Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên
NƠI GẶP GỠ CHÚA
Lời Chúa Lc 19,45-48
45 Khi ấy, Đức Giê-su vào Đền Thờ,
Người bắt đầu đuổi những kẻ đang buôn bán 46 và
nói với họ : “Đã có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện, thế mà các
người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !”
47 Hằng ngày, Người giảng dạy trong
Đền Thờ. Các thượng tế và kinh sư tìm cách giết Người, cả các thân hào trong
dân cũng vậy. 48 Nhưng họ không biết phải làm
sao, vì toàn dân say mê nghe Người.
Suy niệm
Đền thờ
Giêrusalem luôn được gắn liền với những thăng trầm của lịch sử dân Do thái.
Ngay lúc được vua Salômôn xây cất khoảng năm 950 (trước Công nguyên), đền thờ
Giêrusalem đối với người Do thái luôn đóng vai trò quan trọng vừa chính trị,
vừa tôn giáo, đây là nơi biểu trưng cho sự thống nhất quốc gia và là trung tâm
sinh hoạt tôn giáo của Israel. Chính vì thế, sau khi tiến vào Giêrusalem, Đức
Giêsu vào Đền thờ, xua đuổi những người lạm dụng Đền thờ, rồi bắt đầu giảng dạy
ở đó.
Ðền
thờ là nơi cầu nguyện, nhưng đã bị trần tục hóa, bị con người biến thành hang
trộm cướp, nơi lường gạt nhau; đây là một sự xuống dốc tinh thần không thể nào
chấp nhận được. Trong biến cố đuổi con buôn ra khỏi Ðền thờ, tác giả Luca xem
ra nhấn mạnh đến khía cạnh Chúa Giêsu hằng ngày đến giảng dạy tại Ðền thờ và có
nhiều người chăm chú lắng nghe Ngài.
Như
thế, Luca nhấn mạnh đến dung mạo trung tâm của Chúa Giêsu tại Ðền thờ thay thế
các luật sĩ và tư tế; giai đoạn mới đã đến, đó là giai đoạn mà theo trình thuật
Gioan, Chúa Giêsu đã loan báo cho người phụ nữ Samari nơi bờ giếng Giacob: “Ðã
đến lúc những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí
và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những kẻ thờ phượng Người như thế”. Sự thật đó
được mạc khải nơi Chúa Giêsu, và thần khí đó là thần khí của Chúa Giêsu được
ban xuống tràn đầy cho các môn đệ.
Hôm
nay Tin mừng cho thấy: Đức Giêsu nổi nóng và đánh đuổi con buôn ra khỏi Đền
thờ, vì họ đã sử dụng sai mục đích của nơi thờ phượng. Vì thế. Đức Giêsu nói:
“Nhà Ta là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn
trộm cắp”. Khi đánh đuổi con buôn ra khỏi Đền thờ, Đức Giêsu đã thánh hiến Đền
thờ và trả lại cho nó ý nghĩa nguyên tuyền là nơi thờ phượng Thiên Chúa, chứ
không phải là chốn trục lợi, kinh doanh, trao đổi, buôn bán…
Lời
khiển trách của Chúa Giêsu nhấn mạnh đến tính cách thiêng liêng của Đền thờ vì
đó chính là nhà Chúa, là nhà cầu nguyện nơi Chúa thực sự hiện diện và lắng nghe
lời cầu nguyện của chúng ta. Chúa trách cứ vì lòng yêu mến con cái Người, vì
muốn chúng ta sửa đổi để trở nên trong sạch, thánh thiện hơn trong sự thờ
phượng Người. Chúa giảng dạy trong Đền thờ mỗi ngày và dân chúng say mê lắng
nghe lời Người với trái tim rộng mở và đơn sơ, và tiếp nhận từ nơi Người tất cả
sự ngọt ngào, bình an và ánh sáng đức tin đến độ không muốn rời bỏ Người (Mỗi
ngày một tin vui).
