HIỆP SỐNG TIN MỪNG
CN
09 THƯỜNG NIÊN B.- LỄ MÌNH MÁU CHÚA KI-TÔ
Xh
24,3-8 ; Dt 9,11-15 ; Mc 14,12-16.22-26
HIỆP THÔNG VỚI CHÚA
ĐỂ CẢM THÔNG VÀ CHIA SẺ VỚI THA NHÂN
I.
HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mc
14,12-16.22-26
(12)
Ngày thứ nhất trong tuần Bánh Không Men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn
đệ thưa với Đức Giê-su: ”Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở
đâu? (13) Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ: “Các anh đi vào thành, và sẽ có một
người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó”. (14) Người đó vào nhà
nào, các anh hãy thưa với chủ nhà: Thầy nhắn: “Cái phòng dành cho tôi ăn lễ Vượt
Qua với các môn đệ của tôi ở đâu?” (15) Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng
rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng. Và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho
chúng ta. (16) Hai môn đệ ra đi, vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người
đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua. (22) Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy
bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: “Anh em hãy cầm lấy,
đây là Mình Thầy”. (23) Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho
các ông, và tất cả đều uống chén này. (24) Người bảo các ông: “Đây là Máu Thầy,
Máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. (25) Thầy bảo thật anh em: Chẳng bao giờ Thầy
còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày ấy, ngày Thầy được uống thứ rượu
mới trong Nước Thiên Chúa”. (26) Hát Thánh Vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ
ra đi lên núi Ô-liu.
2.
Ý CHÍNH:
Trước cuộc tử nạn và
phục sinh, Đức Giê-su đã lập
bí tích Thánh Thể trong bữa tiệc Chiên Vượt
Qua của đạo Do thái, hầu thiết lập một Giao ước Mới giao hòa nhân loại với
Thiên Chúa và ban ơn cứu độ cho loài người thay cho Giao ước Cũ thời Mô-sê.
3.
CHÚ THÍCH:
-C 12-13: +Tuần lễ Bánh Không Men: Luật Mô-sê quy định về lễ Vượt Qua và tuần lễ Bánh Không Men như sau: Ngày
14 tháng Ni-xan (là tháng thứ nhất theo lịch Do Thái, tức vào khoảng tháng 3-4
dương lịch ngày nay), là đại lễ Vượt Qua mừng kính Đức Chúa. Vào ngày này người
ta sát tế chiên lúc chập tối và sẽ ăn tiệc chiên Vượt Qua với bánh không men
(x. Xh 12,1-14). Hôm sau, là bắt đầu tuần lễ Bánh Không Men kính Đức Chúa kéo
dài bảy ngày. Trong tuần này, người Do Thái phải ăn bánh không pha men, để nhắc
nhở họ về bữa tiệc trước cuộc xuất hành thời Mô-sê. Cũng từ ngày 15 tháng
Ni-xan, họ phải họp nhau để thờ phụng Đức Chúa và kiêng việc xác. Trong 7 ngày,
họ phải tiến hành dâng lễ vật hỏa tế lên Đức Chúa. Đến ngày thứ Bảy là ngày kết
thúc, họ phải tập họp lại để thờ phượng Đức Chúa và kiêng các công việc lao
động nặng (x. Lv 23,5-8). +Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt
Qua tại đâu?: Môn đệ hỏi Đức Giê-su như hỏi một người chủ gia
đình có trách nhiệm cử hành lễ Vượt Qua. Vì là dân nhập cư từ nơi khác đến
Giê-ru-sa-lem, nên Đức Giê-su và các môn đệ được quyền tổ chức ăn mừng lễ Vượt
Qua trước một ngày, tức vào lúc 6 giờ chiều ngày thứ Năm bắt đầu ngày thứ Sáu,
thay vì lẽ ra phải mừng vào 6 giờ chiều thứ Sáu tức bắt đầu ngày thứ Bảy, mà
năm ấy lễ Vượt Qua nhằm vào thứ Bảy (x. Ga 19,14.31.42). +Người sai hai
môn đệ đi: Đây là Phê-rô và Gio-an (x. Lc 22,8). +Sẽ thấy một
người mang vò nước…: Đức Giê-su làm chủ không gian và thời gian: Người
nhìn thấy trước mọi sự việc đúng như nó sắp xảy ra, cũng như có lần Người thấy
trước Na-tha-na-en lúc đang ngồi dưới gốc cây vả (x.Ga 1,48).
