trực của người tín hữu môn đệ Đức Giê-su ?
5. NGUYỆN
CẦU:
- LẠY CHÚA GIÊ-SU. Xưa Chúa đã từng có các
người bạn thân là 3 chị em gia đình ở Bê-ta-ni-a (x. Ga 11,5.11). Chúa
cũng không coi các môn đệ là tôi tớ, nhưng là bạn nghĩa thiết, để tâm
sự vui buồn với các ông (x. Ga 15,15). Hôm nay, chúng con xin tạ ơn Chúa
đã ban cho chúng con có những người bạn thân, để nâng đỡ chúng con
trên bước đường đời.
- LẠY ChÚA. Dù giữa chúng con có những
khác biệt, nhưng xin Chúa ban cho chúng con hiệp nhất nên một trong tình
yêu của Chúa. Xin cho chúng con biết thật tình yêu thương nhau, biết
nâng đỡ an ủi nhau mỗi khi bị thất bại, biết động viên khen ngợi nhau
trong những thành công, và nhất là sẵn sàng góp ý xây dựng để cùng nhau
thăng tiến. Xin cho chúng con trở nên những môn đệ đích thực của Chúa,
nhờ việc năng học hỏi suy niệm Lời Chúa, nhờ đó, chúng con có thể trở
thành bạn hữu của anh em.
X) HIỆP
CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH -
HHTM