Chúa Giêsu được
sai đến để chu toàn sứ mạng: phụng sự Thiên Chúa Cha và dạy cho người ta cũng
tôn thờ Thiên Chúa cách xứng đáng. Việc đánh đuổi những người buôn bán ra khỏi
Đền thờ cho thấy Chúa muốn người ta phải thay đổi thái độ thờ phượng và phải
tôn trọng Đền thờ. Hành động của Chúa Giêsu gồm có hai khía cạnh:
Loại khỏi Đền
thờ những gì đi lệch khỏi mục đích của nó. Việc buôn bán trong Đền thờ đã biến
“Nhà Cha Ta là nhà cầu nguyện” trở thành “sào huyệt của bọn cướp”, cho nên Chúa
Giêsu đã đánh đuổi những người buôn bán trong đó.
Trả
lại cho Đền thờ ý nghĩa đích thực của nó “Hằng ngày Ngài giảng dạy trong Đền
thờ”.
Chúa
Giêsu nhìn thấy đền thờ, nhà Cha, nơi cầu nguyện trở nên địa điểm phường của
buôn bán, Ngài bừng bừng nổi giận. Sự kiện thanh tẩy đền thờ, được cả bốn Tin
Mừng ghi nhận (Mc 11,15-19; Mt 21,12-17; Lc 19,45-48; Ga 2,13-25).
Dân
chúng buôn bán, lạm dụng đền thờ của Thiên Chúa nên đã làm ô uế đền thờ như
ngôn sứ Giêrêmia đã nhìn thấy trước và tư vấn: “Phải chăng các ngươi coi nhà
này, nơi danh Ta được kêu khấn, là hang trộm cướp sao ?” (Gr 7,11). Chúa Giêsu
thanh tẩy đền thờ và thực hiện lời loan báo của ngôn sứ Dacaria: “Ngày ấy, sẽ
không còn lái buôn trong nhà Đức Chúa các đạo binh nữa” (Dcr 14,21), khi “Người
xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ; còn tiền của những
người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ. Đền Thờ, nhà Chúa
Cha phải được thanh tẩy xứng đáng để trả lại đúng vẻ nguyên tuyền của đền thờ.
Ngài đưa về sự thánh thiện đạo thật, đền thờ thật như Chúa phán qua ngôn sứ
Isaia: “Nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện cho muôn dân” (Is 56,7).
Qua
cử chỉ thanh tẩy Ðền thờ khỏi sự lạm dụng của những người Do thái thời đó và
hằng ngày giảng dạy tại Ðền thờ, Chúa Giêsu nói lên cho mọi người biết giai
đoạn mới đã bắt đầu: Ðền thờ xét như một tòa nhà, bàn thờ, những lễ vật có giá
trị, nhưng tự chúng chưa đủ, cần phải có một yếu tố quan trọng khác nữa để hoàn
thành việc thờ phượng Thiên Chúa hằng sống, đó là đức tin cá nhân của người đến
Ðền thờ dâng lễ vật và đức tin của cộng đoàn cùng nhau tôn thờ Thiên Chúa. Nếu
đến Ðền thờ mà không có đức tin và không sẵn lòng lắng nghe Lời Chúa, thì con
người sẽ dễ lạm dụng và bị lôi kéo theo sự lạm dụng của người khác.
Thật
thế, như Chúa Giêsu dạy đường đi của đạo là yêu thương, đền thờ là nơi đón
tiếp anh chị em tín hữu, không phân biệt màu da chủng tộc.
Xin
Chúa tiếp tục thanh tẩy các ngôi thánh đường – nhà Chúa, nhà chung, thành nhà
yêu thương đùm bọc lẫn nhau và xứng đáng để dâng lễ tế: Đền thờ Thiên Chúa sẽ
loại bỏ tất cả các lễ hy sinh thú vật để thay thế bằng lễ dâng tinh tuyền bằng
tình yêu thương như Chúa đã phán qua lời ngôn sứ Hôsê: “Ta muốn tình yêu, chớ
không muốn hy lễ” (Hs 6,6).
Huệ Minh