Trang Chủ > Suy Niệm > Mùa Phục Sinh

SUY NIỆM LỜI CHÚA - LỄ VỌNG PHỤC SINH 2013

(Lc 24,1-12)

30-03-2013

Phuc-sinh.jpg1. Đêm vọng Phục sinh là trung tâm điểm của mọi cử hành đức tin

            Nhiều người ngoài Kitô giáo cho rằng người Công giáo tin vào một người đã chết và sống lại, đó chỉ là chuyện hão huyền, mơ mộng và mị dân. Nhưng đối với Kitô giáo thì đây lại là niềm tin. Bởi thế, Giáo Hội cử hành Lễ vọng Phục Sinh trong đêm nay, là trung tâm điểm của mọi cử hành đức tin của Giáo Hội. Lễ này được cử hành đêm nay được coi là đêm Mẹ của mọi đêm. Chúng ta qui tụ nơi đây để cùng với Giáo Hội tuyên xưng Đức Giêsu Kitô, là Chúa của chúng ta đã chết và đã sống lại.

2. Tin Mừng Chúa Giêsu sống lại qua các nhân chứng :

Các tác giả Tin Mừng thuật lại việc Đức Giêsu sống lại có khác nhau, nhưng một số sự kiện quan trọng được minh chứng thống nhất, đó là : việc các phụ nữ ra thăm mộ ngày thứ nhất trong tuần; tảng đá lăn ra khỏi mộ; ngôi mộ trống; và các bà báo tin cho các tông đồ về việc Chúa sống lại.

Bài Tin Mừng thánh Luca thuật lại hôm nay, khi các phụ nữ ra viếng mồ Chúa từ sáng sớm, các bà đuợc hai thiên thần hiện ra bảo các bà rằng :“Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? Người không còn đây nữa, nhưng đã chỗi dậy rồi”.

            Chúa Giêsu sống lại đã hiện ra với hai môn đệ về làng Emmaus.

Chúa còn hiện ra với muời một tông đồ trong Nhà Tiệc Ly.

Vì thế, việc Chúa sống lại không phải là một sự tưởng tượng của các tông đồ, nhưng là niềm tin của các ông vào Chúa sống lại qua lời Kinh Thánh đã tiên báo trước, qua các sự kiện xảy ra, và qua các lời nhân chứng thuật lại.

Sau khi Chúa Giêsu hiện ra nhiều lần với các tông đồ, Ngài từ giã các ông mà lên trời, các tông đồ đi rao giảng niềm tin vào Đức Giêsu đã sống lại. Nhiều người đã tin và xin chịu phép rửa tội.

            Biến cố Đức Giêsu sống lại là nền tảng cho đức tin Kitô giáo, như Thánh Phaolô mạnh dạn nói với chúng ta: “Nếu Đức Kitô không sống lại thì lời rao giảng của chúng tôi và đức tin của anh chị em sẽ trở nên phù phiếm.”

3. Niềm tin vào sự sống lại nơi Đức Giêsu là cốt tủy của đức tin Kitô giáo.

Niềm tin vào sự sống lại của Kitô giáo, bị các nhà triết học vô thần coi như một sự vong thân, cố quên đi thực tại, hiện sinh của con người. Kitô giáo bị coi ra ru ngủ, là thuốc phiện mê dân. Đối với những người này, con người chỉ là một hữu thể vật chất, kinh tế  mà thôi !

Tin Mừng Chúa Phục sinh là cốt tủy của đức tin Kitô giáo, vì :

            1/ Chúng ta hãy đọc Thánh Kinh và hãy nhớ lại những điều Chúa Giêsu đã tiên báo trước : “Con Người phải bị nộp vào tay phường tội lỗi, và bị đóng đinh vào thập giá, rồi ngày thứ ba sống lại.”

Đức tin của chúng ta về việc Chúa đã sống lại, có nền tảng từ lời Thánh Kinh. Chúa Giêsu đã không ít lần nói xa, nói gần, nói bóng, nói gió về việc Ngài sẽ sống lại: “Nếu hạt lúa mì.”; “Hãy phá hủy đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ xây dựng lại...”; “Một ít nữa các con sẽ thấy Thầy, một ít lâu nữa các con sẽ chẳng thấy Thầy, vì Thầy về cùng Cha....”

            2/ Các phụ nữ ra viếng mồ, thấy mồ trống, khiến các bà sợ hãi, nhưng khi được biết tin “Chúa đang sống”, các bà hết sức vui mừng chạy đi báo tin cho các tông đồ được biết. Đó là Tin Vui, Tin Mừng Chúa đã sống lại mà các bà đã được Chúa mạc khải ngay từ khi Người từ cõi chết chỗi dậy.

