Suy Niệm Lời Chúa Thứ hai tuần I Mùa Chay C
VỊ THẨM PHÁN CỦA TÔI
(Mt 25,31-46)
Trong tác phẩm Sa Ngã, tác giả A. Camus đã viết:
“Tôi chờ đợi sự phán xét sau cùng trên đôi chân vững chắc; bởi tôi đã nhận biết
rằng sự phán xét của loài người còn tệ hại hơn”. Thật thế, Đức Kitô – Đấng Thẩm
Phán trong ngày sau hết- đã từng nếm trải sự phán xét của con người. Sự phán
xét này đã dẫn Người đến cái chết trên thập giá. Như vậy, người tín hữu chúng
ta không có gì phải sợ, thay vì đó là niềm tin cậy vào Vị Thẩm Phán đã từng
chia sẻ số phận làm người. Đấng Phán Xét chỉ căn cứ trên sự đáp trả tình yêu của
mỗi người đối với Người. Người không đòi hỏi sự lập công hay sự công chính của
con người, nhưng tất cả chỉ quy về nhịp đập của con tim tình yêu, của tấm chân
tình “ động lòng trắc ẩn” như Vị Mục Tử Nhân Lành – một hình ảnh về Thiên Chúa
là Đấng giàu lòng thương xót.
Với ba câu mở đầu của bài Tin Mừng hôm nay dẫn
chúng ta đến một quang cảnh đầy vẻ uy nghi rực rỡ “…đến trong vinh quang… các
thiên sứ theo hầu… Người ngự trên ngai… các dân tập hợp… tách biệt…”. Một hình ảnh
đáng sợ về sự phán xét. Một cuộc giáng lâm mang tính pháp luật. Đây là cuộc
phán xử vốn chỉ dành riêng cho Thiên Chúa là Đấng Tối Cao, theo truyền thống Do
Thái giáo. Một kiểu mẫu Cựu Ước thường dùng để nói về cuộc phán xét cuối cùng của
toàn thể nhân loại. Dân ngoại, dân Do Thái, các Kitô hữu… tất cả đều tham dự cuộc
phán xử này. Cuộc phán xử trước tiên là việc tách biệt người này với người khác, như mục tử tách chiên ra khỏi dê.
Sự tách biệt chúng ta sẽ thấy trong toàn bộ bài Tin Mừng : dê – chiên, bên hữu
– bên tả, những người được chúc phúc – những kẻ bị nguyền rủa, những việc phải
làm – những việc không làm…
Chúng ta đọc tiếp Tin Mừng “Đức Vua phán với những
người bên phải rằng…” (câu 34-36). Đức Vua ở đây chính là Đức Giêsu Kitô thay mặt
Thiên Chúa. Những người bên phải là những người phục vụ Đức vua bằng chính hành
vi đầy bác ái của họ đối với những người nghèo khổ : cho kẻ đói ăn, cho người
khát uống, tiếp rước khách lạ, mặc áo cho kẻ trần truồng, thăm viếng và an ủi kẻ
đau yếu, tù đầy… Họ làm những công việc ấy với tất cả tấm lòng mà không biết là
mình đang làm cho Đức Vua. Họ vâng theo huấn lệnh yêu mến tha nhân mà chẳng hề
tính toán đến công sức, thù lao hoặc giá trị hành vi họ làm. Qua cuộc phán xét
này, Đức Vua đã mạc khải cho họ thấy tầm mức chiều sâu của sự liên đới giữa
Thiên Chúa và những người khốn cùng. Đức Vua kết luận trong một công thức cô đọng
ngắn gọn “ Điều gì các ngươi làm cho một trong những người anh em bé mọn nhất của
Ta đây, là làm cho chính Ta”.
Phần cuối ( c.41-45) là một bức tranh tuy có nội
dung cuộc phán xét tương tự như phần đầu : cũng vẫn toà án ấy, cùng một Đấng
xét xử đầy lòng thương xót ấy, những hành vi vẫn được đặt trên bàn cân tình yêu
ấy… nhưng kết quả lại rất khác biệt “ họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp”, mặc
dù chính họ đã kiếu nại rằng họ không biết Chúa hiện diện trong những kẻ đói khổ,
nghèo nàn ấy. Họ đâu có xúc phạm hay có ý huỷ diệt nhân phẩm người khác hoặc đó
cũng chẳng phải là trách nhiệm, bổn phận của họ… Phải, họ đã mất đi tình liên đới
giữa con người với con người. Họ cho rằng của cải hôm nay là do công sức của họ
và “đèn nhà ai, nhà nấy rạng”. Họ không thấy được rằng những ân huệ họ có hôm
nay là do tình thương Thiên Chúa ban cho họ và nhờ họ nối dài bàn tay của Ngài,
để chia xẻ cho người đồng loại. Tội của họ là thái độ dửng dưng trước sự van
nài, đau khổ của anh chị em. Họ từ chối những người đang sống xung quanh họ là
những anh chị em có liên quan đến họ, người mà họ cần có những thái độ đậm tình
tương thân tương ái.
Đọc đến đây, mỗi người chúng ta thấy cần xét lại
lương tâm của mình : Đã bao lần chúng ta làm ngơ trước nhu cầu của anh chị em?
Họ đang đói khát cơm bánh hàng ngày? Họ đang thiếu vắng sự đồng cảm của ta? Họ
đang trống vắng trong đời sống tinh thần, đời sống thiêng liêng? Họ thèm khát
và mong đợi một Đấng có thể làm khoả lấp niềm hi vọng của họ? Còn chúng ta, những
người Kitô hữu, những người có thể đem Chúa đến cho họ, chúng ta đã làm gì? Biết
bao lần chúng ta bỏ qua, thiếu quan tâm, ơ hờ, thậm chí chúng ta đã ngăn cản
Chúa đến với họ qua những hành vi lời nói phản chứng của chúng ta.
Lạy Chúa, trong Năm Thánh Lòng Thương Xót, với bài
Tin Mừng này, chúng con bị cật vấn rất nhiều về thái độ sống của chúng con đối
với Chúa, đối với anh chị em. Xin Chúa vì lòng từ bi thương xót tha thứ mọi lỗi
lầm thiếu sót cho chúng con. Xin hãy cảnh tỉnh chúng con bằng Lời Chúa, để mỗi
khi nghe Lời Chúa, đọc và suy niệm Lời Chúa, để trong Mùa Chay Thánh này chúng
con nhận ra tiếng Chúa tha thiết kêu gọi chúng con lên đường trở về nguồn tình
yêu; ở đó chúng con được tắm gội, được ăn uống thoả thuê nguồn sinh phúc ấy và
lại ra đi mang tình yêu Chúa đến cho những người chúng con đang phục vụ, những
người chúng con gặp gỡ trên bước đường loan báo Tin Mừng, để tình yêu Chúa được
hiển trị trong tâm hồn mỗi người, trong từng gia đình và trên thế giới này.
Nữ Tỳ Thánh Thể