CHÚA NHẬT XVII TN B:
THIÊN CHÚA ĐÁP ỨNG CHO SỰ ĐÓI KHÁT
CỦA CON NGƯỜI
Người ta cứ ngỡ rằng thế giới này tiến bộ, phát triển thì sẽ đẩy lui được nạn đói nghèo, và nếu chỉ nhìn vào bộ mặt bên ngoài của một một quốc gia, một thành phố thì người ta chỉ nhìn thấy những sự hào nhoáng, nhưng thực tế cho thấy, hiện nay trên thế giới mỗi ngày có cả hàng triệu người chết vì đói, thiếu lương thực và các nhu cầu cần thiết hàng ngày đặc biệt là tại các nước thứ ba hoặc Châu Phi. Ở một số quốc gia khác như Bắc Hàn, thì chính phủ lại dồn hết mọi nguồn lực quốc gia vào việc trang bị quân sự hoặc các chương trình chế tạo vũ khí hạt nhân, trong khi đó dân chúng không có lương thực đang phải chết đói. Người dân tại Bắc Hàn không chỉ đang thiếu đói về lương thực, nhưng còn thiếu đói về mọi mặt thông tin, tư tưởng, văn hóa và đời sống tinh thần nữa.
Thưa quý OBACE, ngày nay con người đang phải đối diện với nhiều hình thức đói khác, đói về tinh thần, đói thể xác, đói tình yêu thương, đói khát hạnh phúc. Khác với các vua chúa, các nhà cầm quyền ở trần gian, là những người tìm kiếm sự giàu sang địa vị quyền lực cho bản thân và gia đình, Tin Mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta Đức Giêsu, một vị Thiên Chúa yêu thương chăm lo cho cả thể xác và tâm hồn con người, Đấng thỏa mãn cơn đói của nhân loại.
Trong Cựu Ước, tiên tri Elisa tin vào quyền năng của Thiên Chúa, ông đã ra lệnh cho học trò mình lúc ấy có vài cái bánh nhỏ trong giỏ, đem ra phân phát cho dân chúng, thì chú học trò đó cũng rất băn khăn, với số bánh nhỏ nhoi này thì làm sao nuôi được cả trăm người. Thế nhưng Thiên Chúa đã dùng một số bánh nhỏ nhoi ấy và biến thành một bữa tiệc nuôi dân chúng ăn no đến dư thừa như Lời chúa phán.
Chúng ta còn nhớ, Tin Mừng tuần trước giới Thiệu cho chúng ta thấy Đức Giêsu là một mục tử chạnh lòng thương khi thấy dân chúng bơ vơ như những con chiên không có người chăn, thì hôm nay, Ngài thấy một đám đông dân chúng, đang đói vây quanh Người, Người đã chữa lành các căn bệnh thể xác và chữa trị cả những vết thương trong tâm hồn cho họ, Ngài giảng dạy họ nhiều điều và Đức Giêsu không nỡ để họ ra về với cái bụng còn đói vì sợ họ sẽ xỉu dọc đường, Ngài đã đã biết Ngài sẽ phải làm gì.
Dù biết việc mình sắp làm, nhưng Chúa Giêsu vẫn muốn cho các tông đồ có cùng một suy nghĩ, cùng một cảm nhận, và có cùng một trái tim chạnh thương như Chúa, nên Ngài mới đặt vấn đề với với các ông: Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn? Cũng giống như người học trò của Êlisa, Philipphê khi được hỏi, thì ông cũng đã thưa với Chúa về sự giới hạn bất lực của các tông đồ trước một nhu cầu lớn lao như vậy: Thưa Thày có mua đến hai trăm quan tiền cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút! Điều đó cũng cho thấy, con người như luôn bó tay chịu thua trước nhu cầu của anh em đồng loại, về phía Thiên Chúa, Ngài chỉ thử lòng quảng đại của con người, và Ngài muốn cho con người và các môn đệ của Ngài không thể thoái thác trách nhiệm, mà cần phải có một cái nhìn chạnh thương để thấy nhu cầu đói khát của anh em, phải có một trái tim yêu thương để có thể quan tâm nhiều hơn đến nhu cầu của đồng loại và tim cách, đưa ra giải pháp để giúp đỡ họ, dù đó chỉ là một giải pháp nhỏ nhoi, chứ không thể nhắm mắt làm ngơ, cũng không thể để cho họ đói lả dọc đường.
Simon Phêrô đã chợt nghĩ ra một giải pháp nào đó nên đã thưa với Chúa: ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu? Rõ ràng là Simon Phêrô cũng không tin vào giải pháp của mình, mà ông đã đưa giải pháp ấy cho Chúa, còn chính ông thì thấy rằng năm chiếc bánh và hai con cá thì không là gì so với đám đông như thế. Về phía Chúa Giêsu, Ngài chỉ chờ đợi có như thế, Ngài chờ đợi ở sự quảng đại đóng góp của con người vào công việc lớn lao Chúa sắp làm. Thiên Chúa luôn dành một chỗ để cho con người có thể cộng tác vào chương trình của Ngài, Chúa chỉ cần một sự quảng đại nhỏ bé của một em nhỏ, Chúa chỉ cần chúng ta góp năm chiếc bánh và hai con cá, là phần ăn của riêng mình, phần ăn riêng của một em bé, thì Ngài sẽ biến sự nhỏ bé ấy thành nhữnh việc lớn lao, biến phần ăn riêng của một người thành phần ăn chung cho mọi người.