            3/ Nhìn những người tin Chúa sống lại được biến đổi như thế nào? Các phụ nữ báo tin cho môn đệ Tin Mừng Phục sinh, và các môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng Chúa Phục sinh.

Những ai tin đã được Chúa biến đổi; Niềm hy vọng và sự can đảm hòa quyện vào nhau; còn kẻ không tin thì tìm cách chối bỏ các chứng cứ, kể cả việc dùng thủ đoạn ! Thật đúng như lời Chúa Giêsu đã nói: “Nếu chúng không tin Môisen và các Ngôn sứ thì kẻ chết sống lại chúng cũng chẳng chịu tin đâu.

4/ Ước mong niềm tin của mỗi chúng ta vào việc Chúa sống lại được cử hành long trọng trong đêm nay – và còn được kéo dài trong suốt 40 ngày tới - sẽ mang lại cho từng người niềm vui và hy vọng để vượt qua những cám dỗ, những rào cản, ... của thế gian khi chúng ta dám đặt niềm tin của chúng ta vào Chúa.

Xin Chúa ban sức mạnh của Ngài cho chúng ta, hầu biến những hành vi, lời nói hằng ngày của chúng ta thành công cụ Loan báo Tin Mừng Phục sinh và Niềm hy vọng cho con  người và thế giới hôm nay. Amen.

                    Lm. Duy Khang

 

ĐÓN NHẬN TIN VUI PHỤC SINH

Kính thưa quý ông bà và anh chị em, chúng ta đang cùng với cả Giáo Hội mừng một biến cố trung tâm của đức tin Kitô giáo đó là biến cố Chúa Giêsu chỗi dậy từ cõi chết. Bài Tin Mừng Thánh Luca cho thấy những phản ứng khác nhau của những người lần đầu tiên nghe tin vui này, có người sợ hãi, có người hoang mang, và có những người không phản ứng gì.

Đến hôm nay, sau hai ngàn năm tin vui phục sinh được loan báo, mỗi người chúng ta có phản ứng như thế nào, thái độ chúng ta đón nhận tin vui đó ra sao? Chúng ta có thực sự tìm và gặp được Chúa phục sinh chưa, hay chúng ta cũng chỉ nghe nói rằng Ngài đã sống lại? Nếu chúng ta chưa tìm, chưa gặp được Ngài, thì rất có thể chúng ta đã tìm kiếm sai chỗ, hoặc cũng tìm người sống ở nơi kẻ chết giống các phụ nữ trong bài Tin mừng hôm nay.

Có thể chúng ta đã nghe báo chí nói về những người hồi phục lại sau khi chết lâm sàng, thế nhưng cho đến ngày hôm nay, tin vào việc một người chết sống lại quả vẫn là một điều thật khó, vì người ta cho rằng từ trước đến giờ chưa từng thấy ai chết mà sống lại, vì thế để có thể tin vào việc Chúa Giêsu phục sinh cũng đòi phải có ơn Chúa, sự sẵn sàng đón nhận lời Chúa và lắng nghe lời chứng của Giáo Hội

Trong trường hợp của các tông đồ, họ là những người đi theo Đức Giêsu từ ban đầu, đã nhiều lần được nghe Chúa nói về việc Ngài sẽ bị người Do Thái bắt và giết, nhưng ngày thứ ba, Người sẽ sống lại, nhưng có lẽ những lúc đó, các tông đồ cũng chỉ nghe và để đó chứ chưa hề tin và chưa hề suy nghĩ gì về những lời tiên báo ấy, và cũng nhiều lần Chúa Giêsu bày tỏ quyền năng như vị Thiên Chúa trước mặt các tông đồ khi hóa bánh ra nhiều, xua trừ ma quỷ, ra lệnh cho sóng yên biển lặng, và nhất là đã có những lần Chúa cho cho các ông chứng kiến việc Chúa ra lệnh cho kẻ chết sống lại, như cho con trai bà góa thành Naim, cho Lazaro chết bốn ngày sống lại, cho con ông trưởng hội đường sống lại, vậy mà tất cả những việc làm đó hầu như không đụng chạm được đến tâm hồn của các tông đồ, chính vì thế hôm nay, khi đối diện với tin vui phục sinh tất cả họ đều hết sức ngỡ ngàng.

