Lời
Chúa Thứ Năm Tuần I Thường Niên
HÃY NÊN SẠCH
LỜI CHÚA: Mc 1, 40-45
40 Khi ấy, có người mắc bệnh
phong đến gặp Đức Giêsu, anh ta quỳ xuống van xin rằng: “Nếu Ngài muốn, Ngài có
thể làm cho tôi được sạch”. 41 Đức Giêsu chạnh lòng thương giơ tay đụng
vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh hãy được sạch!” 42 Lập tức, bệnh phong
biến khỏi anh, và anh được sạch. 43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh
đi ngay, 44và bảo anh: “Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi
trình diện tư tế; và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Môsê
đã truyền, để làm chứng cho người ta biết”. 45Nhưng vừa đi khỏi, anh đã bắt
đầu rao truyền và loan tin ấy khắp nơi, đến nỗi Đức Giêsu không thể công khai
vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân
chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
SUY NIỆM
Bệnh
tật, đau khổ, tội lỗi luôn là một gánh đè nặng trên thân phận con người. Chỉ
khi nào trút được gánh nặng ấy, con người mới tìm được niềm vui và hạnh phúc.
Trình
thuật Tin Mừng hôm nay kể lại câu chuyện của một người bị bệnh phong cùi đã được
Chúa Giêsu chữa lành và giải thoát anh khỏi mọi nỗi tủi nhục. Thời Cựu ước
phong cùi bị xem là căn bệnh nan y, bệnh thời đại. Từ thời ông Môsê đã có những
điều luật chi tiết đối với người bệnh phong được ghi thành một chương trong
sách Lêvi. “Khi một người nào đó bị vết thương phong, thì phải đưa nó đến với
tư tế. Tư tế sẽ khám nếu ở trên da có nhọt trắng, và nhọt ấy làm cho lông chuyển
sang màu trắng, và trong nhọt có thịt đỏ lòm sùi ra, thì đó là bệnh phong kinh
niên ở da thịt nó. Tư tế sẽ tuyên bố nó là ô uế...Người mắc bệnh phong phải mặc
áo rách, xõa tóc, che râu và kêu lên ‘Ô uế ! Ô uế !’ Bao lâu còn mắc bệnh thì
nó ô uế; nó ô uế: nó phải ở riêng ra, chỗ ở của nó là một nơi bên ngoài trại”
(Lv 13, 9-11.45-46).
Thời
Tân ước, tức là thời Chúa Giêsu, những người mắc bệnh phong vẫn bị xã hội loại
trừ một cách nghiệt ngã. Họ bị thứ vi trùng gặm nhấm thân xác tứ chi, tinh thần
còn bị đè nặng bởi sự khinh miệt ghẻ lạnh của xã hội và phải sống cách ly với mọi
người. Trong Tin Mừng hôm nay, người bệnh phong đã chạy đến quỳ xuống xin Chúa
Giêsu: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”. Sự thành khẩn của
anh đã khiến Chúa Giêsu chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn,
anh hãy được sạch” và một phép lạ kỳ diệu đã xảy ra. Hành động ‘đụng tay’ diễn
tả cực độ lòng thương xót của Chúa Giêsu. Vì tình thương, Chúa Giêsu đã không sợ
vi phạm luật Môsê đụng chạm đến kẻ ô uế. Chúa Giêsu vừa chữa bệnh cho người
phong cùi vừa chữa bệnh ‘thành kiến’ cho dân chúng và các tư tế Do Thái.
Ý
thức sứ mệnh “Thiên Sai”, Chúa Giêsu đến gánh lấy mọi tội lỗi của trần gian, giải
thoát con người khỏi mọi đau khổ, tội lỗi và án chết đời đời. Tác giả Marcô đặt
phép lạ chữa người bệnh phong ngay buổi đầu khởi sự rao giảng Tin Mừng nhằm nhấn
mạnh sứ mạng cứu độ của Chúa Giêsu. Sau 30 năm sống ẩn dật tại Nagiarét, Chúa Giêsu bắt đầu ra đi rao giảng Tin Mừng. Để khởi đầu
cho giai đoạn quan trọng này, Chúa Giêsu đã dìm mình xuống dòng sông Giođan để
được Gioan Tẩy giả làm phép rửa. Lúc ấy, trời liền mở ra và Thánh Thần Chúa dưới
hình chim bồ câu ngự xuống, bỗng có tiếng từ trời phán: “Con là Con yêu dấu của
Cha, Con đẹp lòng Cha”. Chúa Giêsu là Đấng vô tội mà đã hòa vào dòng người tội
lỗi, hạ mình xuống gánh lấy mọi yếu hèn của nhân loại. Người đến với muôn dân,
ban bố ơn lành và chữa mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tin Mừng
cứu độ là gì nếu không phải là con người được chăm sóc và yêu thương. Nước Trời
là gì nếu không phải là lúc con người được sống hạnh phúc sung mãn.