-C 14-16: +Các ông dọn tiệc Vượt Qua: Theo tục lệ cổ truyền, khi ăn thịt chiên tại nhà, mọi người phải đứng, lưng
thắt gọn gàng, chân đi dép, tay cầm gậy và ăn cách vội vã (x. Xh 12,11). Nhưng
đến thời Đức Giê-su, người Do Thái không còn giữ tục lệ ấy. Khi ăn tiệc, họ
cũng theo cách thức ăn tiệc của văn hóa La-Hy (La-tinh Hy-Lạp) đương thời: Thực
khách dự tiệc nằm trên một tấm thảm, đầu nghiêng về một bên và dựa vào cánh tay
trái dùng làm gối. Còn tay mặt thì dùng để lấy đồ ăn.
+VỀ VỊ TRÍ TRONG BỮA TIỆC LY VƯỢT QUA: Người môn đệ được Đức Giê-su yêu quí là Gio-an nằm ở bên phải Đức Giê-su
và có lúc đã tựa đầu vào ngực Thầy (x. Ga 13,25). Tiếp đến là Phê-rô nằm cạnh
Gio-an. Chính ông Phê-rô đã làm hiệu và bảo Gio-an: “Hỏi xem Thầy muốn nói về
ai vậy?” (Ga 13,24). Còn Giu-đa nằm ở bên trái Đức Giê-su. Điều này giải thích
tại sao Đức Giê-su trả lời cho Giu-đa mà các môn đệ khác không nghe được (x. Mt
26,25), và việc Đức Giê-su dễ dàng “chấm một miếng bánh trao cho Giu-đa” (x. Ga
13,26). Ngoài ra, về vị trí của các môn đệ khác thì khó xác định.
-C 22: +Cũng đang bữa ăn: Mác-cô tường
thuật việc Đức Giê-su lập Phép Thánh Thể trong khung cảnh bữa tiệc Vượt Qua.
Đức Giê-su đã theo diễn tiến bữa tiệc Chiên Vượt Qua để truyền cho bánh rượu
trở nên Mình Máu thánh của Người (x. Ga
6,51-58). +Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra trao
cho các ông: Đây là những cử chỉ Đức Giê-su đã làm nhiều lần trước đó
như: Hai lần làm cho bánh nhân ra nhiều (x. Mc 6,41; 8,6); Một lần làm trong
bữa Tiệc ly Vượt Qua (x. Lc 22,19); Một lần Chúa Phục sinh làm khi ngồi ăn tối
với hai môn đệ làng Em-mau (x. Lc 24,30)… Cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng là
cử chỉ mà gia trưởng phải làm trong nghi lễ tiệc Chiên Vượt Qua theo luật
Mô-sê, sau khi các người đồng bàn hát kinh Ha-len phần I (gồm Thánh vịnh
112-113) và uống chén rượu thứ hai. “Bẻ bánh ra và trao cho các ông” là hai cử
chỉ mang ý nghĩa hiệp thông và huynh đệ cộng đoàn. + Anh em hãy cầm lấy,
đây là Mình Thầy: Trong niềm tin Ki-tô giáo, Đức Giê-su đã dùng quyền
năng để biến đổi bản chất của tấm bánh trở nên Thân Mình của Người, chứ không
phải chỉ thành biểu tượng cho Mình Chúa mà thôi, như có người lầm tưởng (x. Ga
6,51-58; 1 Cr 11,23-25).
-C 23-25: +Và Người cầm chén rượu…: Chén rượu với lời tạ ơn ở đây là chén rượu thứ ba trong nghi lễ tiệc Chiên
Vượt Qua. Đức Giê-su dùng chén rượu thứ ba này để thiết lập Giao ước Mới. +
Đây là Máu Thầy, Máu Giao ước, đổ ra vì muôn người: Đây là Máu
Giao ước Mới, khác với Giao ước Cũ thời Xuất hành, đã được ghi lại trong sách
Xuất hành như sau: “Bấy giờ ông Mô-sê lấy máu rảy trên dân và nói: “Đây là máu
Giao ước Đức Chúa đã lập với anh em, dựa trên những lời này” (Xh 24,8). Trong
nghi lễ Giao ước Xi-nai được thiết lập giữa Thiên Chúa với dân Ít-ra-en, người
ta giết bò, rồi vị tư tế lấy máu nó rảy trên bàn thờ và trên dân chúng. Máu đó
là dấu chỉ mối tương quan mới và sự hiệp thông giữa Đức Chúa với dân Ít-ra-en.
