Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba
Tuần XXXIV Thường Niên
BAO GIỜ SỰ VIỆC
THAY ĐỔI XẢY RA
LỜI CHÚA: Lc 21, 5-11
5 Khi ấy, nhân có mấy người nói về Đền Thờ lộng lẫy nguy nga với
những phiến đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giêsu bảo: 6 “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có
ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”. 7 Họ hỏi Người: “Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự
việc đó xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước?”
8 Đức Giêsu đáp: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có
nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng: ‘Chính ta đây’, và: ‘Thời kỳ đã đến gần’;
anh em chớ có theo họ. 9 Khi anh em
nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra
trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu”. 10
Rồi Người nói tiếp: “Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. 11 Sẽ có những trận động đất lớn, và những nơi sẽ
có ôn dịch và đói kém; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ
trời xuất hiện”.
SUY NIỆM
Con người không bao giờ được lãng phí thời
gian vô ích để tiếc nuối quá khứ hay phàn nàn về những thay đổi khiến mình khó
chịu, bởi thay đổi là bản chất của cuộc sống. Tin
Mừng hôm nay nói đến một sự thay đổi lớn, đó là thay đổi số phận của cuộc đời. Nhân
có người khen ngợi về vẻ đẹp hoàn mỹ của đền thờ Giêrusalem, Chúa Giêsu nhắc nhở
cho chúng ta thấy, mọi vật mọi sự đều thay đổi không ngừng. Dù được xây dựng chắc
chắn nhưng đền thờ Giêrusalem cũng không tránh khỏi sự thay đổi, sẽ có ngày bị
tàn phá hoàn toàn đến nỗi “không còn tảng đá nào trên tảng đá nào”.
Từ sự thay đổi của vật chất, Chúa Giêsu
dẫn chúng ta đến sự thay đổi số phận của con người trong ngày Chúa đến. Trước
ngày ấy, sẽ có những dấu hiệu, vũ trụ vạn vật sẽ phải trải qua những giây phút
kinh hoàng. Vì thế mỗi người cần phải chuẩn bị và tỉnh thức để không phải kinh
hoàng sợ hãi và đứng vững trong niềm tin.
Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta một cách
chuẩn bị khôn ngoan nhất, đó là phải tỉnh thức và từ bỏ những gì không thuộc về
Thiên Chúa, ngay cả mạng sống chính mình. “Ai
tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ
bảo tồn được mạng sống”. Suy cho cùng, mạng sống con người đáng quý hơn mọi
của cải vật chất, danh vọng địa vị và vinh hoa phú quý trần gian, thế mà Chúa
Giêsu lại khuyên chúng ta phải từ bỏ. Từ bỏ là cách duy nhất để chúng ta không
bị mất. Từ bỏ chính mạng sống mình để mặc lấy sự phó thác nơi Thiên Chúa, để
tin tưởng vào bàn tay Chúa dẫn dắt.
Thiên Chúa yêu thương đã ban cho con người có lý trí để nhận biết sự hiện
diện của Thiên Chúa. Ngài còn nhắc nhở và mời gọi ta hãy trở về với Ngài là
nguồn cội, là cùng đích của mọi loài. Lời Thánh vịnh 90 cho chúng ta biết cuộc
sống trần gian này chỉ là tạm bợ và thân phận con người mong manh và mỏng giòn.
“Chỉ Thiên Chúa là nơi chúng ta vào trú
ẩn, ngay cả khi đồi núi chưa được dựng nên, địa cầu và vũ trụ chưa được tạo
thành...Chúa bắt phàm nhân trở về cát bụi, Người phán bảo: Hỡi người trần thế
trở về cát bụi đi. Ngàn năm Chúa kể là gì, tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,
khác nào một trống canh thôi”. Thiên Chúa nhắc nhở ta qua
những mạc khải, qua lời các ngôn sứ, qua Thánh Tử Giêsu và hôm nay còn nhắc nhở
ta qua Giáo hội, qua những biến cố trong cuộc sống hàng ngày.