Để có thể dễ dàng đón nhận được tin vui phục sinh, thì đòi chúng ta phải nhìn biến cố này trong toàn bộ chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Chính vì thế các bài đọc trong đêm canh thức hôm nay đã nhắc lại cho chúng ta những cột mốc quan trọng trong lịch sử của dân tộc Do Thái, cũng đồng thời là lịch sử Thiên Chúa thực hiện kế hoạch cứu độ của Ngài. Tất cả kế hoạch này đều muốn diễn tả về một Thiên Chúa yêu thương con người, tạo dựng nên con người và vũ trụ, để rồi từ khi tạo dựng nên con người, cũng kể từ đó Thiên Chúa trở thành “liên lụy” với con người, và bao phen “vất vả” vì con người. Đặc biệt từ khi Thiên Chúa đã chọn cho mình một dòng dõi, một dân tộc làm sản nghiệp riêng thì cũng là lúc Thiên Chúa phải “đau khổ” vì dân tộc ấy vì sự phản bội bất trung của họ.

Việc Đức Giêsu, Ngôi Lời của Thiên Chúa đã đến thế gian, làm người và sống với con người là để đưa con người trở về với Thiên Chúa, trở về với tình trạng hạnh phúc mà con người đã phá đổ từ ban đầu. Việc Chúa Giêsu chấp nhận cái chết và hôm nay Ngài sống lại, và tin vui phục sinh lần đầu tiên được loan báo là một tin vui biến đổi hoàn toàn thế giới này, tuy nhiên chính những người đã từng gắn bó với Chúa từng thấy việc Người làm, từng nghe lời Người giảng dạy đã đón nhận tin vui phục sinh một cách hết sức dè chừng.

Trước hết là các phụ nữ, vì các bà vẫn chỉ mang trong đầu cái chết ghê sợ của Thày, và chính các bà là những người đã chứng kiến người ta chôn Thày trong mồ và lăn tảng đá bít cửa lại, vì thế đối với các bà, hòn đá lấp cửa mộ chính là dấu chấm hết của một con người, cũng chính vì vậy trong tâm hồn các bà chỉ còn một Chúa Giêsu đã chết, và không còn một chút hy vọng nào. Vì suy nghĩ như thế, nên sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần các bà còn đem theo dầu thơm để ướp xác Chúa. Kế đó, các bà thấy hòn đá đã được lăn ra khỏi mộ, không thấy xác Chúa đâu cả, rồi thấy hai người mặc áo trắng đứng đó, song các bà vẫn không thức tỉnh được đức tin. Tác giả Tin Mừng giải thích: Các bà sợ hãi cúi gằm mặt xuống đất, thì hai người kia nói: Sao các bà lại tìm người sống ở giữa kẻ chết?

Chính vì các bà cúi gằm xuống đất, nên các bà chỉ thấy những sự thuộc về đất chứ không thể nhìn thấy những sự việc ở trên cao, vì chỉ cúi gằm xuống đất nên đức tin của các bà cũng bị giới hạn nơi những sư việc thuộc về con người thuộc về đất, chứ không thể tiếp nhận được một đức tin mạc khải đến từ Thiên Chúa; Và vì các bà chỉ tìm kiếm một Đức Giêsu đã chết ở nơi nấm mồ chết chóc, nên các bà chỉ gặp được sự sợ hãi. Trái lại để đón nhận được niềm tin phục sinh, đòi chúng ta phải ngẩng cao đầu, phải ngước mắt nhìn lên Thiên Chúa để đặt trọn niềm tin nơi quyền năng của Ngài thì chúng ta mới có thể đón nhận được tin vui lớn lao này.

Trong lúc các phụ nữ còn hoài nghi thì Sứ thần còn nói với các phụ nữ: các bà hãy nhớ lại những gì Người đã nói khi Người còn ở Galilea. Như vậy để đón nhận được tin vui phục sinh thì phải nhớ lại Lời Chúa Giêsu đã nói về cái chết và sự phục sinh của Ngài, mà Chúa Giêsu đã nhiều lần khẳng định Ngài sẽ bị nộp vào tay người đời, bị giết chết và ngày thứ ba Người sẽ sống lại. Nhớ lại ở đây không chỉ là một hồi ức, mà còn là một sư xác tín vào Đức Giêsu và quyền năng của Ngài, Đấng có quyền trên sự sống và sự chết, trên biển cả và âm phủ, trên ma quỷ và thần dữ.

