Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba
Tuần XXVI Thường Niên
“Con Người
không đến để hủy diệt sự sống”
Lời Chúa: Lc 9, 51-56
(51) Khi
đã tới ngày Ðức Giêsu được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giêrusalem. (52) Người
sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Samari để chuẩn bị
cho Người đến. (53) Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người
đang đi về hướng Giêrusalem. (54) Thấy thế, hai môn đệ Người là ông
Giacôbê và ông Gioan nói rằng: "Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa
từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?" (55) Nhưng Ðức Giêsu
quay lại quở mắng các ông. (58) Rồi Thầy trò đi sang làng khác.
Suy Niệm
1. Con đường
Thập Giá
Bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay (Lc 9, 51-56) và
bài Tin Mừng ngày mai theo mùa thường niên (Lc 9, 57-62) làm nên hai phần rất
khác biệt: ông Gioan và ông Gia-cô-bê muốn khiến lửa từ trời tiêu hủy người ta và
cách thức đi theo Đức Ki-tô.
Tuy nhiên, nếu chúng ta đọc kĩ, chúng ta sẽ nhận
ra rằng, cả hai phần đều nói về người môn đệ: đó là những người đang đi theo, những
người muốn đi theo hay được mời gọi đi theo. Và khi đi theo Đức Ki-tô, người
môn đệ được mời gọi đi theo với tâm tình nào, tinh thần nào, cách thức nào, con
đường nào?
Đó là con đường Đức Giê-su đang đi, như thánh sử
Luca thuật lại: “Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết
đi lên Giê-ru-sa-lem”, để lên trời ngang qua con đường Thương Khó.
2. Con đường
khác
Một đàng, đối với thầy Giêsu, viễn tượng Thương
Khó càng ngày càng rõ, vì trước đó, Người đã loan báo đến lần thứ hai và giờ
đây Người nhất quyết đi Giê-ru-sa-lem để thực hiện (19, 44-45); nhưng đàng khác,
đối với các môn đệ, một viễn tượng khác trái ngược, cũng càng ngày lộ ra rõ nét
không kém:
a. Một câu hỏi được đặt ra trong nội tâm các môn
đệ: ai trong họ là người lớn nhất? (c. 46-48). Và vấn đề quyền bính sẽ theo các
ông đến cùng: Thánh sử Mát-thêu kể lại câu chuyện, người mẹ đi trước, hai người
con là ông Giacôbê và Gioan đi sau (theo Chúa mà còn theo mẹ!), để xin Đức
Giêsu được ngồi bên hữu và bên tả trên ngai tòa của Ngài (x. Mt 20, 20-23); và
họ sẽ tranh luận sôi nổi về quyền bính ngay sau khi Đức Giêsu trao ban chính
mình trong bữa tiệc li (x. Lc 22, 24); và một trường hợp khác, các môn đệ, qua
hình ảnh hai môn đệ Emmau, hoàn toàn thất vọng khi những gì Đức Giêsu loan báo
về Thương Khó được ứng nghiệm. Và chắc chắn, vấn đề quyền bính vẫn còn nguyên
đối với tất cả những người đi theo Đức Ki-tô hôm nay.
b. Tiếp đến là vấn đề ảnh hưởng hay độc quyền (c.
49-50): “Chúng con cố ngăn cản vì người ấy không cùng với chúng con đi theo
Thầy”. Và chuyện này cũng còn rất thời sự hôm nay.
c. Và với bài Tin Mừng hôm
nay, vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn, đó là tiêu diệt những người từ chối đón
nhận Đức Giêsu. Không biết ai đã ban cho các ông cái quyền “khiến lửa từ trời
xuống”? Trong thực tế, đôi khi vẫn còn có những người tự ban cho mình những
quyền bính tương tự, hay thi hành quyền bính được ban không theo tinh thần Tin
Mừng của Đức Ki-tô, nghĩa là cứu sống, nhưng theo kiểu của thế gian và ma quỉ,
nghĩa là lên án, loại trừ và giết chết.
3. “Con
Người không đến để hủy diệt sự sống”
Nếu trong hai chuyện trước (quyền bính và ảnh
hưởng), Đức Giêsu kiên nhẫn và nhẹ nhàng giải thích và thậm chí mặc khải những
điều kín ẩn trong tương quan giữa Ngài với em bé, giữa Ngài với Chúa Cha, thì ở
đây Ngài không còn giữ được bình tĩnh: “Đức
Giêsu quay lai quở mắng các ông”. Một số bản văn tiếng Hi-lạp còn thêm:
Anh em không biết anh em thuộc về thần loại nào; vì Con Người
không đến để hủy diệt sự sống, nhưng để cứu vớt.
(x. Lc 19, 10)
Con đường để cứu vớt sự sống của Đức Ki-tô là con
đường Thập Giá. Để mặc lấy những tâm tình của Đức Giêsu, tất yếu các môn đệ cần
phải hiểu mầu nhiệm Thập Giá. Lúc này họ không hiểu và cũng không dám hỏi,
nhưng sau này Đức Giêsu Phục Sinh sẽ giúp các ông hiểu. Không hiểu mầu nhiệm
Thập Giá, và vì thế không thể mặc lấy tâm tình của Đức Giêsu, sẽ tất yếu bị chi
phối bởi các thần loại quyền bính, độc quyền và nhất là thần loại bạo lực để phân
biệt, chia rẽ và thanh toán nhau. Và chưa hiểu mầu nhiệm Thập Giá, chắc chắn
cũng chính là vấn đề của chúng ta.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc