Lời Chúa thứ tư tuần IV MC năm C
LỜI CHÚA:Ga 5,17-30
Nhưng Đức Giêsu đáp lại:“Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc”. Bởi vậy, người Do Thái lại càng tìm cách giết Đức Giêsu, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. Đức Giêsu lên tiếng nói với họ rằng:
“Thật, tôi bảo thật các ông :
Người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc Chúa Cha làm cho kẻ chết chỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý. Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho Người Con mọi quyền xét xử, để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con. Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống. Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến- và chính là lúc này đây- giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống. Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án. Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi”.
SUY NIỆM:
TƯƠNG QUAN GIỮA CHÚA CHA VÀ CHÚA CON
Bài Tin Mừng của thứ tư tuần IV Mùa chay được Giáo Hội chọn theo Tin Mừng của thánh sừ Gioan. Trong tư tưởng của Gioan, Đức Giêsu chính là Con Thiên Chúa, là Đấng Mêsia, Đấng mang đến cho thế gian sự sống đời đời, miễn là những người trong thế gian này tin rằng Đức Giêsu là Đức Kitô, là Con Thiên Chúa sai xuống thế gian.
Mở đầu bài Tin Mừng bằng câu 17: “Đến nay, Cha tôi làm việc, tôi cũng làm việc”. Vì các thầy Do Thái cho rằng: Thiên Chúa đã nghỉ ngơi. Ngài không còn hoạt động nữa. Nhưng Chúa Giêsu khẳng định: Hiện nay Cha vẫn làm việc và Ngài cũng làm việc. Điều này không những chứng tỏ về một sự mới mẻ của giáo lý, phá đổ quan niệm của các thầy Ráp-bi mà còn khẳng định Thiên Tính của Đức Giêsu. Ngài cho mình ngang hàng với Chúa Cha qua câu “Cha tôi làm việc thì Tôi cũng làm việc”. Ngài gọi Thiên Chúa là Cha, chứ không là Thượng Đế, là Thiên Chúa. Câu nói này đã gây thù hận giữa người Do Thái và Chúa Giêsu; họ tìm cách giết Chúa Giêsu (c.18) vì Ngài dám nhận mình là Đấng Thẩm phán Tối Cao.
Từ câu 19 đến câu 30 nói về một đề tài nổi bật đó là: sự hợp nhất giữa Chúa Cha và Chúa Con trong hoạt động ban sự sống và xét xử. Ngài nói “Người Con không thể tự mình làm điều gì nếu không thấy Chúa Cha làm; và điều gì Chúa Cha làm thì Chúa Con cũng làm y như vậy” (c.19). Đức Giêsu không tự ý làm bất cứ điều gì. Người không tự ý xuống thế, nhập thể và ở cùng con người. Người không tự mình đi con đường cứu độ, đường Thập Giá, nhưng luôn có Chúa Cha và Chúa Thánh Thần cùng đồng hành. Chúa Cha đã cho Người thấy mọi công việc Chúa Cha làm (c.20) nên Người sẽ làm y như Cha đã làm (19b). Vậy ở đây công việc của Chúa Con là gì ? Đó là BAN SỰ SỐNG VÀ XÉT XỬ.
1/BAN SỰ SỐNG:
Chúa Cha cho kẻ chết chỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào thì Người Con cũng…. Tùy ý (c.21). Như thế, ban sự sống là công việc của Cha và cũng là công việc của Chúa Con. Điều này nói lên sự tương quan mật thiết giữa Cha và Con trong chương trình cứu độ. Và cũng một mục đích để con người tôn kính, thờ phượng Chúa Con y như họ đã tôn kính, thờ phượng Chúa Cha (c.23) vì chính Cha đã sai Con. Chúa Giêsu nói rõ: “Ai tin… sẽ có sự sống đời đời (c.24). Ai nghe sẽ được sống (c.25). Vậy phần thưởng sự sống đời đời được trao ban cho những ai tin và nghe lời Người Con, tức là Lời đến từ Chúa Cha. Sự sống đời đời này xuất phát từ Chúa Cha và ở nơi Chúa Cha, thì nơi Chúa Con cũng có sự sống ấy. Như thế, sự sống giữa Cha và Con thông chuyển cho nhau. Đó là sự hiệp nhất giữa Cha và Con, sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi. Đức Giêsu còn khẳng định: Đến ngày cánh chung, những ai làm điều lành sẽ được sống lại và sống muôn đời. (c.29)
2/QUYỀN XÉT XỬ:
Chúa Cha đã ban quyền xét xử cho Chúa Con (c.22). Như vậy câu này xác định lại một lần nữa : Chúa Giêsu chính là Đấng Thẩm Phán Tối Cao. Ngài tự nhận và không chối cãi về danh hiệu này. Nếu bất cứ ai tin vào Ngài, thì không bị xét xử, nghĩa là không phải chết muôn đời. Ở câu 27, Thánh sử nhắc lại một lần nữa: “Chúa Cha lại ban quyền xét xử cho Chúa Con, vì Chúa Con là Con Người.” Con Người trong Kinh Thánh Cựu Ước được xem là Đấng đến từ Thiên Chúa sẽ xét xử gian trần vào ngày chung thẩm. Nếu ai làm điều dữ khi còn sống trên trần gian, thì sẽ bị kết án (c.29).
Và ở câu 30, Chúa Giêsu đã nói: Tôi không tự ý làm gì… Nhưng theo ý Đấng đã sai tôi. Ở đây, Chúa Giêsu không nói về danh xưng Người Con nữa. như ở câu 19, nhưng Ngài khẳng định cách mạnh mẽ, làm chứng một cách dứt khoát “Tôi”… và Ngài còn nói “Tôi xét xử”. Như thế, Ngài tự khai mở cho người Do Thái về Thiên Tính và uy quyền của một vị Thiên Chúa đời đời của Ngài, chứ không chỉ trong danh phận Con Người yếu đuối, giới hạn mà thôi.
Lạy Chúa Giêsu, ngày nay con người đang loại dần Thiên Chúa ra khỏi đời sống của họ. Họ chỉ xem Đức Giêsu như một vĩ nhân, một siêu nhân mà thôi. Xin cho chúng con biết chân nhận giới hạn, xác định địa vị thân phận con người của mình, để yêu mến, tin thờ và suy phục Đấng là Chúa và là Chủ Tể sự sống muôn loài. Amen.
Nữ Tỳ Thánh Thể.