SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
CHO NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO 2019
Được Rửa Tội và Được Sai
Đi:
Hội Thánh Chúa Kitô
thi hành sứ mạng trong
thế giới
Anh
chị em thân mến,
Hướng đến Tháng Mười 2019, tôi đã
xin toàn thể Hội Thánh làm sống lại ý thức và dấn thân truyền giáo của Hội
Thánh khi chúng ta kỷ niệm một trăm năm Tông thư Maximum Illud của Đức giáo hoàng Bênêđictô XV (30 tháng 11, 1919).
Tầm nhìn xa mang tính tiên tri của Tông thư về hoạt động tông đồ này đã giúp
tôi một lần nữa hiểu ra tầm quan trọng của việc đổi mới sự dấn thân truyền giáo
của Hội Thánh và tạo sức đẩy Tin Mừng mới cho công cuộc rao giảng và đem cho
thế giới ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô, Đấng đã chết và phục sinh.
Chủ đề của Sứ điệp này cũng giống
như chủ đề của Tháng Mười Đặc Biệt Truyền Giáo: Được Rửa Tội và Được Sai Đi: Hội Thánh Chúa Kitô thi hành sứ mạng trong
thế giới. Cử hành tháng này sẽ giúp chúng ta trước hết tái khám phá chiều kích
truyền giáo của lòng tin của chúng ta vào Đức Giêsu Kitô, một lòng tin đã được
Thiên Chúa thương ban cho chúng ta trong Phép Rửa. Mối tương quan con thảo của
chúng ta với Thiên Chúa không phải chỉ đơn thuần là một cái gì riêng tư, nhưng
luôn luôn liên quan đến Hội Thánh. Nhờ mối hiệp thông của chúng ta với Thiên
Chúa, Cha, Con và Thánh Thần, chúng ta cùng với rất nhiều anh chị em chúng ta
được sinh ra để sống đời sống mới. Sự sống thần linh này không phải là sản phẩm
để bán – chúng ta không làm chuyện chiêu dụ người ta vào đạo – nhưng là một kho báu để
trao tặng, truyền đạt và công bố: đó là ý nghĩa của truyền giáo. Chúng ta đã được
tặng không món quà này và chúng ta cũng đem nó tặng không người khác (x. Mt 10,8), không loại trừ một ai. Thiên Chúa muốn
mọi người được cứu rỗi bằng cách nhận biết chân lý và trải nghiệm lòng thương
xót của Ngài nhờ sứ vụ của Hội Thánh, bí tích phổ quát của ơn cứu độ (x. 1
Tm 2,4; Lumen Gentium, 48).
Hội Thánh đang thi hành sứ mạng trên thế giới. Lòng tin vào Đức Giêsu
Kitô giúp chúng ta nhìn mọi sự trong viễn cảnh đúng của chúng, khi chúng ta
nhìn thế giới bằng chính con mắt và trái tim của Thiên Chúa. Đức cậy mở lòng
chúng ta ra những chân trời vĩnh cửu của sự sống thần linh mà chúng ta được
thông phần vào. Đức ái mà chúng ta được nếm cảm trước trong các bí tích và tình
yêu thương huynh đệ, thúc đẩy chúng ta đi đến mọi chân trời góc biển (x. Mk 5,4;
Mt 28,19; Cv 1,8; Rm 10,18). Một Hội Thánh quyết tiến tới
những vùng biên cương xa xôi nhất thì cần có một sự hoán cải truyền giáo kiên
trì và liên tục. Biết bao vị thánh, biết bao người nam người nữ giàu đức tin,
làm chứng cho sự thật rằng sự mở rộng vô hạn này, sự đi ra trong tình thương
xót này quả thật là khả thi và thực tế, vì nó được thúc đẩy bởi tình yêu và ý
nghĩa sâu xa nhất của nó như là một quà tặng, một hy sinh và một sự cho không
(x. 2 Cr 5,14-21)! Người rao giảng về Thiên Chúa phải là một người của
Thiên Chúa (x. Maximum Illud).