Lời Chúa nhắc nhở ta có lúc gắt gao, mãnh liệt, quở trách nặng nề qua
những thất bại trong công việc làm ăn, qua những khó khăn tai ương, những
nghịch cảnh và qua cả những yếu đuối, đam mê và tội lỗi. Cũng có lúc, Chúa nhắc
nhở ta bằng những lời thì thầm, nhẹ nhàng và sâu lắng qua quy luật tự nhiên,
qua trật tự trong vũ trụ. Nhìn chiếc lá vàng rơi về cội, nhìn dòng nước xuôi về
nguồn, ta hiểu được rằng con người cũng phải trở về với gốc tích của mình. Nhìn
những áng mây trôi, ta hiểu được rằng cuộc sống này luôn biến đổi. Ngoài Thiên
Chúa ra không có gì là trường tồn vĩnh cửu. Nhà ta ở, bát cơm ta ăn và cả thân
thể ta cũng thuộc về Thiên Chúa. Chúa đã sinh xuống làm người để cảm thông chia
sẻ với thân phận con người. Như lời Chúa Giêsu khẳng định “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa
đầu” (Mt 8, 20). Theo Chúa là chấp nhận bấp bênh, ở với Chúa là
phải đối diện với những rủi ro vì cuộc sống trần gian này chẳng có gì là bảo
đảm.
Tất cả mọi phút giây dù sống trong vinh hoa phú quý hay bần cùng khốn
khó, Chúa đều nhắc ta tìm ý Chúa và ngưỡng vọng lên Chúa. Và Chúa luôn “ban tặng cho ta niềm vui để bù lại những
tháng năm Ngài đã bắt nếm nhục nuốt sầu”. Chúa đã dựng nên ta trong tình
yêu nên Ngài không nỡ để ta phải mạng vong. Trái lại bằng mọi giá Ngài đã cứu
chuộc và cho ta được thông phần hạnh phúc với Chúa.
Hàng ngày, Chúa vẫn gửi cho ta những dòng tin nhắn để ta chuẩn bị tương
lai cho một ngày đoàn viên. Thái độ của chúng ta là chú ý lắng nghe hay
thờ ơ lãnh đạm. Mỗi người chỉ sống một lần nên chúng ta phải sống sao cho ra
sống, đừng sống hoài sống phí. Hơn nữa là con cái Thiên Chúa, chúng ta được mời
gọi trở về trong vòng tay yêu thương của Cha, trong ngôi nhà ấm áp của tình
yêu. Tháng Mười Một, tháng mà Giáo hội mời gọi chúng ta dừng lại chiêm nghiệm
thân phận mầu nhiệm con người trong tình yêu của Thiên Chúa. Con người sinh ra
không phải để qua đi như cỏ cây hoa lá. Con người chết đi không như một dấu
chấm hết mà là để khởi sự tiến sâu vào mầu nhiệm sự sống đích thực vì Thiên
Chúa là Chúa của sự sống.
Là tạo vật bé nhỏ thấp hèn, bàn tay
chúng ta không thể che được ánh sáng mặt trời. Mọi điều toan tính, mọi kế hoạch
của chúng ta đều nhỏ hẹp nông cạn trước kế hoạch nhiệm mầu của Thiên Chúa. “Ta
tính không bằng trời tính”, Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta một kế hoạch
lâu dài và bền vững nếu chúng ta khiêm tốn tin tưởng vào Thiên Chúa. Để ngày
Chúa đến sẽ là một ngày hân hoan, mỗi người chúng ta hãy chuẩn bị cho mình hành
trang hữu ích, đó là niềm tin và đức mến. Niềm tin giúp chúng ta dám đánh đổi cả
mạng sống để chọn Chúa và đức mến duy trì mối tương giao bền chặt giữa chúng ta
với Thiên Chúa.
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã
dựng nên con cách diệu kỳ, đã cho con được làm người giống hình ảnh Chúa, xin
cho chúng con luôn ý thức thân phận con người của mình mà có thái độ sống tích
cực hơn, bao dung và vị tha hơn. Xin cảm tạ Chúa đã gửi những lời nhắn nhủ yêu
thương, xin cho con đừng vì yếu đuối mà lẩn trốn lãng quên để rồi gánh chịu nỗi
bất hạnh triền miên. Xin cho con luôn sống dưới cái nhìn yêu thương của Chúa,
xin giữ con luôn trung thành trong mọi phút giây, mọi biến cố của cuộc đời để
mai sau cũng được hưởng hạnh phúc trong Chúa. Amen.
Nt. Maria Anh Thư, OP