Thánh Luca cũng cho thấy thái độ của các tông đồ khi đón nhận tin vui phục sinh này có vẻ thận trọng hơn, các ông cũng không dễ tin ngay vào lời các phụ nữ nói, Phêrô trong vai trò người đứng đầu các tông đồ đã chạy ra xem, thì chỉ thấy còn khăn liệm ở đó thôi, ông trở về và giữ sự im lặng để suy gẫm và và chờ đợi để nhận ra ý Chúa và những dấu chỉ của Chúa.

Thưa quý ông bà và anh chị em, là những Kitô hữu chúng ta đón nhận tin vui phục sinh này với thái độ nào? Chúng ta có thực sự tin vào sự phục sinh của Chúa hay chúng ta chỉ nghe nói về cuộc phục sinh này? Hơn thế nữa chúng ta có gặp gỡ được Chúa Giêsu Phục sinh hay chưa? Để có thể đón nhận được niềm tin vào Chúa phục sinh, thì chúng ta không thể mãi cúi gằm xuống đất để chỉ tìm kiếm những sự dưới đất, mà trái lại chúng ta phải đứng thẳng, ngửa mặt lên cao phải hướng về Thiên Chúa với sự phó thác thì chúng ta mới có thể “nhìn thấy” được Chúa phục sinh.

Xã hội và thế giới chúng ta đang sống là một xã hội vô thần, là một thế giới chạy theo vật chất, thế giới đó nó khiến cho con người chỉ biết cúi gằm mặt xuống đất để tôn thờ vật chất và những thực tại của thế gian, để tìm kiếm những gì là lợi lộc trước mắt mà không biết ngửa mặt lên trời; thế giới này nó còn trói buộc con người trong cái tự kiêu tự mãn của nó khiến cho con người không còn chỗ cho Thiên Chúa và các giá trị thiêng liêng, chính vì thế nó là nguyên nhân chính cản trở chúng ta đón nhận tin vui phục sinh.

Để đón nhận được Tin Mừng Phục sinh, đòi chúng ta phải trở về với Lời của Chúa, tức là phải trở về với Thánh Kinh, và khiêm tốn đón nhận lời tuyên xưng của Giáo Hội, trở về với Thánh Kinh là để nhận ra ý định chương trình của Thiên Chúa, nhận ra tiếng nói của Thiên Chúa trong biến cố này. Cụ thể là hãy chuyên cần đọc, lắng nghe và suy gẫm, cùng để cho Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời, soi sáng bước đi và hành động của chúng ta. Hãy đến với Lời Chúa mỗi ngày trong Thánh lễ, chúng ta sẽ được giáo Hội giải thích và làm chứng cho chúng ta, hãy đọc Lời Chúa mỗi ngày nơi các giờ kinh tối gia đình, Chúa sẽ củng cố đức tin cho chúng ta và cả gia đình.

Đón nhận Tin vui Chúa Phục sinh, chúng ta sẽ còn phải trở thành người loan tin vui ấy cho các anh chị em xung quanh. Hãy loan báo và làm chứng cho họ bằng chính cuộc sống vui, cuộc sống yêu thương của mình, người Kitô hữu không thể sống buồn, không thể bi quan thất vọng, nhưng luôn tin rằng Chúa đã sống lại và Ngài đã ban cho chúng ta sự sống mới của Ngài giúp ta mỗi ngày sống vui và sống tốt đẹp hơn. Amen

Lm. Giuse Đỗ Đức Trí

CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI THẬT

St 1,1-2,2 ; Xh 14,15-15,1a ; Is 54,5-14

Ed 36,16-17a.18-28 ; Rm 6,3-11 ; Lc 24,1-12

 HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Lc 24,1-12

(1) Ngày thứ nhất trong tuần, vừa tảng sáng, các bà đi ra mộ, mang theo dầu thơm đã chuẩn bị sẵn. (2) Họ thấy tảng đá đã lăn ra khỏi mộ. (3) Nhưng khi bước vào, họ không thấy thi hài Chúa Giê-su đâu cả. (4) Họ còn đang phân vân, thì kìa hai người đàn ông y phục sáng chói, đứng bên họ. (5) Đang lúc các bà sợ hãi cúi gầm xuống đất, thì hai người kia nói: “Sao các bà lại tìm Người sống ở giữa kẻ chết? (6) Người không còn đây nữa, nhưng đã chỗi dậy rồi. Hãy nhớ lại điều Người đã nói với các bà hồi còn ở Ga-li-lê, (7) là Con Người phải bị nộp vào tay phường tội lỗi, và bị đóng đinh vào thập giá, rồi ngày thứ ba sống lại. (8) Bấy giờ các bà nhớ lại những điều Đức Giê-su đã nói. (9) Khi từ mộ trở về, các bà kể cho Nhóm Mười Một và mọi người khác biết tất cả những sự việc ấy. (10) Mấy bà nói đây là bà Ma-ri-a Mác-đa-la, và bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê. Các bà khác cùng đi với mấy bà này cũng nói với các Tông đồ như vậy. (11) Nhưng các ông cho là chuyện lẩn thẩn, nên chẳng tin. (12) Dầu vậy, ông Phê-rô cũng đứng lên chạy ra mộ. Nhưng khi cúi nhìn, ông chỉ thấy những khăn liệm thôi. Ông trở về nhà, rất đỗi ngạc nhiên về những sự việc đã xảy ra.