Sứ mạng truyền giáo này chạm tới bản thân chúng ta: Tôi luôn là một sứ
mạng; bạn luôn là một sứ mạng; mỗi người nam người nữ đã chịu Phép Rửa là một
sứ mạng. Những người đang yêu thì không bao giờ ở yên; họ bị kéo ra khỏi con
người họ; họ bị người khác thu hút rồi họ lại thu hút người khác; họ hiến mình
cho người khác và xây dựng những mối tương quan trao ban sự sống. Đối với tình
yêu của Thiên Chúa, không ai là vô dụng hay vô nghĩa. Mỗi người chúng ta là một
sứ mạng cho thế giới, vì mỗi chúng ta là kết quả tình yêu của Thiên Chúa. Cho
dù những người cha người mẹ có thể phản bội tình yêu của họ bằng sự dối trá,
thù hằn và bất trung đi chăng nữa, Thiên Chúa không bao giờ lấy lại món quà sự sống
của Ngài. Từ thuở đời đời Ngài đã tiền định cho mỗi con cái của Ngài được dự
phần vào sự sống thần linh vĩnh cửu của Ngài (x. Ep 1:3-6).
Sự sống này được ban cho chúng ta trong Phép Rửa, ban cho chúng ta ơn
đức tin vào Đức Giêsu Kitô, Đấng chiến thắng tội lỗi và sự chết. Phép Rửa tái
sinh chúng ta theo chính hình ảnh Thiên Chúa và giống như Thiên Chúa, và làm
chúng ta thành những chi thể của Thân Thể Chúa Kitô, tức là Hội Thánh. Theo
nghĩa này, Phép Rửa thực sự cần thiết để được cứu rỗi vì nó bảo đảm rằng, luôn
luôn và mọi nơi, chúng ta là những người con ở trong nhà Cha, chứ không bao giờ
là những kẻ mồ côi, khách lạ hay nô lệ. Thực tại bí tích nơi người Kitô hữu – được hoàn thành trong Thánh Thể – vẫn là ơn gọi và số phận của mọi người nam người nữ đang tìm kiếm ơn
hoán cải và ơn cứu độ. Bởi vì Phép Rửa hoàn thành lời hứa về món quà của Thiên
Chúa làm cho mọi người trở thành con cái [của Thiên Chúa] trong Chúa Con. Chúng
ta là con cái của cha mẹ ruột chúng ta, nhưng trong Phép Rửa chúng ta nhận được
nguồn mạch của mọi tình phụ tử và tình
mẫu tử đích thực: Chẳng ai có thể nhận Thiên Chúa là Cha mà lại không nhận Hội
Thánh là mẹ (x. Thánh Cyprianô, De Cath. Eccl., 6).
Do đó, sứ mạng của chúng ta bắt nguồn từ tình cha của Thiên Chúa và
tình mẹ của Hội Thánh. Sứ vụ Chúa Giêsu Phục Sinh truyền cho các môn đệ vào ngày
Phục Sinh gắn liền với Phép Rửa: Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em, đầy
tràn Thánh Thần, để thế gian được giao hoà (x. Ga 20,19-23; Mt 28,16-20).
Sứ mạng này thuộc về căn tính Kitô hữu chúng ta; nó trao cho chúng ta trách
nhiệm giúp mọi người thể hiện ơn gọi của họ là làm nghĩa tử của Chúa Cha, nhận
ra nhân phẩm của mỗi người và quý trọng giá trị nội tại của mọi sinh linh, từ
lúc thụ thai cho đến khi chết tự nhiên. Chủ nghĩa thế tục lan rộng ngày nay,
khi nó nhất quyết từ chối tình phụ tử chủ động của Thiên Chúa trong lịch sử của
chúng ta, nó là một cản trở cho tình huynh đệ nhân loại đích thực, thể hiện nơi
thái độ tôn trọng sự sống của nhau. Nếu không có Thiên Chúa của Đức Giêsu Kitô,
mọi khác biệt đều trở thành một mối đe doạ nguy hại, khiến không thể nào có
được sự chấp nhận huynh đệ chân thành và sự hiệp nhất hiệu quả giữa loài người.
