Thứ Tư Tuần XXXIV Thường Niên
CƠ HỘI LÀM CHỨNG
Lời Chúa: Lc 21,12- 19
(12) "Nhưng trước khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp cho các hội đường và nhà tù, và điệu đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. (13) Ðó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy. (14) Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. (15) Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. (16) Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. (17) Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. (18) Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. (19) Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.
Suy Niệm
Một hôm thần dữ Satan triệu tập tất cả các sứ giả của mình lại để sai đến trần gian với sứ mạng duy nhất này là giải thích cho con người biết Thiên Chúa đã chết rồi.
Các sứ giả ra đi, nhưng không bao lâu sau tất cả đều trở về. Thần dữ Satan ngạc nhiên hỏi: -Tại sao các ngươi thực hiện công tác nhanh như thế? Hay là có chuyện gì trục trặc?
Các sứ giả đồng thanh đáp: -Thưa ngài, chúng tôi không còn việc gì để làm nữa. Bởi vì tất cả những nơi chúng tôi đi quanh trên trần gian, nơi nào con nguời cũng sống như thê Thiên Chúa đã chết. Họ hận thù, chém giết nhau, gian tham, trộm cắp. Không có gì xấu mà con người không làm. Dù nhiều người vẫn còn xưng mình là kẻ tin Thiên Chúa, nhưng cách sống của họ không hề biểu lộ niềm tin này mà ngược lại, như là loan báo Thiên Chúa đã chết rồi. Như vậy chúng tôi đâu cần tốn công thuyết phục con người nữa.
Khi nghe câu chuyện trên, ta hãy nhớ lời Chúa đã nói: dù thế gian như thế nào, “anh em hãy làm chứng cho Thầy”.
Bài Tin mừng hôm nay có một câu chúng ta cần lưu ý, trong đó Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Các con sẽ bị người ta bắt bớ, ngược đãi, nộp cho Hội đường, và điệu đến trước nhà cầm quyền, vì Danh thầy. Đó là cơ hội để các con làm chứng về Thầy”. Thật lạ lùng; bị bắt bớ, ngược đãi, tống ngục là chuyện đau khổ, nhục nhã, thất bại, thế mà Chúa Giêsu lại cho là hân hoan, là cơ hội tốt để làm chứng.
Trong thực tế, các môn đệ đã sống và thực hành điều đó. Phêrô và Gioan bị bắt và bị điệu ra trước Công nghị Do Thái, các ngài chẳng những không buồn phiền, lo sợ, mà còn hân hoan, vui vẻ, vì nhờ đó có dịp để nói về Chúa Giêsu cho người khác. Phaolô bị bắt và bị xét xử, nhưng ngài cũng mạnh dạn nói về Chúa Giêsu cho mọi người tại mỗi nơi ngài đi qua.
Nhưng cái gì đã làm môn đệ Chúa, khi bị bắt bớ, bị bách hại lại cho đó là cơ may? Thánh Augustino giải thích: Cuộc sống con người là sự xung đột giữa hai tình yêu: yêu Chúa đến độ khinh mình, hoặc yêu mình đến coi rẻ Chúa. Nếu tôi yêu mình đến coi rẻ Chúa thì dĩ nhiên tôi sẽ bám vào những gì tôi cho là sung sướng ở trần gian, như tiền bạc, danh vọng, sắc đẹp, và khi bị bắt bớ, tôi coi là thất bại.
Nhưng nếu tôi yêu Chúa đến độ coi thường bản thân, thì có bị bắt bớ vì Chúa, cũng chẳng mất mát gì; người ta có thể lấy tiền bạc, danh vọng, địa vị của tôi, chứ không thể lấy mất Chúa của tôi được, và đó còn là dịp để tôi rao giảng về Chúa cho họ là khác. Do đó, chẳng sợ gì hết, chỉ sợ tôi mà thôi; cái căn bản là tình yêu đốỉ với Chúa, nó làm thay đổi cuộc đời ta.
Trong thực tế, muốn biết ta có yêu Chúa hay không, cứ nhìn vào cuộc sống xem ta có dám vì Chúa mà can đảm khước từ những đam mê bất chính, tham vọng không hợp ý Chúa, thú vui không đẹp lòng Chúa, cho dẫu có vì thế ta phải nghèo túng, phải vất vả hay không? Nếu trong cuộc sống, ta dám hy sinh tất cả vì Chúa, lúc đó ta mới có thể coi trường hợp bị bắt bớ vì Chúa là cơ hội để làm chứng cho Chúa.
Các bạn thân mến,
Xin Chúa cho ta được luôn mạnh mẽ trong niềm xác tín dù bị gian lao đau khổ như thế nào, ta vẫn sẵn sàng làm chứng cho Chúa trong mọi cảnh huống của cuộc đời ta.
Lm. Phêrô Nguyễn Bùi Quốc Khánh
(trích Câu chuyện Đức Giêsu hôm qua và hôm nay, tr.205-206)