Suy
Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần Thánh (C)
Trung thành tuyệt đối
Lời Chúa: Mt 26, 14-25
(14) Bấy giờ,
một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giuđa Ítcariốt, đi gặp các thượng tế (15)
mà nói: "Quý vị muốn cho tôi bao nhiêu? Tôi đây sẽ nộp ông ấy cho quý
vị". Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. (16) Từ lúc đó,
hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Ðức Giêsu. (17) Ngày thứ nhất trong tuần bánh không
men, các môn đệ đến thưa với Ðức Giêsu: "Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy
ăn lễ Vượt Qua ở đâu?" (18) Người bảo: "Các anh đi vào
thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy
đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của
Thầy". (19) Các môn đệ làm y như Ðức Giêsu đã truyền, và dọn lễ
Vượt Qua.
(20) Chiều đến, Ðức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. (21)
Ðang bữa ăn, Người nói: Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp
Thầy". (22) Các môn đệ buồn rầu quá sức, bắt đầu lần lượt hỏi
Người: "thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?" (23) Người đáp:
"Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. (24)
Ðã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho người nào
nộp Con Người: thà người đó đừng sinh ra thì hơn!" (25) Giuđa,
kẻ nộp Người cũng hỏi: "Rápbi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời:
"Chính anh đó!".
Suy
Niệm
Chúng ta đang sống trong những ngày cao
điểm của năm Phụng vụ: long trọng cử hành cuộc khổ nạn và sự Phục sinh vinh hiển
của Đức Ki-tô. Biến cố Đức Giê-su Ki-tô Phục sinh giải thoát nhân loại khỏi ách
thống trị của tội lỗi, cho chúng ta sự sống đời đời và hy vọng vào một tương
lai bất diệt. Hôm nay, khi suy niệm về cuộc khổ nạn của Ngài, phụng vụ Lời Chúa
gọi mời chúng ta suy nghĩ về ơn gọi của người Ki-tô hữu trong tương quan với Đấng
chịu khổ hình. Trước hết là tương quan giữa ta với Chúa. Kế đến, tương quan của
ta với tha nhân và sau cùng là tương quan với chính bản thân mỗi người.
Thật vậy, Tin mừng ngày hôm nay cho chúng
ta thấy ai là người cộng tác trực tiếp vào cái chết của Chúa Giê-su. Hẳn người ấy
phải là Giu-đa (xc Mt 26,15). Giu-đa, người quản lý của nhóm, người kề vai sát
cánh cùng Thầy, người được Chúa dạy dỗ, hướng dẫn... và ắt hẳn Chúa cũng mong
muốn Giu-đa trở thành người phụ tá đắc lực trong cánh đồng truyền giáo cũng như
trung thành tuyệt đối với ơn gọi của mình. Nhưng không, hai thứ tội: tội tham
tiền (xc Ga 12,6) và sự thất vọng không tin vào tình thương của Chúa (xc Mt 27,
3-5) đã đưa Giu-đa đến việc phản thầy, bội bạn. Từ tội lỗi của Giu-đa, mỗi người
chúng ta cũng được gọi mời, xét mình, nhìn lại tương quan của ta với Chúa trong
đời sống mỗi ngày. Chúng ta có yêu mến và chu toàn đúng bổn phận của người
Ki-tô hữu không? Chúng ta đã chu toàn 10 điều răn của Chúa và 6 điều răn Hội
thánh như thế nào? Chúng ta đã thực sự đủ mến Chúa yêu người? Chúng ta có thực
hành đúng với những gì Hội thánh khuyên hạy? Hay chúng ta đã nhắm mắt, làm ngơ,
đánh rơi ơn Chúa để chiều theo những sở thích cá nhân thấp hèn. Như thế, đó
cũng là một cách ăn cắp ơn thánh và chiều theo mặc cảm cá nhân khi không mạnh dạn
tín thác vào sự quan phòng của Con Ngôi Hai.
Trong tương quan với tha nhân, chúng ta
đã sống đạo, thi hành Lời Chúa như thế nào với anh chị em của mình? Thay vì
dùng các ơn Chúa ban như tài năng, đức độ, thông minh và lòng nhiệt thành để
nâng đỡ, động viên những người kém may mắn để họ có một cuộc sống tốt lành hơn.
Trái lại, chúng ta dùng quyền hành, dùng tiền bạc, dùng danh lợi mà Chúa đã ban
để trù dập, để hù dọa và đẩy anh chị em đồng loại vào bước đường cùng. Như thế,
đó cũng là một trong những hình thức đánh cắp ơn Chúa ban và kiêu ngạo khi
không đủ trung thành với ân nghĩa Ngài.
Cuối cùng trong tương quan với chính bản thân,
luật Chúa dạy chúng ta phải tôn kính và thờ phượng một mình Ngài mà thôi. Thế
nhưng chúng ta nhiều lần phản bội Ngài khi xem tướng, chọn thầy, mê tín...
Chúng ta đã để cho sự yếu đuối bản thân lấn án sự tín trung nơi Chúa và Hội
thánh. Thay vì cần mặc lấy tâm tình của Phê-rô, mạnh dạn rũ bỏ quá khứ, cậy
trông vào lòng xót thương của Chúa để được cứu, chúng ta lại giống như Giu-đa cứng
đầu, ương ngạnh và chai lỳ trước tội lỗi. Như thế, đó cũng là một cách thức
đánh cắp ơn Chúa để chiều theo những sở thích và yếu đuối cá nhân. Tệ hại hơn,
chúng ta đã không trọn tín nghĩa với lời hứa trong ngày lãnh nhận Bí tính Thanh
Tẩy.
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể, trong những giờ
phút cao điểm của năm Phụng vụ này, xin cho chúng con biết dùng ơn Chúa cho nên
để sinh hoa kết trái trong đời sống hàng ngày, xin Chúa thêm ơn, trợ sức để
chúng con lướt thắng những thú vui trần gian, xin Chúa lay động, thức tỉnh để
chúng con luôn biết trung thành với ơn gọi người Ki-tô hữu của mình, xin Chúa
thánh hóa chúng con để biết biết tín
thác và cậy trông vào một mình Chúa mà thôi. Amen.
Lm Mi-ca-e Vũ An Lộc