Tính phổ quát của ơn cứu độ được Thiên Chúa ban cho chúng ta trong Đức
Giêsu Kitô đã khiến Đức Thánh Cha Bênêđictô XV kêu gọi chấm dứt mọi hình thức của
chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa vị chủng, chấm dứt việc rao giảng Tin Mừng nhằm
đạt được các lợi kích kinh tế và quân sự của các cường quốc thực dân. Trong
Tông thư Maximum Illud, Đức giáo hoàng lưu ý rằng sứ mạng phổ quát của
Hội Thánh đòi hỏi phải gạt bỏ các ý tưởng độc quyền về tư cách thành viên của
đất nước hay nhóm sắc tộc của mình. Sự cởi mở của nền văn hoá và cộng đồng
trước tính mới mẻ cứu độ của Đức Giêsu Kitô đòi hỏi phải bỏ lại đàng sau mọi
hình thức tự quy quá mức về sắc tộc và giáo hội. Ngày nay cũng vậy, Hội Thánh
cần những người nam người nữ, mà vì đã lãnh nhận phép rửa, họ quảng đại đáp lại
tiếng gọi bỏ lại nhà cửa, gia đình, xứ sở, ngôn ngữ và giáo hội địa phương của
mình, để được sai đến với các dân tộc khác, đến với một thế giới chưa được biến
đổi nhờ các bí tích của Đức Giêsu Kitô và Hội Thánh Người. Bằng việc rao giảng
Lời Chúa, làm chứng cho Tin Mừng và cử hành sự sống của Thần Khí, họ kêu gọi
người ta hoán cải, họ làm phép rửa và cống hiến ơn cứu độ của Đức Kitô, với sự
tôn trọng tự do của mỗi người và đối thoại với các nền văn hoá và tôn giáo của
các dân tộc mà họ được gửi đến. Nhờ đó, ‘sứ mạng đến với muôn dân’, missio
ad gentes, vốn luôn cần thiết cho Hội Thánh, góp phần một cách thiết yếu
cho tiến trình hoán cải thường xuyên nơi mọi Kitô hữu. Đức tin vào sự phục sinh
của Đức Giêsu; sứ mạng Hội Thánh được lãnh nhận trong Phép Rửa; ra khỏi bản
thân mình và ngôi nhà của mình về phương diện địa lý và văn hoá; nhu cầu cứu
thoát khỏi tội lỗi và giải thoát khỏi sự dữ cá nhân và xã hội: tất cả những
điều này đòi hỏi sứ mạng phải đạt đến tận cùng cõi đất.
Sự trùng hợp do Chúa quan phòng của dịp kỷ niệm một trăm năm này với
việc cử hành Thượng Hội đồng Đặc biệt về các Giáo hội Vùng Amazon cho phép tôi
nhấn mạnh rằng sứ mạng mà Đức Giêsu uỷ thác cho chúng ta với ơn Thần Khí của
Người cũng thật hợp thời và cần thiết cho các vùng đất ấy và các dân tộc ấy.
Một lễ Hiện Xuống mới đang mở rộng cửa cho Hội Thánh, để không một nền văn hoá
nào còn khép kín trong chính mình và không dân tộc nào bị cắt đứt khỏi sự hiệp
thông phổ quát của đức tin. Không một ai bị đóng kín trong tình trạng chỉ biết
quan tâm đến mình, đến sắc tộc và tôn giáo của mình. Biến cố Phục Sinh của Đức
Giêsu Kitô phá vỡ những giới hạn chật hẹp của các thế giới, các tôn giáo và các
nền văn hoá, bằng cách kêu gọi họ lớn lên trong sự tôn trọng nhân phẩm của mọi
người nam và nữ, và hướng tới một sự hoán cải sâu xa để trở về với sự thật của
Chúa Phục Sinh, Đấng ban sự sống đích thực cho mọi người.
(Đoạn sau
đây tham khảo bản tiếng Pháp. Xin xem chú thích số 1) :
Ở đây tôi nhớ đến những lời của Đức Bênêđictô XVI khi ngài khai mạc Hội
nghị các Giám mục Châu Mỹ Latinh tại Aparecida, Brazil, năm 2007. Tôi muốn lặp
lại và lấy những lời này làm những lời của chính tôi: “Nhưng việc tiếp nhận đức
tin Kitô giáo có ý nghĩa thế nào đối với các dân tộc ở Châu Mỹ Latinh và vùng
Caribê? Đối với họ, điều đó có nghĩa là nhận biết và đón nhận Đức Kitô, vị
Thiên Chúa chưa tường minh mà tổ tiên của họ tìm kiếm, dù không nhận thức rõ
rệt, trong các truyền thống tôn giáo phong phú của họ. Đức Kitô là Đấng Cứu Độ
mà họ thầm khao khát. Điều đó cũng có nghĩa là họ đã lãnh nhận, trong nước Rửa
tội, sự sống thần linh làm cho họ trở thành những nghĩa tử của Thiên Chúa; hơn
nữa, họ đã lãnh nhận Chúa Thánh Thần, Đấng đã đến để làm cho các nền văn hoá
của họ sinh hoa kết quả, bằng cách thanh luyện các nền văn hoá ấy và làm nảy
mầm nhiều hạt giống mà Lời Nhập Thể đã gieo vào đó, nhờ thế dẫn họ đi trên
những con đường của Tin Mừng. […] Lời Thiên Chúa, khi trở thành xác thể nơi Đức
Giêsu Kitô, cũng trở thành lịch sử và văn hoá. Cái ảo tưởng hồi sinh các nền
tôn giáo thời kỳ tiền-Colombus, bằng cách phân rẽ họ với Đức Kitô và với Hội
Thánh hoàn vũ, hẳn không phải là một bước tiến mà là bước thụt lùi. Quả vậy, đó
là một bước thụt lùi trở về một giai đoạn lịch sử bám chặt vào quá khứ” (Diễn
văn khai mạc Hội nghị, 13 tháng 5, 2007: Insegnamenti III, 1 [2007],
855-856).