Trong thời Tân ước, Giao ước Mới được thiết lập bằng Máu Đức Giê-su Con chiên Thiên
Chúa, là dấu chỉ sự hiệp thông mới giữa Thiên Chúa với Hội Thánh là dân
Ít-ra-en Mới. Máu sắp đổ ra khi Đức Giê-su chịu khổ nạn thập giá. Cái chết của Người sẽ đền tội thay
cho loài người, để ban ơn cứu độ cho muôn người. +Chẳng bao giờ Thầy còn
uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày ấy, ngày Thầy được uống thứ rượu
mới trong Nước Thiên Chúa: Đến ngày tận thế, sau khi lịch sử nhân loại
chấm dứt và Nước Thiên Chúa xuất hiện, Đức Giê-su sẽ uống rượu mới với những
người được cứu độ trong bữa tiệc cánh chung. Hình ảnh này diễn tả sự hiệp thông
chia sẻ trọn vẹn và chung cuộc giữa các môn đệ với Đức Giê-su và với Thiên
Chúa.
4.
CÂU HỎI: 1)Đức Giê-su thiết lập phép Thánh Thể ở đâu, khi
nào và lập để làm gì? 2)Luật Mô-sê qui định thế nào về lễ Vượt Qua và tuần lễ
Bánh Không Men? 3)Tại sao Đức Giê-su và các môn đệ lại ăn lễ Vượt Qua vào tối
thứ Năm thay vì vào tối thứ Sáu là lúc bắt đầu đại lễ Vượt Qua năm đó? 4)Hai
môn đệ nào đã được Đức Giê-su sai đi dọn chỗ cho thầy trò ăn mừng lễ Vượt Qua?
5)Theo tục lệ, người Do thái phải ăn lễ Vượt Qua như thế nào? Tuy nhiên Đức
Giê-su và các môn đệ lại ăn tiệc Vượt Qua theo cách nào? 6)Dựa vào Tin Mừng,
hãy cho biết vị trí ngồi của các ông Gio-an, Phê-rô và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt trong
bàn tiệc? 7)Đức Giê-su đã lập phép Thánh Thể, truyền cho bánh rượu trở nên Mình
Máu Người theo thứ tự nào? 8) Những cử chỉ Đức Giê-su làm khi truyền phép giống
với các cử chỉ Người đã làm trong các hoàn cảnh nào? 9)Bạn nhận định thế nào về
ý kiến cho rằng: Sau khi truyền phép bánh không biến thể sang Mình Thánh Chúa,
mà chỉ trở thành biểu tượng Mình Thánh Chúa thôi? 10)Chén rượu được truyền phép
trở thành Máu Thánh Đức Giê-su là chén rượu thứ mấy trong bữa tiệc chiên Vượt
Qua của đạo Do Thái? 11)Phân biệt Máu Giao Ước Mới mà Đức Giê-su sắp đổ ra
trong cuộc khổ nạn có giá trị và hiệu quả khác với máu chiên bò sát tế trong
Giao Ước Cũ thời Mô-sê như thế nào? 12)Đức Giê-su hứa sẽ hiệp thông và chia sẻ
bằng việc uống rượu mới với các môn đệ trong Nước TC vào lúc nào?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Anh em hãy cầm lấy, đây là Mình Thầy” (Mc 14,22):
2. CÂU CHUYỆN:
1) TÌM HIỂU VỀ BÍ TÍCH THÁNH THỂ:
Palestine là một
vùng đất hiện vẫn còn rất đông người theo đạo Hồi. Ngày nọ có một vị thầy, lãnh
đạo một cộng đoàn Hồi giáo, mời một linh mục Công giáo đến để công khai tranh
luận về bí tích Thánh Thể trước sự hiện diện của các tín hữu đôi bên. Vị thầy
hỏi:
- Làm sao một miếng bánh nhỏ lại có thể trở thành Đức Kitô được?
Vị linh mục trả
lời:
- Được chứ sao lại không? Tôi xin minh chứng cho thầy biết bằng một thí
dụ đơn sơ. Nếu thầy ăn cơm, thầy có thể biến cơm thành máu thịt của thầy, có
thật thế không nào? Chớ thì tại sao Chúa lại không biến tấm bánh nhỏ trở thành
máu thịt Chúa được.
Bậc thầy đó lại
hỏi tiếp:
- Làm sao Đức Kitô to lớn như thế lại có thể ở trong miếng bánh
nhỏ xíu?
