Suy
Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần V Mùa Chay C
ÁNH SÁNG
GIÊSU

LỜI CHÚA: Ga 8,
12-20
12 Khi ấy, Đức
Giêsu nói với người Do thái rằng: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ
không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng ban sự sống”. 13 Người
Pharisêu nói với Đức Giêsu: “Ông làm chứng cho chính mình; lời chứng của ông
không thật!” 14 Người trả lời: “Tôi có làm chứng cho chính mình đi nữa, thì lời
chứng của tôi vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu. 15
Các ông xét đoán theo kiểu người phàm; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả. 16 Mà
nếu tôi có xét đoán, thì sự xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ
có mình tôi, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi. 17 Trong Lề Luật của các ông, có
chép rằng lời chứng của hai người là chứng thật. 18 Tôi làm chứng cho chính
mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi”. 19 Họ liền hỏi
Người: “Cha ông ở đâu?” Đức Giêsu đáp: “Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết
Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng biết Cha tôi”.
20 Người đã nói những
lời ấy, khi giảng dạy trong Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có
ai bắt Người, vì giờ của Người chưa đến.
SUY NIỆM
Ngay từ khi tạo dựng, Thiên Chúa đã đặt để trong tâm hồn mỗi
người chúng ta khát vọng hướng về điều thiện. Khi lãnh nhận phép Rửa tội, chúng
ta được gia nhập Hội thánh để trở thành con cái của Thiên Chúa. Nhưng vì tội lỗi
và thói kiêu căng ích kỷ, chúng ta đã để lòng mình ra u tối nên không còn nhận
ra những mặc khải yêu thương của Thiên Chúa.
Chuyện kể rằng khi chào đời mỗi đứa trẻ đều được ban tặng một
chén Ánh Sáng hoàn hảo. Nếu biết chăm sóc, từ chén Ánh Sáng đó sẽ tỏa ra sức mạnh
giúp đứa trẻ lớn lên thành người và làm được nhiều điều có ích.
Ngược lại, nếu người có tính hay ghen tị, hèn nhát và nổi
nóng, thì người đó đang thả vào cái chén một viên đá to khiến Ánh Sáng bị văng
ra ngoài. Nếu càng thả đá vào chén, Ánh Sáng càng bị văng ra nhiều hơn và cuối
cùng người đó sẽ biến thành một viên đá cọc cằn.
Viên đá không lớn lên, không thể chuyển động và cũng không
phát ra ánh sáng. Muốn có ánh sáng, chỉ còn một cách là lật úp cái chén xuống để
những viên đá khô khốc kia rơi ra ngoài và ánh sáng sẽ tràn vào chén như lúc
ban đầu.
Ánh sáng trong câu chuyện trên ví như ánh sáng đức tin mà
Thiên Chúa đặt để trong mỗi tâm hồn chúng ta. Nhờ tin, chúng ta được trở nên
con cái Thiên Chúa, được hưởng những ân huệ thiêng liêng và hạnh phúc vĩnh cửu.
Ánh sáng đó còn là lòng yêu mến, là nỗi khát khao hướng về điều thiện, là nhiệt
huyết cùng ước muốn được dâng hiến cho Thiên Chúa để phục vụ tha nhân. Ánh sáng
đó có thể là lòng trung thành với Thiên Chúa trước mọi khó khăn trong cuộc sống.
Có đôi lúc, ánh sáng niềm tin bị che khuất bởi thói tham lam
ích kỷ, bởi những đam mê tội lỗi của chúng ta. Ánh sáng đó có thể bị lu mờ trước
vẻ hào nhoáng xa hoa của trần gian khiến chúng ta lạc lối đam mê, không tìm thấy
nguồn cội tình yêu, không tìm thấy nẻo về Chân Thiện Mỹ.
Trong Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã khẳng định với người Do
thái rằng: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng
tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng ban sự sống” (c.12). Lời khẳng định này liền bị
người Pharisêu chống đối. Họ không chấp nhận Chúa Giêsu tự làm chứng cho chính
mình. Bởi lẽ trong truyền thống Do thái, muốn khẳng định điều gì phải có hai hoặc
ba người làm chứng (Đnl 17, 6; 19, 15; Ds 35,30). Chúa Giêsu chính là mặc khải
trọn vẹn của Chúa Cha nên Người không cần bất cứ chứng nhân nào. Nhưng để nhận
biết điều này đòi hỏi con người phải có đức tin. Mà đức tin là một ân ban đến từ
tình thương Thiên Chúa. Muốn có đức tin chúng ta phải thiết tha nài xin với tất
cả lòng yêu mến và khát khao.
Thánh sử Gioan đã có những lời minh xác về mầu nhiệm Ngôi Lời
Nhập Thể. Ngôi Lời chính là ánh sáng thế gian. “Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh
sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian và thế gian đã
nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người. Người đã đến nhà mình nhưng
người nhà chẳng chịu đón nhận” (Ga 1, 9-11). Những người Pharisêu chỉ nhìn bằng
con mắt xác thịt với một mớ lý luận hẹp hòi ích kỷ. Để nhận biết Chúa Giêsu là
ánh sáng đòi hỏi chúng ta phải có con mắt đức tin. Con mắt ấy không thể có được
nếu không có lòng yêu mến.