2. Ý CHÍNH: Bài Tin mừng hôm nay tường thuật biến cố Phục Sinh của Đức Giê-su theo thứ tự như sau:

- Sự kiện mồ trống: Ngày từ sáng sớm ngày thứ nhất, mấy người phụ nữ đã đi ra mộ để xức dầu thơm cho Đức Giê-su. Tới nơi, họ thấy tảng đá che ngoài cửa mộ đã được lăn sang một bên, nhưng không thấy xác Thầy trong mộ.

- Sứ điệp Phục sinh: Họ đang thắc mắc thì có hai thiên sứ hiện ra cho biết Đức Giê-su không còn ở trong mộ của kẻ chết nữa, nhưng đã sống lại, đúng như Người đã nói tại Ga-li-lê.

- Tông đồ cứng tin: Các bà vội trở về báo tin cho Nhóm Mười Một những điều mới xảy ra. Nhưng các ông không tin và coi là chuyện lẩn thẩn.

- Phê-rô kiểm chứng: Tuy vậy, để biết rõ thực hư, Phê-rô cũng chạy ra mộ và đã thấy những khăn liệm còn để lại. Ông trở về nhà và rất ngạc nhiên về những sự việc vừa xảy ra.

3. CHÚ THÍCH:             

- C 1-3: + Ngày thứ Nhất trong tuần: Từ nay ngày thứ Nhất sẽ trở thành ngày Hưu lễ của Ki-tô giáo, thay thế ngày thứ Bảy (Sa-bát) của Do Thái giáo, và được gọi là Chúa nhật nghĩa là Ngày của Chúa. + Các bà đi ra mộ: Các bà này gồm bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Gio-an-na, và bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê và mấy bà khác nữa (x. Lc 24,10). + Mang theo dầu thơm đã chuẩn bị sẵn: Các bà đến mộ sớm, mang theo dầu thơm để hoàn tất việc mai táng Chúa Giê-su, đã được ông Giô-sép A-ri-ma-thê vội vã thực hiện vào chiều thứ Sáu trước ngày Sa-bát (x. Mc 15,42.47). + Họ không thấy thi hài Chúa Giê-su đâu cả: Đây là lần thứ nhất Tin mừng Lu-ca dùng từ “Chúa Giê-su” để nhấn mạnh tước hiệu mới của Người là “Chúa”. Về sau sách Công vụ sẽ nhiều lần dùng từ này để gọi Đức Giê-su (x. Cv 1,21; 8,16 ; 15,11).

- C 4-5: + Phân vân: Vì không thấy thi hài Đức Giê-su trong mộ nên các bà phân vân lo lắng không biết người ta đã đem xác Thầy đi đâu (x. Ga 20,2). + Hai người đàn ông y phục sáng chói đứng bên họ: Sau này các bà khẳng định đó là hai vị thiên thần (x. Lc 24,23). + “Người sống”: Giờ đây Đức Giê-su trở thành “Người sống”, đúng như Lời Người đã nói (Ga 11,25).

- C 6-7: + Người không còn đây nữa, nhưng đã chỗi dậy rồi: Thiên thần bảo cho các bà biết về mầu nhiệm Đức Ki-tô đã từ cõi chết sống lại (x. Rm 6,9). Từ đây Người mở ra một con đường sống cho những kẻ đã an giấc ngàn thu (x.1 Cr 15,20-26). + Hãy nhớ lại điều Người đã nói với các bà hồi còn ở Ga-li-lê: Đối với Lu-ca, toàn bộ mầu nhiệm vượt qua phải được hoàn tất tại Giê-ru-sa-lem (x. Lc 9,51), để Giê-ru-sa-lem trở thành nơi xuất phát thông điệp ban ơn cứu độ (x. Lc 24,49). Do đó, trong Tin mừng Lu-ca, các Tông đồ đã được Đức Giê-su Phục Sinh trao cho sứ mệnh làm chứng nhân cho Người bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem (x. Cv 1,8).