Vị linh mục trả
lời:
- Thầy hay nhìn trời, nhìn núi và các thôn làng. Bầu trời thì mênh
mông. Ngọn núi thì cao lớn hùng vĩ, còn thôn làng thì rộng rãi bao la, thế mà
con mắt nhỏ xíu của thầy có thể chứa được tất cả. Nếu con mắt của Thầy làm được
chuyện đó thì tại sao Thiên Chúa lại không thể làm cho miếng bánh nhỏ xíu chứa
đựng được Đức Kitô.
Bậc thầy không
chịu thua lại hỏi thêm:
- Làm sao có thể cử hành nhiều thánh lễ cùng một lúc tại nhiều nơi
trên thế giới, mà mỗi thánh lễ lại có Mình và Máu của Đức Kitô được?
Vị linh mục đáp:
- Đối với Thiên Chúa không có gì là không thể làm được.
Rồi để chứng minh
cho câu trả lời này, vị linh mục lấy một tấm gương ném xuống đất khiến nó bể
tan thành rất nhiều mảnh nhỏ. Tiếp đến, vị linh mục giơ tay chỉ cho bậc thầy
đang ngạc nhiên và nói:
- Trước đây trong tấm gương này, thầy trông thấy gương mặt mình có phải
không nào. Và bây giờ thầy cũng trông thấy gương mặt mình trong từng mảnh nhỏ.
Thế thì tại sao Thiên Chúa lại không thể hiện diện tại nhiều nơi trong cùng một
lúc được.
Cuộc tranh luận
trên giúp chúng ta hiểu được phần nào mầu nhiệm Mình Máu Thánh Đức Kitô mà Giáo
Hội cử hành mỗi ngày trong bí tích Thánh Thể. Vậy chúng ta phải có thái độ nào
khi đi tham dự Thánh lễ?
2) NGUỒN GỐC LỄ MÌNH THÁNH
CHÚA
Vào
năm 1263, một linh mục người Đức đang cử hành Thánh lễ tại một nhà thờ kinh
thánh KÍT-XI-A-NA (Christiana), lúc bẻ bánh trước khi rước lễ, vị linh mục này
đã trông thấy Mình thánh hình bánh đã biến thành Thân Mình Đức GIÊ-SU tử nạn.
Trên thân xác Chúa, máu đang rịn ra qua các vết thương ở tay chân và cạnh sườn
Người. Máu chảy ra làm ướt tấm khăn thánh và mấy lớp khăn phủ trên bàn thờ. Vị
linh mục vội gấp các tấm khăn bàn thờ lại. Nhưng gấp tới đâu thì máu vẫn thấm
ra tới đó. Cuối cùng máu thấm qua tới 25 lần vải khăn. Vừa cảm động lại vừa sợ
hãi đến nỗi vị linh mục không thể tiếp tục dâng hết thánh lễ được.
Sau
đó, ngài đến xin yết kiến Đức Giáo hoàng UR-BA-NÔ và tường trình sự kiện lạ
lùng ấy. Đức Giáo hoàng liền sai một phái đoàn, đứng đầu là một Giám mục đến
điều tra thực hư. Sau khi xác định thực sự là phép lạ, vị Giám mục đã cho rước
Mình Thánh Chúa cùng các khăn bàn thờ đã có thấm Máu Thánh kia về RÔ-MA, đặt
tại một nhà thờ kính phép Mình Thánh, và mời gọi giáo dân đến chầu Mình Thánh
Chúa liên tục 24/24. Sau đó, vào ngày mồng 8 thánh 9 năm 1264, Đức Urbanô đã ra
sắc dụ truyền thiết lập lễ kính Mình Máu thánh Chúa GIÊ-SU và truyền mừng trọng
thể lễ này trong toàn thể Hội thánh.
3) KỶ VẬT TÌNH YÊU
Có một đôi
vợ chồng trẻ kia mới lấy nhau được mười năm và đã có với nhau một đứa con gái 4
tuổi. Trong thời gian đó họ đã sống rất hòa hợp hạnh phúc. Mỗi ngày trước khi rời
nhà đi làm buổi sáng, và chiều tối khi về đến nhà, anh chồng không khi nào quên
trao cho vợ và con gái cử chỉ âu yếm kèm theo một lời nói yêu thương. Nhờ đó
tình yêu giữa hai vợ chồng và đứa con thơ ngày thêm bền chặt. Nhưng rồi hạnh
phúc của họ đã bị đe dọa khi một hôm người chồng đi làm về bị trúng mưa và được
đem đến bệnh viện điều trị. Sau khi khám bệnh, bác sĩ chẩn đoán anh đã bị bệnh
ung thư màng phổi ác tính thời kỳ thứ ba. Một tuần sau thì anh qua đời. Trước
khi chết, anh gọi vợ con lại gần và thều thào trăn trối: “Em và con yêu quí! Có
lẽ sắp tới giờ Chúa gọi anh về. Anh đã chuẩn bị và sẵn sàng vâng theo ý Chúa.
