Thứ sáu tuần XII Thường Niên Năm C
Tôi muốn, anh sạch đi
Mt 8, 1-4
Bài tin Mừng hôm nay thánh Matthêu
cho chúng ta thấy, sau khi Chúa Giê su kết thúc bài giảng trên núi (từ chương 5
đến chương 7), Ngài đi xuống núi, đám đông lũ lượt đi theo người. Bỗng có một
người phong hủi tiến lại, bái lạy Người và nói: “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài
có thể làm cho tôi được sạch”. Người liền giơ tay đụng vào anh ta và bảo: “Tôi
muốn, anh sạch đi”. Lập tức anh ta được sạch bệnh phong hủi.(x Mt 8, 1-4)
Chúng ta biết bệnh phong hủi hay còn gọi là bệnh cùi là một
thứ bênh mà ngay cả con người thời nay tuy có thuốc ngừa nhưng vẫn sợ lây mỗi
khi đến gần bệnh nhân. Nếu ai trong chúng ta đã một lần đến thăm một trại cùi
nào đó. Chúng ta sẽ cảm nghiệm điều này rất rõ, khi nhìn thấy những con người
mình đầy lở loét hay những người chẳng còn hình tượng người ta nữa, các
ngón tay chân mỗi ngày rụn dần đi, con mắt thì lõm vào, các bộ phận trong thân
thể cứ mất dần, rớt dần…thật là dễ sợ phải không?
Vì thế, căn bệnh này, ngay từ thời Cựu Ước, người ta không
những coi nó là một thứ bệnh ghê sợ, là đồ ô uế như luật Lê vi đã viết: Người
mắc bệnh phong hủi phải mặc áo rách, xõa tóc, che râu và kêu lên “ô uế! ô uế”…
phải ở riêng, ngoài trại (Lv 13, 45-46) .Mà người ta còn xem là một tai họa ,
một hình phạt Chúa giáng xuống trên dân ( Xh 9,9; Ds 12,10-15). Đến thời Tân
Ước, thời Chúa Giêsu, những người mắc bệnh phong hủi bị ruồng bỏ, bị tránh xa
vì có luât: ai đụng vào người bệnh thì bị ô uế. Hơn nữa họ có thể bị lây bệnh.
Do đó, bệnh nhân muốn đi lại phải hô to mình bị ô uế để người khác biết đường
mà tránh xa. Hơn ai hết, anh phong hủi biết rất rõ những điều này. Thế nhưng
anh bất chấp.fất cả, măc cho mọi người sầm xì khinh chê, xa tránh, phỉ báng ,
Anh vứt bỏ tâm trạng e dè, sợ sệt ra khỏi mình mà đặt vào đó môt niềm cậy trông
tin tưởng phó thác vào tình yêu của Chúa. Anh mạnh dạn tiến lại gần Chúa, khiêm
nhường bái lạy Người và nói: “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi
được sạch” (Mt 8,2)
Trước những cử chỉ, thái
độ, khát khao và niềm tin tuyệt đối vào Chúa của anh chàng hủi này. Chúa
Giê su rất hài lòng. Ngài đã ban cho anh hơn cả điều anh mong ước. Ngài
nhìn anh dưới ánh mắt dịu hiền trìu mến yêu thương. Với cử chỉ thân tình, Ngài
giơ tay đụng vào anh ta và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi”. Lập tức anh ta được
sạch bệnh phong hủi (Mt 8, 3)
Bệnh hủi làm cho chúng ta chết dần, chết mòn đi thân xác
cũng như biết bao căn bệnh khác đang hoành hành trên thế giới, cướp mất dần đi niềm
vui, hạnh phúc , ngay cả sinh mạng của con người. Nhưng nguy hiểm và đáng sợ
hơn cả là chứng bệnh hủi trong tâm hồn khiến con người mất hết niềm tin phó
thác vào Chúa, dẫn đến mất hết lý trí, ý chí và nghị lực mà buông xuôi theo
nhân tình thế thái để rồi chết dần chết mòn trong linh hồn và đưa con người đến
sự chết mãi mãi vả xa Chúa vĩnh viễn.
“Tôi muốn, anh sạch đi”. Lời Chúa vẫn còn đang mời gọi và
mãi mãi gọi mời mỗi người chúng ta. Vậy, là con Chúa, những người được Chúa yêu
thương chọn mời. Chúng ta cần có thái độ và hành động đức tin như thế nào để
được Chúa chữa lành chứng bệnh “nan y” của chúng ta cũng như của tha nhân ?
Lạy Chúa, chúng con bây giờ tuy không bị hủi thân xác. Nhưng
tâm hồn chúng con đang bệnh hủi dần dần bởi chúng con đang sống trong một thế
giới quá đầy đủ tiện nghi vật chất và hưởng thụ làm cho chúng con dễ ssa lầy
vào con đường tội lỗi, mất dần niềm tin vào Chúa. Xin Chúa ban đức tin và tình
yêu Chúa cho chúng con để chúng con không những biết luôn tìm đến Chúa, gặp gỡ
Chúa xin Chúa chữa lành cho chúng con nên sạch, tinh tuyền và bình an mà chúng
con còn biết đem tha nhân, anh chị em chúng con đến với Chúa để họ cũng được
gặp Chúa và nhận lãnh những ơn lành Chúa ban bởi Chúa hằng luôn mời gọi chúng
con: Hãy đến với Ta, hỡi những ai đang khó nhọc vất vả mang gánh nặng nề, lo
âu…Ta sẽ cho nghỉ ngơi, bồi dưỡng (xMt 11, 28). Hơn nữa, Ngài đến “đê tìm
kiếm”,”cứu chũa những gì đã hư mất”để chúng con“được sống và sống dồi dào”t