Thiên
Chúa dựng nên loài người vốn đáng quý, chỉ vì tội lỗi làm cho hình ảnh con người
bị hoen ố. Chúa Giêsu đến loại trừ tội lỗi và những sự xấu xa chứ không loại trừ
con người. Người bệnh phong bị xem như mất tất cả, mất tự do và lẽ sống. Chúa
Giêsu đã đến phục hồi phẩm giá và đem lại tự do, cho anh được hòa nhập vào với
cộng đồng nhân loại. Vì thế anh đã được khuyên đi trình diện với các tư tế.
Thiên
Chúa dựng nên con người và cho được tận hưởng hạnh phúc. Người luôn yêu
thương quảng đại ban cho chúng ta ân sủng để tiến tới sự hoàn thiện. Người biết
rõ mọi nhu cầu, ước muốn và những yếu đuối của chúng ta. Con người đáng quý hơn
cả chim trời hoa cỏ ngoài đồng, Thiên Chúa hằng chăm sóc và giữ gìn chúng ta
như con ngươi trong đôi mắt Người.Chúa Giêsu chính là món quà vô giá mà Thiên
Chúa trao tặng cho nhân loại. Chỉ nơi Chúa Giêsu, con người mới được giải thoát
khỏi sự trói buộc của tội lỗi và sự chết, được lãnh nhận nguồn sức sống Thần
Linh và tìm thấy ý nghĩa đích thực cho cuộc đời mình.
Từ khi tội lỗi nhập vào trần gian khiến loài người bị đẩy đến chỗ hư vong, vì thế Chúa Giêsu đã đến để kiện toàn tất
cả, để băng bó chữa lành, để phục hồi nhân phẩm mà con người đã bán rẻ cho những
đam mê tội lỗi. Với con mắt đức tin, chúng ta biết rằng Thiên Chúa hằng tuôn đổ
ân phúc của Người ngay cả lúc chúng ta gặp đau khổ thất bại và mang đầy những lầm
lỗi. Vì thế chúng ta chỉ có thể đạt đến hạnh phúc khi nhận ra những giới hạn của
thân phận con người trước tình thương vô biên của Thiên Chúa.
Với trái tim đầy nhân ái, Chúa Giêsu thực sự
là vị lương y luôn thấu hiểu mọi
nỗi khổ đau của thân phận loài người nên đã tự nguyện mang lấy gánh nặng của tội
lỗi và bệnh tật. Người nâng đỡ, an ủi giúp họ thoát khỏi tình trạng đau khổ
đang đè nặng, trao cho họ ơn tha thứ và sự bình an. Người
không chỉ chữa bệnh nhưng là phục sinh số phận.
Cuộc sống xã hội hôm nay còn rất nhiều
người mang những chứng bệnh nan y cả thể xác lẫn tâm hồn, họ đang cần được chữa lành, cần
được lắng nghe và cảm thông. Là kitô hữu, chúng ta được mời gọi thăm viếng, an ủi
và nâng đỡ những người đau yếu, bệnh tật, tội lỗi. Muốn làm được điều đó, chúng
ta phải có trái tim nhân ái như Chúa Giêsu, biết rung cảm trước nỗi đau của người
khác, giúp họ đón nhận mọi nghịch cảnh trong niềm tin tưởng phó thác.
Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên loài người giống
hình ảnh Chúamang bản tính thiện toàn tốt đẹp, nhưng vì tội lỗi chúng con đã
làm cho hình ảnh ấy hoen mờ và méo mó, xin cho chúng con biết sám hối ăn năn, khiêm tốn
chạy đến với lòng thương xót của
Chúa để được chữa lành mọi thương tích nơi thân thể và tâm hồn. Amen.
Nt.
Maria Anh Thư, OP