- C 12: + Phê-rô cũng đứng lên chạy ra mộ: Dù không tin Thầy sống lại, nhưng Phê-rô cũng đi kiểm chứng thực hư. Kết quả ông chỉ nhìn thấy khăn liệm (x. Lc 24,12a). Còn Tin mừng Gio-an thì thuật lại cuộc chạy đua ra mộ giữa hai Tông đồ Phê-rô và Gio-an (x. Ga 20,3-4).

4. HỎI ĐÁP:

HỎI 1: Đức Giê-su đã được môn đệ liệm xác theo phong tục Do thái như thế nào?

Đáp: Việc liệm xác Đức Giê-su được thực hiện theo phong tục Do thái gồm các công đoạn như sau: Trước hết là tắm xác, nghĩa là lau chùi các vết máu cùng các vết nhơ khác trên cơ thể Người. Sau đó Người được đặt trên một tấm khăn vải trắng, rồi được bôi một lọai dầu thơm đắt tiền (x Ga 12,3-7), chế biến từ nhựa cây cam tùng và được gọi là mộc dược. Dầu thơm được bôi trên toàn thân Người nhiều lần cho ngấm dần vào da thịt để bảo quản xác khỏi bị hư hoại trong một thời gian dài. Rồi xác Người được quấn lại bằng băng vải từ đầu đến chân (x. Ga 19,40). Cuối cùng xác Người được môn đệ an táng trong một ngôi mộ mới đục trong đá và các ông lăn một phiến đá lớn che kín phía ngoài cửa mộ (x. Ga 19,41-42).

HỎI 2: Tại sao các môn đệ lại phải vội vã an táng Đức Giê-su?

ĐÁP: Sở dĩ có việc mai táng vội vã là do Luật Mô-sê qui định: cấm mai táng vào ngày Sa-bát, và xác tử tội bị treo trên thập giá phải được hạ xuống trước khi mặt trời lặn (x. Đnl 21,22-23). Đức Giê-su chết lúc 3 giờ chiều áp ngày Sa-bát, nên thời gian còn lại từ 3 giờ đến 6 giờ là quá ngắn, không đủ để làm đầy đủ các công đọan của việc mai táng, nên các môn đệ phải làm cách vội vã cho kịp thời gian qui định.

SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? Người không còn đây nữa, nhưng đã trỗi dậy rồi” (Lc 24,5-6).

2. CÂU CHUYỆN: NIỀM TIN CỦA NHÂN LỌAI VỀ SỰ SỐNG ĐỜI SAU

Hầu như mọi người, mọi dân tộc trên thế giới đều tin có sự sống sau cái chết, ngay cả những người khẳng định mình không theo một tôn giáo nào.

Ngày 19 tháng 9 năm 1987, nhân khi tiễn Đức Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II kết thúc chuyến viếng thăm Hoa kỳ, Phó Tổng thống Bush đã kể lại câu chuyện về Chủ tịch Mao Trạch Đông mà ông đã có dịp gặp gỡ trước khi ông này qua đời. Trong lần ấy, Chủ tịch Mao đã tâm sự với ông Bush như sau: “Tôi sắp sửa về Trời. Tôi đã nhận được lời mời gọi của Chúa”. Còn Tổng thống Mít-tơ-răng (F. Mitterand) của nước Pháp thì trong mấy ngày cuối đời đã trả lời phóng viên một tờ báo về cái chết như sau: “Nếu có Chúa, thì tôi tin rằng Người sẽ nói với tôi: “Cuối cùng thì anh cũng đã đến đích. Thôi mau vào đi !”. Ngoài ra, Chủ tịch HCM cũng đã gián tiếp bày tỏ niềm tin vào một thế giới khác bên kia cái chết khi trong chúc thư có đoạn viết như sau: “Tôi sắp về với cụ tổ Mác-Lê.”...

3. SUY NIỆM:

1) Về sự sống đời sau: Hầu như mọi người, mọi dân tộc đều tin có một thế giới khác sau cuộc sống đời này: Người ta tin rằng sau khi chết, con người vẫn còn sống một cách nào đó: “Chết là thể phách, còn là tinh anh”. Trần gian chỉ là nơi ở tạm thời, còn chết là trở về nguồn cội: “Sinh ký, tử quy” nghĩa là: “Sống gửi thác về”. Cũng vì tin người chết vẫn tiếp tục sống ở một thế giới khác, nên người ta thường chôn kẻ chết kèm theo những vật dụng cá nhân của họ như quần áo, mùng mền, những đồ trang sức, và còn đốt vàng mã để gửi về âm phủ cho người chết sử dụng.