Anh chỉ tiếc một điều là không còn được sống bên em và con nữa. Trước khi đi
xa, anh không có gì trối lại cho em ngoài chiếc nhẫn mà vợ chồng mình đã tặng
nhau khi kết ước cách đây mười năm. Bây giờ anh xin tặng lại chiếc nhẫn kỷ vật
này cho em, để mỗi lần thấy nó, em biết rằng anh vẫn luôn ở bên em và hằng cầu
Chúa cho em được hạnh phúc”. Nói xong, anh tháo chiếc nhẫn đang đeo và âu yếm xỏ
vào tay vợ, giống như trước đây anh đã từng làm trong lễ hôn phối. Rồi anh đã
nhắm mắt lìa đời trong sự thương tiếc vô vàn của vợ con. Sau đó anh đã được an
táng tại khu đất thánh gần nhà. Từ đó, mỗi ngày người ta đều thấy một phụ nữ
còn rất trẻ, đầu đội khăn tang, tay cầm bó bông, dắt theo đứa con gái còn nhỏ dại
đi vào trong nghĩa trang. Chị ta đã đứng hằng giờ trước ngôi mộ cỏ mọc chưa
xanh của người chồng quá cố để cầu nguyện cho anh. Trên tay chị có đeo hai chiếc
nhẫn: Một chiếc của ngày thành hôn và chiếc kia là kỷ vật của chồng tặng trước
khi từ giã cuộc đời.
4) SỐ PHẬN BI THẢM CỦA KẺ DÁM XÚC PHẠM ĐẾN MÌNH THÁNH
CHÚA
Trong một thành phố ở xứ
Bavieres trước dây, có một cuộc kiệu Mình Thánh Chúa rất lớn. Trên một đoạn
đường kiệu đi ngang qua, có một người đàn bà có đạo nhưng hư thân mất nết. Sách
báo xấu và việc thường xuyên đi xem phim ảnh xấu cũng như tham dự các buổi vũ
hội trắc nết đã làm bà không còn giữ được đức tin của thời thơ ấu của mình. Lúc
đoàn kiệu - lúc ấy đang diễn lại cảnh truyền tin với hai nhân vật: Đức Maria và
sứ thần Gabriel - đi ngang qua, bà cười to và nói:
- Kìa hãy xem những kẻ
đang làm trò múa rối kìa!
Chưa hết, khi Mình Máu
Chúa với cái lọng che rộng lớn đi ngang qua, trong khi những người khác qùi gối
xuống cung kính thờ lạy, thì bà đã không ngăn cản được bản tính ngỗ nghịch, phỉ
báng của mình, bà đã dám thốt ra câu nói ghê gớm sau:
- Ước chi những kẻ nào nuốt những miếng
bánh nhỏ này sẽ bị nghẹn họng!.
Người đàn bà này sau đó
trở về nhà. Và bởi vì cảm thấy đói bụng, bà đã nuốt một cách vội vã những miếng
bánh mì. Một miếng bánh lớn đã dừng lại trong cổ họng làm bà ta nghẹt thở.
Hai giờ sau cuộc phỉ báng
của bà, bà chỉ còn là một thây ma! Qua đó cho thấy đôi khi Thiên Chúa cũng để
cho những kẻ dám báng bổ sự thánh bị trừng phạt để răn đe họ !
5) THÁNH LỄ ĐÁNG GIÁ BAO NHIÊU TIỀN?
Cha STANISLAUS, dòng
Thánh Tâm, có người anh linh mục Dòng Tên, kể về thân phụ của mình như sau:
“Cha tôi bỏ đạo; ông
cấm cả nhà đi lễ. Một hôm, ông ghé thăm người bạn, chủ tiệm thịt. Tình cờ, một
bà già bước vào. “Bà muốn gì?”, ông hỏi;
“Tôi muốn mua một
chút thịt?”.
“Bà có tiền?”;
“Không có; bù lại,
tôi đi lễ, cầu cho ông”.
