THỨ BA TUẦN 1 MÙA VỌNG NĂM B
MẠC KHẢI CHO NGƯỜI BÉ MỌN
Lc 10, 21 – 24
(21) Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Ðức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: "Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha". (22) Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho". (23) Rồi Ðức Giêsu quay lại với các môn đệ và bảo riêng: "Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! (24) Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe".
Suy niệm:
“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất”(c.21: Chúa Tể đất trời! Thật hùng vĩ, thật cao sang. Nhưng Thiên Chúa cao sang, oai hùng ấy lại yêu thích được tỏ mình ra cho những ‘kẻ bé mọn’ như Thánh Vịnh 8, câu 4 đã diễn tả:
“Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo,
muôn trăng sao Chúa đã an bài,
thì con người là chi mà Chúa cần nhớ đến
phàm nhân là gì mà Chúa phải bận tâm…”.
Nhưng Người chẳng những bận tâm đến con người, mà còn ban cho con người có tâm hồn đơn sơ nhỏ bé ấy được hạnh phúc biết Người. Đó là mầu nhiệm của tình yêu, là sự khôn ngoan của Thiên Chúa, sự khôn ngoan mà trí khôn của thế gian loài người không tài nào hiểu được. (x. Lc 10,22)
Chính sự khôn ngoan ấy, mầu nhiệm tình yêu ấy đã đi bước trước trong mầu nhiệm tự hủy của Con Thiên Chúa nhập thể, mặc lấy xác phàm để ở với con người, một Thiên Chúa đã trở nên yếu đuối mong manh nơi một trẻ sơ sinh, đặt nằm trong máng cỏ nghèo hèn;
Không Đền thờ nguy nga,
Không cung ngọc điện ngà,
Không quyền quý cao sang … nhưng Ngài lại tỏ mình cho các mục đồng, ‘những kẻ bé mọn’ được biết Con Thiên Chúa.
Mùa vọng đến! Mùa của sự chờ mong, mùa của hy vọng, mùa của tin vui và của tình yêu; bởi phụng vụ mùa vọng giúp tín hữu hiện tại hóa và sống lại sự ngóng trông một trẻ sơ sinh sẽ ra đời, trẻ sơ sinh ấy - vị cứu tinh - sẽ đến để giải phóng nhân loại. Và nhân loại ngày nay đang bị cầm tù bởi những căn hầm tăm tối của sự kiêu căng tự mãn, tôn thờ thú vui nhục dục, tôn thờ bản thân…. Nhân loại đang thực sự rên siết và cần ơn giải thoát!
Hằng ngày, những tiếng chuông ngân nga trên tháp nhà thờ; những bài hát chờ mong niềm khắc khoải… Bạn và tôi, là những Ki-tô hữu, chúng ta sẽ làm gì trong mùa vọng này?
Hãy mở rộng lòng mình ra, hãy mặc lấy tâm tình đơn sơ khiêm hạ trước Thiên Chúa để được Người tỏ mình cho biết mầu nhiệm của Tình yêu, của Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Để bạn trở nên chứng nhân tình yêu trong một thế giới còn đầy ắp tính ích kỷ và hận thù.
Hãy lắng nghe và xin vâng như Đức Maria “để Chúa đến trong cuộc đời, để Chúa đến đem ơn trời, nguồn hạnh phúc cho con người, nguồn cứu rỗi cho mọi nơi” (thánh ca mùa vọng). Để bạn trở thành người diễm phúc vì được thấy, được nghe và được cảm nếm những điều mà sự khôn ngoan thông thái thế gian không bao giờ có được (x. Lc 10, 23 – 24).
Lạy Chúa Giê-su xin hãy đến! Xin thanh tẩy trí lòng con khỏi những sự ‘khôn ngoan thông thái’ thế gian đầy những lươn lẹo, ma lanh, lừa lọc và lấp liếm; muốn loại trừ Thiên Chúa và tôn vinh bản thân. Xin giúp chúng con biết dọn tâm hồn thật ngay thẳng để Chúa đến với chúng con cách thuận lợi nhất mà không bị bất cứ chướng ngại nào ngăn cản, và để con có thể cảm nếm được hết ý nghĩa của khúc hát thiên thần vang lên trong đêm Chúa giáng sinh: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người Chúa thương” (Lc 2,14). Amen
Nt. Maria Chinh Anh