2) Nhưng cuộc sống ấy như thế nào ?: Có nhiều ý kiến khác nhau: Đức Phật thì chủ trương có luân hồi: Người ta sẽ lần lượt trải qua nhiều kiếp sống khác nhau. Hồn người chết sẽ đi đầu thai để trở thành một người hay một con vật khác... tùy theo kiếp trước họ đã ăn ở tốt hay xấu. Chỉ những người tu hành đắc đạo, diệt dục, loại trừ “tham sân si” và sống đại từ đại bi... mới được siêu thoát thành Tiên thành Phật trong cõi Niết bàn cực lạc. Còn Đức Khổng Tử thì không dám khẳng định về đời sống sau khi chết vì ngài không được mặc khải rõ ràng. Do đó khi Tử Cống hỏi: “Người chết rồi có biết gì nữa không?” thì Khổng Tử đã trả lời nước đôi như sau: “Nếu ta nói người chết rồi vẫn còn biết, thì sợ các con cháu hiếu thảo sẽ liều mình chết theo ông cha. Nếu ta nói người chết không còn biết gì nữa, thì sợ con cháu bất hiếu sẽ không thèm chôn cất cha mẹ nữa” (Khổng Tử gia ngữ số VIII).

3) Riêng Đức Giê-su: Là Con Thiên Chúa từ trời mà đến, nên đã dạy cho loài người cách rõ ràng về một đời sống vĩnh hằng sau khi chết. Trong bài giảng về Bánh Hằng Sống, Người đã khẳng định: “Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời” (Ga 6,51). Khi nói chuyện với Mác-ta trước khi làm phép lạ cho La-da-rô đã chết 4 ngày được sống lại, Đức Giê-su nói: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy thì dù đã chết cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết” (Ga 11,25). Trong Tin mừng Chúa Nhật Phục Sinh hôm nay, thiên thần đã nói với mấy người phụ nữ rằng: “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết ? Người không còn đây nữa, nhưng đã trỗi dậy rồi!” (Lc 24,5-6).

4) Những đặc tính của sự phục sinh của Chúa Giê-su:

* Không giống như sự sống lại của những kẻ chết được Người cứu sống, vì về sau họ đều bị chết lại giống như mọi người (x. Mc 5,41-42; Lc 7,14-15; Ga 11,39-44).

* Chúa Giê-su cũng không chỉ sống trong thành quả sự nghiệp của Người như người đời thường nói: “Trâu chết để da, người chết để tiếng”. Nhưng Người đã thực sự sống lại.

* Sự sống lại của Chúa Giê-su là trở nên một “Người Sống” (x. Lc 24,5), giống như “Thiên Chúa hằng sống!”: Thánh Phao-lô đã diễn tả sự sống siêu việt ấy như sau: “Chúng ta biết rằng: Một khi Đức Ki-tô đã từ cõi chết sống lại, thì không bao giờ chết nữa. Cái chết chẳng còn quyền chi đối với Người. Người đã chết là chết đối với tội lỗi, và một lần là đủ. Nay Người sống là sống cho Thiên Chúa” (Rm 6,9b-10).

* Sự sống lại của Đức Giê-su ban ơn cứu độ: Người đã phá tung mồ đá để sống lại vinh quang và xuống nơi trú ngụ của các vong linh, gọi là Âm phủ (Shéol) hay ngục Tổ tông, để hoàn tất việc loan báo tin mừng cứu độ cho những kẻ đã chết. Người mở một con đường sống cho nhân lọai chúng ta là “Qua đau khổ vào trong vinh quang” (x Lc 24,26; Mt 16,21) là “Cùng chết với Đức Giê-su sẽ cùng được sống lại với Người” (x. 1Pr 3,18). Đó là con đường của đạo Công Giáo (Xem sách Giáo lý Hội thánh Công giáo số 632, 633, 634, 635).

5) Sống mầu nhiệm Phục Sinh: Mừng lễ Phục sinh hôm nay, Hội Thánh mời gọi các tín hữu chúng ta cũng phải chết đi cho con người cũ cùng với những thói hư tật xấu như: ích kỷ, ganh ghét, gian tham, hướng chiều theo các đam mê bất chính… để nhờ ơn Thánh Thần tái tạo trở thành một con người mới luôn quên mình nghĩ đến người khác, sống bao dung từ bi nhân hậu, công chính và luôn khiêm tốn phục vụ tha nhân vô vụ lợiCó như vậy, việc mừng lễ Phục Sinh mới thực sự có ý nghĩa và mới mang lại niềm vui ơn cứu độ và niềm hy vọng sẽ được phục sinh với Chúa sau này.