“Giá một Thánh Lễ
bao nhiêu?”,
và như
để diễu cợt, cả hai cười oà; chủ tiệm cầm một tờ giấy,
viết nguệch ngoạc đưa cho bà, “Đây, điều tôi muốn bà cầu cho tôi. Lễ về, hãy
đưa tấm giấy này lại cho tôi”.
Sau lễ, bà ghé tiệm,
đưa giấy cho ông chủ. Cầm tờ giấy, ông đặt lên cân. Lạ thay, tờ giấy nhận chìm
cán cân lệch hẳn một bên! Chủ tiệm lấy một khúc xương đặt lên đĩa kia, khúc
xương không làm đĩa cân nhúc nhích. Tò mò, cứng cỏi, ông đặt một đùi cừu; vẫn
không nhúc nhích. Hai ông đổi tờ giấy qua đĩa cân kia, kết quả vẫn vậy. Cả hai
bừng tỉnh; họ tái mặt, không còn dám cười đùa. Họ bắt đầu thay đổi! Chuyện lạ
đồn ra, tiệm bán thịt ngày càng phát đạt.
Điều đáng ghi nhận,
là nhờ phép lạ ấy, hai ông đã ý thức Thánh Lễ thật vô giá; cũng từ
đó, họ đi dự lễ mỗi ngày. “Gia đình tôi từ đó trở nên đạo đức nhờ tham dự Thánh
Lễ hằng ngày. Ơn gọi linh mục của hai anh em chúng tôi cũng phát triển và lớn
lên từ đó”.
3. THẢO LUẬN:
1) Chúa Giê-su lập bí tích Thánh Thể khi nào và ý nghĩa của bí tích này ra
sao?
2) Ta phải hiệp thông với Chúa Thánh Thể thế nào để cảm thông và chia sẻ
với tha nhân, hầu góp phần kiến tạo “Trời Mới Đất Mới” theo thánh ý Chúa?
4. SUY NIỆM:
Hơn hai ngàn
năm trước đây, Đức Giê-su đã lập phép Thánh Thể, để lại cho Hội Thánh kỷ vật là
dấu hiệu của một tình yêu lớn lao tột đỉnh. Kỷ vật đó chính là Mình Máu Người
dưới hình bánh rượu, làm của ăn của uống thiêng liêng để các tín hữu được hiệp
thông với Người. Tin Mừng Mác-cô đã tường thuật việc Đức Giê-su lập phép Thánh
Thể trong khung cảnh bữa tiệc Chiên Vượt Qua (x Mc 14,22-24). Vậy Đức Giê-su
thiết lập phép Thánh Thể khi nào? Ý nghĩa cũa bí tích này ra sao? Chúng ta phải cử hành bí tích Thánh Thể thế nào?
1) THIẾT LẬP BÍ TÍCH THÁNH THỂ:
Đức Giê-su đã
thiết lập bí tích Thánh Thể trong bữa tiệc Chiên Vượt Qua trước khi từ biệt các
môn đệ bước vào cuộc khổ nạn. Người sử dụng bánh
không men và rượu nho dùng trong bữa tiệc Vượt Qua của đạo Do thái để biến nên
Thịt Máu Người, hầu ban cho những kẻ lãnh nhận được sống đời đời. Thánh Mác-cô đã thuật lại như sau: “Cũng đang bữa ăn,
Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra trao cho các ông và nói:
Anh em hãy cầm lấy, đây là Mình Thầy. Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn,
rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông: Đây là
Máu Thầy, Máu Giao Ứớc, đổ ra vì muôn người” (Mc 14,22-24).
2) Ý NGHĨA CỦA BÍ TÍCH THÁNH THỂ:
Tin Mừng đã
ghi nhận bốn sự kiện liên quan đến bí tích Thánh Thể như sau:
- Một là phép
lạ Đức Giê-su biến nước lã thành rượu nho
tại tiệc cưới thành Ca-na, tiên báo về việc biến rượu trở nên Máu Người trong
bữa Tiệc Ly sau này (x Ga 2,1-11).
- Hai là phép
lạ Đức Giê-su nhân bánh ra nhiều tại
thành Ca-phác-na-um, sau đó Người cho biết sẽ ban Thịt Máu Người làm của ăn của
uống thiêng liêng đem lại sự sống đời đời cho những ai lãnh nhận (x Ga
6,1-14.32-35.48-58).
- Ba là bữa Tiệc Ly, trong đó Người dùng bánh rượu
dùng trong tiệc Chiên Vượt Qua của Do thái giáo để thiết lập bí tích Thánh Thể
của Ki-tô giáo và đã truyền cho các môn đệ: ”Anh em hãy làm việc này mà tưởng
nhớ đến Thầy” (Lc 22,14-19).