Thế giới hôm nay còn bị phủ vây bởi bóng tối của giả dối, hận
thù ghen ghét. Con người vẫn chìm trong nỗi thống khổ nghèo đói và thiếu vắng
tình thương. Vì thế sứ mạng trở thành ánh sáng Tình Yêu Giêsu càng có tính quyết
liệt. Bản chất của kitô giáo là cho đi, cho đi không chỉ của cải vật chất nhưng
cho tình thương yêu, thậm chí cho đi cả mạng sống. Lời thánh Gioan tông đồ đã
xác tín sâu sắc về sự cho đi của Thiên Chúa, thánh nhân nói: “Thiên Chúa yêu thế
gian đến nỗi đã trao ban Con Một Người cho chúng ta” (Ga 3,16). Tình yêu của
Thiên Chúa vượt lên trên mọi giới hạn và yếu đuối của loài người. Tình yêu ấy thật
không cân xứng giữa một bên là Thiên Chúa toàn năng thánh thiện và một bên là
con người thấp hèn tội lỗi. Chính tình yêu đã san bằng mọi sự chênh lệch, mọi hố
ngăn cách khiến Chúa Giêsu đã gọi chúng ta là anh em, là bạn hữu.
Chúng ta được mời gọi thắp sáng ngọn đèn đức tin của mình bằng
lời cầu nguyện và những hy sinh, bằng thái độ khiêm tốn và sống yêu thương bác
ái. Hãy giương cao ngọn đèn đức tin tỏa chiếu trên những đỉnh đồi kiêu ngạo của
lòng người. Hãy chiếu những tia sáng của niềm vui và hy vọng vào thung lũng của
thói hẹp hòi ích kỷ để mọi người đón nhận được ơn cứu độ của Thiên Chúa. Một
khi quảng đại chia sẻ ánh sáng cho người khác, chính chúng ta cũng được soi chiếu
để tìm thấy đường về miền đất của sự an bình.
Ví như mặt trăng và các vì sao tỏa sáng được nhờ có ánh sáng của
mặt trời, Chúa Giêsu chính là Ánh Sáng thật đã đến trong thế gian soi sáng cho
chúng ta nhận biết Thiên Chúa là Cha nhân từ. Chúa Giêsu hằng chiếu tỏa ánh
sáng của tình yêu thương phục vụ, của ơn tha thứ và chữa lành. Cuộc sống sẽ
đáng yêu và có ý nghĩa biết bao nếu mọi người biết quan tâm giúp đỡ lẫn nhau.
Chia sẻ cho người khác không làm chúng ta trở thành kẻ nghèo nàn thiếu thốn,
nhưng đó là lúc chúng ta nhận lãnh nhiều hơn gấp bội. Khi thực thi tình bác ái
đối với tha nhân, xung quanh chúng ta phát ra một năng lực, một luồng sinh khí
gia tăng những điều tốt đẹp. Bác ái không chỉ là giúp đỡ về phương diện vật chất,
bác ái là đem Chúa đến cho người khác. Như một cây xanh tán lá sum xuê xòe rộng
tỏa bóng rợp và tạo một luồng gió mát, khi sống bác ái vì danh Đức Giêsu là
chúng ta tạo nên luồng ánh sáng của niềm vui Tin Mừng. Ai khiêm tốn hướng về
ánh sáng Giêsu sẽ nhìn thấy gương mặt của Thiên Chúa. Nói cách khác, ai sống và
thực hành Lời Chúa dạy, người ấy sẽ được sống trong ánh sáng và được nhìn thấy
tôn nhan Thiên Chúa.
Mẹ Têrêsa Calcutta bảo rằng, khi thực thi tình bác ái đối với
tha nhân, chúng ta trở thành cộng sự viên của Chúa Kitô. Mẹ có một mối bận tâm
lớn là làm sao cho tất cả chúng ta đều trở thành những cộng sự của Chúa Giêsu,
là sứ giả của tình yêu Thiên Chúa. Lúc đó chúng ta sẵn sàng mang Chúa Giêsu đến
cho người khác và dắt dìu người khác về với Chúa Giêsu. Điều này thật khó thực
hiện nếu trong lòng chúng ta không có Chúa Giêsu, nếu tâm trí ta còn tham lam
ích kỷ và nô lệ cho mọi thói hư tật xấu khác. Người cộng sự của Chúa Giêsu mang
ánh sáng Tình Yêu chiếu soi cho mọi người trong thế giới. Trước khi chiếu sáng
Tình Yêu Giêsu cho thế giới, chúng ta cần phải chiếu sáng trong chính gia đình
và cộng đoàn giáo xứ của mình.
Lạy Chúa, Chúa chính là nguồn Ánh Sáng sự thật, xin chiếu tỏa
và soi dẫn chúng con trên con đường đi tìm Chân Lý. Đời con chỉ là ngọn nến nhỏ
mong manh trước gió, xin cho con biết tháp nhập vào Chúa để đời con mãi bừng
cháy trong niềm tin và hy vọng. Xin ánh sáng của Chúa xua tan nỗi giá lạnh
trong trái tim để hồn con được mãi ấm nồng trong tình yêu Giêsu. Amen.
Nt. Maria Anh Thư, OP