Chúng ta phó thác sứ mạng của Hội Thánh cho Đức Maria Mẹ chúng ta. Từ
khi Con của Mẹ nhập thể, Đức Trinh Nữ Maria đã kết hợp với Con để lên đường lữ
hành. Mẹ hoàn toàn gắn bó với sứ mạng của Đức Giêsu, một sứ mạng đã trở thành
sứ mạng của chính Mẹ khi đứng dưới chân Thánh Giá: sứ mạng cộng tác, với tư
cách là Mẹ Hội Thánh, trong việc sinh ra thêm những người con của Thiên Chúa
trong Thần Khí và đức tin.
Tôi muốn kết thúc sứ điệp này với vài lời về các Hội Giáo hoàng Truyền
giáo, đã từng được đề nghị trong Maximum Illud như là một nguồn tài
nguyên truyền giáo. Các Hội Giáo hoàng Truyền giáo phục vụ tính phổ quát của
Hội Thánh như là một mạng lưới toàn cầu để trợ giúp Đức giáo hoàng trong hoạt
động truyền giáo của ngài bằng cầu nguyện, linh hồn của việc truyền giáo, và
bằng những quyên góp bác ái của các Kitô hữu trên khắp thế giới. Các khoản
quyên góp của họ giúp Đức giáo hoàng trong các cố gắng loan báo Tin Mừng của
các Giáo Hội địa phương (Hội Giáo hoàng Truyền bá Đức Tin), trong việc đào tạo
hàng giáo sĩ địa phương (Hội Giáo hoàng Truyền giáo Thánh Phêrô Tông đồ), trong
việc gây ý thức truyền giáo giữa các nhi đồng (Hội Giáo hoàng Nhi đồng Truyền
giáo), và trong việc khích lệ chiều kích truyền giáo của đức tin Kitô giáo (Hiệp
hội Giáo sĩ Truyền giáo). Trong khi nhắc lại sự ủng hộ của tôi đối với các Hội
này, tôi tin tưởng rằng Tháng Mười Đặc Biệt Truyền Giáo 2019 này sẽ góp phần
canh tân việc phục vụ truyền giáo của các Hội này cho sứ vụ của tôi.
(xin xem
chú thích số 2)
Tôi thân ái ban phép lành cho những nhà truyền giáo nam và nữ, và cho
tất cả những ai, nhờ Phép Rửa, đang bằng cách này hay cách khác tham gia vào sứ
vụ truyền giáo của Hội Thánh.
Từ Điện Vaticanô, 9 tháng 6, 2019, Đại lễ Chúa Thánh
Thần Hiện Xuống
PHANXICÔ
Bản dịch Tiếng Việt
của Lm. Đaminh Ngô Quang Tuyên
1/
Tham khảo bản tiếng Pháp:
« Qu'a signifié l'acceptation de la
foi chrétienne pour les pays de l'Amérique latine et des Caraïbes ? Pour eux,
cela a signifié connaître et accueillir le Christ, le Dieu inconnu que leurs
ancêtres, sans le savoir, cherchaient dans leurs riches traditions religieuses.