- Bốn là Đức
Giê-su Phục Sinh cử hành nghi thức Bẻ
Bánh với hai môn đệ tại làng Em-mau: Dọc đường Người
đã dùng lời Thánh Kinh để nói về mầu nhiệm Tử nạn và Phục sinh của Đấng Thiên
Sai khiến các ông cảm
thấy nóng lên lòng yêu mến Chúa. Rồi trong bữa ăn tối, Người lặp lại các cử chỉ và lời đọc như trong bữa Tiệc Ly (x Lc 24,13-32) khiến mắt họ mở ra và nhận biết Người.
Như vậy, Mình
Thánh Chúa chính là món quà quí giá nhất mà Chúa Giê-su tặng ban cho loài
người. Người đã tự hiến để ban Thịt Máu Người làm của ăn thức uống nuôi dưỡng
đức tin của chúng ta và để có thể ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế (x.
Mt 28,20). Mặc dù trí khôn chúng ta khó lòng hiểu thấu, dù giác quan của chúng
ta không cảm thấy có sự khác biệt giữa tấm bánh ly rượu trước và sau khi truyền
phép, nhưng đức tin dạy chúng ta rằng: Sau lời truyền phép của linh mục chủ tế
trong thánh lễ thì bánh rượu liền biến hóa nên Mình Máu Chúa Giê-su như Người
đã dạy: “Vì Thịt Tôi thật là của ăn, và Máu Tôi thật là của uống. Ai ăn Thịt và
uống Máu Tôi thì ở lại trong Tôi, và Tôi ở lại trong người ấy” (Ga 6,54-56).
Quả thật, chỉ có trái tim của một người Cha, người Thầy yêu con cái và thương
môn đệ đến cùng như Chúa Giê-su, mới nghĩ ra phương thế
tuyệt hảo để tặng một món quà vừa thiết thực vừa kỳ diệu như vậy!
3) NĂNG HIỆP THÔNG VỚI CHÚA THÁNH THỂ ĐỂ CẢM THÔNG VÀ CHIA SẺ TÌNH
THƯƠNG VỚI ANH EM:
Đức Cha HELDER
CAMERA, Tổng Giám Mục Giáo phận Récite ở Braxil, đã chia sẻ kinh nghiệm thống
nhất đời sống hoạt động và chiêm niệm của ngài như sau: “Mỗi sáng, tôi được
nuôi dưỡng bằng Đức Kitô trong Bí tích Thánh Thể, rồi suốt ngày, tôi gặp gỡ Đức
Kitô nơi anh chị em tôi. Cũng một Chúa Giê-su ở trên bàn thờ và ngoài đường
phố”.
Có lẽ chúng ta dễ
quên chân lý này: Hiệp nhất với Chúa Kitô phải đưa đến sự hiệp nhất với anh em.
Nói cách khác, hiệp nhất với Chúa Kitô đang hiện diện ẩn dấu nơi anh chị em
mình, nhất là nơi những người nghèo đói và bất hạnh (x.Mt 25). Được nuôi dưỡng
cùng một Bánh Thánh –là Thịt Máu Chúa Giê-su- chúng ta được mời gọi chia sẻ
chén cơm hằng ngày cho anh em và dấn thân hoạt động cho một trật tự công bằng,
huynh đệ, cho cuộc sống ấm no hạnh phúc của mọi người trên thế giới hôm nay.
- Đức Giê-su là tấm
bánh bẻ ra xây dựng một thế giới mới: Tin Mừng
Gio-an có đoạn như sau: “Người đã yêu thương những kẻ thuộc về thế gian,
và Người yêu thương họ đến cùng” (Ga 13, 1). Như hạt lúa được biến đổi nên tấm
bánh mì, phải qua nhiều công đoạn: bị nghiền nát thành bột, nhào với nước và
cho vào lò nướng rồi mới trở thành tấm bánh mì thơm ngon, thì Chúa Giê-su cũng
tự nguyện trở nên bánh thánh cho nhân loại chúng ta, và phải trải qua nhiều công đoạn như: hạt lúa Giê-su đầu tiên
được gieo trong lòng Đức Mẹ Đồng Trinh, đã lớn lên dưới ánh nắng mặt trời làng
Na-da-rét, rồi Người đã bị gặt hái, bị nghiền nát trong cuộc tử nạn, bị nướng
trong lò luyện đau khổ thập giá trước khi phục sinh rồi được bẻ ra và trao cho
chúng ta hưởng dùng. Do đó, khi đón nhận Bí tích Thánh Thể, chúng ta được
mời gọi trở nên giống như tấm bánh Giê-su, chịu đau khổ và được chia sẻ cho anh
em để mang lại sự thật, bình an cho thế giới đang chìm trong tối tăm, gian ác,
bất công, dối trá, hận thù.
