LỄ THÁNH GIOAN TẨY GIẢ.
Có nhiều người cho rằng người ta sinh ra ở đời là “bị vất vào đó”, một cách tình cờ, vu vơ, vô nghĩa. Thông thường hơn, người ta nói mỗi người có một định mệnh. Trước định mệnh ấy con người đành bó tay chịu đựng, không cách nào thoát ra được. Người Công giáo chúng ta thì không tin như vậy nhưng tin rằng, không phải một sức mạnh mù quáng hay khắc nghiệt nào đó đã ném ta vào đời, nhưng chính tình yêu của Chúa “gọi” ta vào cuộc sống và khi cho một con người sinh ra, Thiên Chúa có một ý định, một dự tính về người ấy. Trường hợp của Gioan Tẩy Giả mà chúng ta mừng kính hôm nay là một thí dụ tiêu biểu và rõ ràng.
Thật vậy, qua tường thuật của Kinh thánh, chúng ta thấy ý định của Thiên Chúa về Gioan đã được Isaia tuyên sấm: “Hỡi các đảo hãy nghe đây, hỡi các dân tộc hãy chú ý: Chúa đã kêu gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, Người đã làm cho miệng tôi nên như lưỡi gươm sắc bén, đã làm cho tôi nên như mũi tên nhọn”. Trở nên gươm sắc, trở nên tên nhọn, không phải để bắn, để giết, nhưng là trở nên khí cụ tuyệt hảo của Thiên Chúa, để loan truyền ơn huệ cứu độ, để đem ánh sáng của Thiên Chúa đến cho mọi dân tộc.
Chính vì sứ mệnh cao cả đó mà Thiên Chúa đã thêu dệt đời Gioan bằng những nét hết sức lạ lùng đến tưởng như là huyền thoại: Lạ lùng từ khi được cưu mang. Lạ lùng trong cách sống. Lạ lùng vì ngay từ trong dạ mẹ ông đã reo lên khi Chúa đến viếng thăm. Lạ lùng đến nỗi cha ông là Giacaria đã không tin rằng mình sẽ làm cha vào tuổi bóng đã ngả về chiều. Thế nhưng, sự thực đã đến, hai ông bà đã sinh hạ Gioan. Ai cũng trầm trồ khen đứa bé thật dễ thương, ai cũng mỉm cười với bé, đặt nhiều hy vọng vào bé: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” vì đứa trẻ nầy không giống như những đứa trẻ khác, ở nơi bé có một cái gì lạ lùng: bé sẽ nên cao trọng, sẽ làm lớn, sẽ là người cải tạo xã hội, “Vì quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em”.
Và đúng như vậy, để hoàn thành lời tiên báo, Gioan đã chuẩn bị bằng một đời niên thiếu thật anh hùng: Gioan đã từ bỏ đời sống dễ dãi tiện nghi nơi gia đình lối xóm, rút vào trong hoang địa khô cằn để sống đời cầu nguyện, hy sinh khắc khổ để cho tinh thần được mạnh mẽ và khi thời giờ đã điểm, Gioan đã xuất hiện rao giảng nước Thiên Chúa, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. Gioan đã hoàn thành sứ mệnh đó một cách khiêm tốn và thanh thoát, không tìm danh lợi địa vị, ông được người đời ca tụng nhưng ông đã từ khước tất cả danh vọng chỉ nhận mình là tiếng kêu nơi hoang địa, là người dọn đường: “Tôi không phải là Đấng Cứu thế, Đấng ấy đến sau và tôi không đáng cởi dây giày cho Người”. Gioan đã hoàn thành sứ mệnh làm chứng cho Đấng Cứu Thế một cách can đảm: ông không ngần ngại quở trách Biệt phái giả hình, ông không sợ thế lực tôn giáo, ông không sợ quyền lực của nhà vua: điều gì là thật thì ông nói, ông làm chứng; điều gì là sai quấy, ông bài trừ đả phá, dầu phải thiệt thòi, dầu phải hy sinh mạng sống và quả thực Gioan đã anh dũng chấp nhận cái chết mất đầu để bảo vệ giềng mối đạo đức cho tôn giáo và xã hội, khi can đảm đứng lên tố cáo hành vi loạn luân của vua Hêrôđê với người chị dâu là Hêrôđiađê.
Vì thế, mừng ngày sinh của thánh Gioan Tẩy giả hôm nay, Giáo hội muốn nhắc nhở chúng ta về ngày tái sinh của mỗi người trong bí tích rửa tội. Nhờ Phép rửa, chúng ta trở nên ngôn sứ, người loan báo Tin mừng, và ngọn nến trao cho chúng ta trong ngày chịu bí tích rửa tội ấy biểu trưng cho ánh sáng chúng ta phải chiếu tỏa ra chung quanh, bởi thế dù sống trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng phải có sứ mệnh chiếu tỏa ánh sáng ấy. Thế nhưng, thi hành sứ mệnh ấy quả không phải là điều dễ dàng, bởi vì nó đòi hỏi chúng ta phải biết quên mình từng ngày, từng phút. Để làm được việc này, chúng ta hãy noi gương thánh Gioan, hãy biết sống đời ẩn dật cầu nguyện, chay tịnh hy sinh, quên mình phục vụ. Nhất là biết thực hành câu châm ngôn sống của thánh Gioan: “Người phải lớn lên còn tôi phải nhỏ đi”. Nhỏ đi trong ý riêng, trong dục vọng đam mê, trong ham muốn ganh tỵ, ham muốn bất chính, trong hận thù nhỏ nhen. Sống được như thế, chúng ta sẽ là ngọn đèn sáng như Gioan, có khả năng dẫn đưa những ai đang lần bước trong vũng tối đến được với nguồn sáng đích thực là Đức Kitô, là niềm vui cứu độ mà muôn người đang mong chờ. Nguyện xin Chúa nhận lời thánh Gioan cầu bầu, nâng đỡ giúp mỗi người chúng ta sống trọn vai trò làm đèn và làm người dọn đường cho Chúa giữa dòng đời hôm nay. Amen.
LM. PAUL NGUYỄN NGUYÊN