4. THẢO LUẬN: Khi tuyên xưng đức tin: “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại. Tôi tin hằng sống vậy”, các tín hữu phải sống thế nào trong xã hội hôm nay, để chứng tỏ niềm tin về thế giới bên kia và về một cuộc sống vĩnh hằng sau đời tạm này ?

5. NGUYỆN CẦU:

- LẠY CHÚA GIÊ-SU PHỤC SINH, Chúa đã chiến thắng thần chết. Hôm nay con xin dâng lên Chúa lời chúc tụng tạ ơn, vì Chúa đã mang lại cho loài người chúng con niềm vui và hy vọng được sống muôn đời. Chúa đến để chúng con khỏi chết và không ở dưới quyền lực của ma quỷ và tội lỗi nữa, nhưng được sống lại trong ơn nghĩa Chúa. Chúa đến để chúng con “được sống và được sống dồi dào”, để chúng con được tham phần vào sự sống đời đời của Thiên Chúa sau này.

- LẠY CHÚA PHỤC SINH, xin giúp chúng con biết tôn trọng tha nhân, hợp tác với nhau và với mọi người thiện chí để tiêu diệt các sự gian ác tội lỗi, đẩy lùi những tệ nạn xã hội như sì-ke, ma tuý, mại dâm, cờ bạc, say sưa, cướp bóc, lừa đảo, thù hận và làm hại kẻ khác... XIn cho chúng con quyết tâm xóa sạch những điều bất chính ra khỏi bản thân chúng con, khỏi gia đình và khu xóm chúng con. Nhờ đó, mọi người sẽ được sống chan hòa yêu thương nhau, cùng nhau kiến tạo một “Trời Mới Đất Mới, nơi không còn nước mắt, không còn khổ đau và không còn chết chóc... nhưng là một Thiên đàng đầy tình yêu thương và hạnh phúc viên mãn.

X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON

LM ĐAN VINH

 

 

 

 

                                                                                                                    

                                                                                                                                                        

 

 

 


Các bài viết mới hơn
     Suy niệm Lời Chúa Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống_Lm Giuse Đỗ Đức Trí
     Suy niệm Lời Chúa Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống_Lm Đan Vinh - HSTM
     Suy niệm Lời Chúa Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống_Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần VII Phục Sinh_Nt. M. Anh Thư, OP
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần VII Phục Sinh_Tân Quang
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần VII Phục Sinh_Lm Giuse Nguyễn Duy Khang
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Sau Tuần VII Phục Sinh_Thầy Phêrô_Maria. Mảnh vỡ. FVP
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần VII Phục Sinh_ Nt. Têrêsa Nguyễn Thị Kim Tuyến, OP
     Suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên_Lm Đan Vinh - HSTM
     Suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên_Lm Giuse Đỗ Đức Trí

Các bài viết cũ hơn
     CHÚA THÁNH THẦN HỆN XUỐNG: THÁNH THẦN QUY TỤ VÀ SAI ĐI. Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
     SUY NIỆM TIN MỪNG LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỒNG B. Lm. Phao Lô Nguyễn Văn Đông
     SUY NIỆM TIN MỪNG LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG: TÁC ĐỘNG CỦA THẦN KHÍ. Lm. Đan Vinh
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ BẢY TUẦN VII PHỤC SINH NĂM B: THEO THẦY LÀM CHỨNG NHÂN. Lm. Josehp Trần Quốc Thắng
     LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG. Nguyễn Nguyên
     SUY NIỆM THỨ SÁU TUẦN VII PHỤC SINH NĂM B: SỨ MẠNG CỦA PHÊRÔ. M. Anh Thư, OP
     SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ NĂM TUẦN VII PHỤC SINH NĂM B: HIỆP NHẤT TRONG TÌNH YÊU. Thiên Thảo SJP
     SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ TƯ TUẦN VII PHỤC SINH – B. Nt. Maria Martin Hồ Thị Thu Thảo. OP
     CÙNG LÊN TRỜI VỚI CHÚA. Lm. Paul. Nguyễn Nguyên
     SUY NIỆM THỨ BA TUẦN VII PHỤC SINH NĂM B. Nt. Chinh Anh