- Hiệp thông với Chúa bằng việc năng dự lễ
và cầu nguyện: Mỗi ngày chúng ta hãy năng tham dự Thánh lễ và dọn
mình rước lễ sốt sắng, năng đến chầu Thánh Thể. Trong ngày hãy làm các việc bổn
phận, các việc hãm mình, hy sinh và bác ái để dâng lên Chúa kèm theo lời nguyện
tắt: “Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể. Con làm việc này như bông hoa dâng tiến Chúa,
biểu lộ lòng con yêu mến Chúa. Xin Chúa vui nhận và ban cho một bệnh nhân sớm
được ơn chữa lành, cho một tội nhân sớm được hồi tâm hoán cải, cho một người
lương con quen biết sớm tin yêu Chúa để họ cũng được
chia sẻ niềm vui và hạnh phúc Nước Trời đời đời với con.”
- Hiệp nhất với nhau trong cộng đoàn: Bàn tiệc
Thánh Thể do Chúa lập ra để giúp chúng ta thể hiện tình thương hiệp nhất với
nhau. Do đó, chúng ta cần tránh những hành động ích kỷ gây chia rẽ nội bộ, như
Tông đồ Phao-lô đã cáo trách một số người thuộc giáo đoàn Cô-rin-thô: “Trước
tiên tôi nghe rằng khi họp cộng đoàn, anh em chia rẽ nhau… Khi anh em họp nhau,
thì không còn phải là ăn bữa tối của Chúa. Thật vậy, mỗi người lo ăn bữa riêng
của mình trước. Và như thế kẻ thì bị đói, người lại no say! Anh em không có nhà
để ăn uống sao? Hay anh em khinh Hội Thánh của Thiên Chúa và làm nhục những người
không có của?… Cho nên thưa anh em, khi họp nhau để dùng bữa, anh em hãy đợi
nhau. Ai đói thì ăn ở nhà, kẻo anh em đến họp mà hóa ra để bị kết án!” (1 Cr
11,18-22.33-34). Mỗi người chúng ta hãy thể hiện tình hiệp thông khi tham dự
thánh lễ bằng cách: vào trong nhà thờ dự lễ thay vì đứng ngoài, mở miệng đối
đáp với chủ tế và đọc kinh ca hát chung với cộng đoàn.
- Chia sẻ tình thương của Chúa cho tha
nhân: Sau
khi rước lễ để đón Chúa Thánh Thể vào lòng, chúng ta hãy tâm sự với Chúa và sau
lễ hãy mang Chúa đến chia sẻ với tha nhân, bằng vịệc chủ động bắt tay làm quen
với những người có dịp tiếp xúc, nhẫn nhịn chịu đựng không chấp nhất những lời
nói và cách ứng xử thiếu bác ái của tha nhân, không dửng dưng trước nỗi đau của
người bên cạnh, nhưng quảng đại nhường cơm sẻ áo, nhường chỗ tốt cho người già
cả, tật bệnh trên xe và ở nơi chung, năng cầu xin điều lành cho những người đau khổ, khiêm tốn
trình bày về Chúa cho người muốn tìm hiểu đức tin công giáo...
5.
LỜI CẦU:
LẠY CHÚA
GIÊ-SU. Xin cho chúng con luôn ý thức rằng: “Chúng con phải trở nên “tấm bánh bẻ ra cho một thế giới mới”.
Xin cho chúng con ý thức rằng: Chúa luôn đồng hành với chúng con và nhờ chúng
con đến với tha nhân, để an ủi động viên những người nghèo khó lao nhọc, bênh
vực những kẻ cô thế cô thân, mời gọi những tội nhân hồi tâm sám hối, chia sẻ
cơm bánh vật chất cho những kẻ đói khát, khiêm tốn phục vụ những ngừơi đau khổ bất hạnh ... Nhờ đó, chúng con hy vọng sẽ được Chúa thương ban ơn cứu độ và
đón chúng con vào dự bàn tiệc Nước Trời với Chúa sau này.
X. HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A. -Đ. XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH - HHTM