Suy Niệm Lời
Chúa Thứ Ba Tuần I Mùa Vọng
ĐIỀU KÍN NHIỆM
Lời Chúa: Lc 10, 21-24
21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức
Giê-su hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen
Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều
này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp
ý Cha. 22 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho
tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết
Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.” 23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo
riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24
Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã
muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang
nghe, mà không được nghe.”
Suy niệm:
Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su
hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì
Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng
lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
(c.21)
Đây là lời cầu nguyện thật đẹp mà Đức Giêsu đã
thân thưa với Chúa Cha, lời cầu nguyện diễn tả một sự kết hiệp sâu xa của Người
Con và Thân Phụ của mình. Lời cầu nguyện được Thánh Thần tác động ấy, phát xuất
từ một biến cố rất thực, đó là thái độ hân hoan vui mừng của bảy mươi hai môn đệ
khi đi rao giảng trở về (x. Lc 10, 17-20). Có thể nói rằng, lời thổn thức xúc động
của Đức Giêsu dâng lên Chúa Cha là bởi niềm hân hoan của các môn đệ, bởi thành
quả của những người bé mọn mà Đức Giêsu đã sai họ đến với muôn dân, mang niềm
tin ơn cứu độ cho anh chị em khác. Họ là những người bé mọn, những tâm hồn đơn
sơ chân thành, dễ chấp nhận giáo huấn bởi sự tin tưởng thuần khiết của lòng
khát khao ơn cứu độ với tâm hồn của trẻ thơ chân thành. Chính thái độ đơn sơ,
chân thành và tín thác của các môn đệ, hay nói cách khác, những kẻ bé mọn ấy
tin vào Đức Giêsu cách không nghi ngại đã làm nên một kỳ tích “Thưa Thầy, nghe
đến Danh thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con”.
Đức Giêsu ngợi khen Cha, vì Cha đã mạc khải mầu
nhiệm Nước Trời ấy cho những người bé mọn, chứ không phải cho những người khôn
ngoan thông thái. Cha đã không mạc khải cho những người khôn ngoan thông thái,
không phải vì Cha ghét bỏ họ, nhưng đúng hơn là vì họ quá tự mãn, quá tự hào bởi
sự khôn ngoan của mình đến nổi không thể đón nhận Lời Chân Lý từ miệng Đức
Giêsu, một anh chàng thợ mộc mà họ nghĩ mình biết rõ gia cảnh, thân thế. Còn những
kẻ bé mọn thì có tâm hồn trẻ thơ, luôn sẵn sàng đón nhận điều lòng mình hằng
khát khao mong đợi, ấy là lòng trông mong về Đấng Mê-si-a. Như vậy, hóa ra những
kẻ bé mọn đơn sơ ấy mới thực sự là những người khôn ngoan. Bởi nhờ thế, mà họ
được nghe, được thấy, được đụng chạm vào Đấng mà các ngôn sứ xưa hằng mong mỏi đợi
trông mà không được. (x. c 23-24)
Cuộc hành trình đức tin của chúng ta cũng vậy, rất
nhiều lần chúng ta cậy dựa vào sự hiểu biết, cậy dựa vào những tri thức mà ta
thủ đắc được, cậy dựa vào uy thế của cái gọi là khoa học và dùng những sự khôn
ngoan trần thế ấy để cân, đo, đong, đếm niềm tin của mình mà quên mất ân sủng
thánh thiêng của Chúa. Mọi ơn lành đều từ Thiên Chúa, mọi thiện hảo đều bởi nơi
Ngài và mọi sự dưới gầm trời này chẳng có chi là mới mẻ; thế nhưng, đôi khi
chúng ta chuộng lợi tức hơn ơn thánh, chuộng điều tàn bạo hơn thiện tâm trong
những chọn lựa căn bản của đời cuộc sống mình. Lạy Chúa, là thân phụ Đức Giêsu
và là Thân Phụ của mỗi chúng con, xin tác động ơn Thánh Thần nơi tâm hồn chúng
con trong những ngày Mùa Vọng này, để mỗi chúng con cũng được hân hoan bởi được
chung phần điều Đức Giêsu đã nói, đó là biết Cha và ở trong Cha. (x. c 22). Amen!
(Xuân
Hạ, OMI)