Chúa Giêsu cầm lấy bánh tạ ơn rồi trao cho các môn đệ để các ông phân phát cho dân chúng, số đàn ông chừng 5 ngàn người, ai muốn ăn bao nhiêu tùy ý, và họ đã ăn no nê. Phép lạ đã xảy ra, từ năm con chiếc bánh và hai con cá nhỏ đã nuôi hơn năm ngàn người, Đức Giesu, một lần nữa lại muốn cho các tông đồ cùng với Ngài, và qua tay các tông đồ phân phát lương thực cho dân chúng và họ đã ăn đến dư thừa tới mười hai thúng.
Thưa quý OBACE, Phép lạ hóa bánh ra nhiều hôm nay là hình ảnh báo trước phép lạ Thánh Thể mà Chúa Giêsu sẽ thực hiện sau này, Ngài đã biến những tấm bánh làm từ nhữ hạt lúa mì nhỏ bé, chất rượu làm từ những trái nho, cùng với lao công mồ hôi khó nhọc của con người trở thành mình máu của Người, là lương thực nuôi dưỡng toàn thể nhân loại. Mình thánh Chúa được ban tặng phân phát để nuôi dưỡng cả thể xác lẫn linh hồn nhân loại qua mọi thời, và mọi người được mời gọi để lãnh nhận.
Tuy nhiên đón nhận tấm bánh của Chúa, thì đồng thời cũng đòi mỗi người phải đón nhận một cách xứng đáng và sống theo những đòi hỏi của Chúa, theo Thánh Phaolô kêu gọi: Anh em hãy sống xứng đáng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em. Hãy ăn ở khiêm tốn hiền từ nhẫn nại, lấy tình bác ái mà cư xử với nhau đồng thời cố gắng xây dựng tình hiệp nhất. Điều đó có nghĩa là chúng ta không thể trốn tránh hoặc từ chối anh chị em, trái lại Chúa đang nói với chúng ta: Chính anh em hãy cho họ ăn. Chính chúng ta với hết khả năng và với hết điều kiện Chúa ban, quảng đại đem đến cho anh em, phần còn lại ít ỏi của mình, Chúa sẽ làm nên những phép lạ lớn lao, Chúa sẽ dùng sự quảng đại đó để nuôi sống nhiều người.
Thưa các bậc làm cha mẹ, cuộc sống gia đình có rất nhiều khó khăn, mỗi gia đình lại có những khó khăn riêng, có những gia đình rất đầy đủ vất chất, mà con cái và các thành viên đang phải cảnh đói khát và bơ vơ. Nhiều gia đình dư tiền của nhưng lại đói một bầu khí êm ấm thuận hòa, nhiều gia đình dư của ăn nhưng lại đang thèm khát có một bữa cơm chung thân mật, nhiều gia đình chăm ấm nệm êm, nhưng các thành viên đang chịu cảnh lạnh lùng, và bị bỏ rơi ngay trong gia đình mình, hoặc phó mặc con cái cho xã hội, nhiều đứa con được cho tiền dư thừa nhưng lại thiếu tình yêu thương và thời giờ chăm sóc của bố mẹ…, những cái đói như thế đang đầy dẫy trong các gia đình, mà chỉ có các bậc làm cha mẹ mới là người giải quyết được những cơn đói ấy.
Còn các bạn trẻ hôm nay cũng đang bị bơ vơ và đói khát, đói sự thật, nhiều người đang đói những tấm gương sáng ở trong gia đình và xã hội, nhiều người trẻ hôm nay đang bơ vơ lạc lõng vì lẫn lộn giữa một rừng tư tưởng và lý luận không biết phải chọn hướng nào, nhiều bạn trẻ khác không có mục đích để sống và phấn đấu, hay nói khác đi là sống không có đình hướng, hoặc là chỉ đặt ra được những mục đích ngắn hạn, phù phiếm mang tính thực dụng, vật chất chứ không tìm được một lý tưởng sống cho xứng đáng là một ngời trẻ; Nhiều người trẻ hôm nay đang đói khát sự giáo dục và hướng dẫn của cha mẹ và những người lớn, chính vì thế mà họ lầm lũi sống với bản năng thú tính của mình, đối xử với nhau như lang sói cắn xé lẫn nhau. Và nhiều bạn trẻ hôm nay no đủ dư thừa về kiến thức và những phương tiện khoa học tiến bộ, nhưng lại nghèo nàn và thiếu thốn trong cách ứng xử nhân ái với nhau, nhiều người khác dư thừa kiến thức và các thứ ăn chơi sành điệu đẳng cấp, mà chỉ thiếu thốn một điều đó là một trái tim nhân ái, thiếu một đời sống đạo đức.
Đó là những tình trạng đói khát của con người và của giới trẻ hôm nay, mà chỉ có Chúa Giêsu là Đấng có thể thỏa mãn những khát vọng thiếu thốn của con người chúng ta. Ngài dùng Lời của Ngài để dẫn lối cho chúng ta tim đạt được chân lý và hạnh phúc, Ngài ban lương thực cho thể xác và nhất là Ngài ban lương thực là Thánh Thể Người ở nơi đây để nuôi dưỡng linh hồn chúng ta. Đến với Người chúng ta sẽ không còn đói khát nữa. Amen