Le Christ était le Sauveur auquel ils aspiraient silencieusement. Cela a
également signifié qu'ils ont reçu, avec les eaux du Baptême, la vie divine qui
a fait d'eux les enfants de Dieu par adoption ; qu'ils ont reçu, en outre,
l'Esprit Saint qui est venu féconder leurs cultures, en les purifiant et en
développant les nombreux germes et semences que le Verbe incarné avait déposés
en elles, en les orientant ainsi vers les routes de l'Evangile. […] Le Verbe de
Dieu, en se faisant chair en Jésus Christ, se fit également histoire et
culture. L'utopie de redonner vie aux religions précolombiennes, en les
séparant du Christ et de l'Eglise universelle, ne serait pas un progrès, mais
plutôt une régression. En réalité, il s'agirait d'un retour vers un moment
historique ancré dans le passé. »
2/ Tên gọi (tiếng Việt) của các Hội Giáo hoàng Truyền giáo,
theo:
http://hdgmvietnam.com/chi-tiet/bo-nhiem-tan-giam-doc-hoi-dong-giao-hoang-ve-truyen-giao-tai-viet-nam-29894
Học hỏi sứ điệp của
Đức Thánh Cha Phanxicô
cho ngày thế giới
truyền giáo 2019
Được
Rửa Tội và Được Sai Đi:
Hội thánh Chúa
Kitô
thi hành sứ
mạng trong thế giới
Câu 1: Chủ đề của ngày Thế Giới Truyền
Giáo 2019 là gì?
“Được Rửa Tội và Được Sai đi: Hội thánh Chúa
Kitô thi hành sứ mạng trong thế giới”.
Câu 2: Tác giả của sứ
điệp về ngày Truyền giáo 2019 là ai?
Sứ điệp
về ngày Thế giới truyền giáo 2019 do Đức Giáo Hoàng Phanxicô soạn thảo.
Câu 3: Nội dung của Sứ
điệp này là gì?
Đức
Giáo Hoàng Phanxicô thúc giục toàn thể Hội thánh làm sống lại sự ý thức và dấn thân truyền giáo của Hội
thánh khi chúng ta kỷ niệm một trăm năm Tông Thư Maximum Illud của Đức Giáo Hoàng
Bênêđíctô XV (30 tháng 11, 1919).
Câu 4: Đâu là động lực
để Đức Giáo Hoàng Phanxicô viết sứ điệp này?
Tính
Ngôn sứ của Tông Thư về hoạt động tông đồ này đã giúp Đức Phanxicô nhận ra tầm
quan trọng của việc đổi mới sự dấn thân hoạt động truyền giáo của Hội thánh.
Câu 5: Tại sao tựa đề
Sứ điệp này cũng y hệt tựa đề của Tháng Mười Đặc Biệt Truyền Giáo?
Cử hành
tháng này sẽ giúp chúng ta trước hết tái khám phá chiều kích truyền giáo của
lòng tin của chúng ta vào Đức Giêsu Kitô, một lòng tin đã được Thiên Chúa
thương ban cho chúng ta trong Phép Rửa.
Câu 6: Lòng tin của
chúng ta vào Thiên Chúa được diễn tả như thế nào?
Mối
tương quan con thảo của chúng ta với Thiên Chúa không phải chỉ đơn thuần là một
cái gì riêng tư, nhưng luôn luôn liên quan đến Hội thánh.
Câu 7: Chúng ta diễn tả
lòng tin vào Hội thánh như thế nào?
Nhờ mối
hiệp thông của chúng ta với Thiên Chúa, Cha, Con và Thánh Thần, chúng ta
cùng với rất nhiều anh chị em chúng ta được sinh ra cho để sống đời sống mới.
Câu 8: Sự sống mới này
là gì?
Là sự
sống thần linh. Sự sống này không phải là một sản phẩm nhưng là một kho báu để
trao tặng, để truyền đạt và công bố. Đó là ý nghĩa của việc truyền giáo.
Câu 9: Nhiệm vụ của
người Kitô hữu đối với quà tặng này như thế nào?
Chúng
ta có trách nhiệm đem Lời Chúa cho người khác, không loại trừ một ai (x. Mt
10:8). Thiên Chúa muốn mọi người được cứu rỗi bằng cách nhận biết chân lý
và trải nghiệm lòng thương xót của Người nhờ sứ vụ của Hội thánh, mầu nhiệm phổ
quát của ơn cứu độ (x. 1 Tm 2:4; Lumen Gentium, 48).
Câu 10: Vậy Hội thánh thi
hành sứ mạng này như thế nào?
Lòng
tin vào Đức Giêsu Kitô giúp chúng ta nhìn mọi sự trong viễn cảnh đúng của
chúng, khi chúng ta nhìn thế giới bằng chính con mắt và trái tim của Thiên
Chúa. Đức cậy mở lòng chúng ta ra những chân trời vĩnh cửu của sự sống thần
linh mà chúng ta được thông phần vào. Đức ái mà chúng ta được nếm cảm trước
trong các bí tích và tình yêu thương huynh đệ, thúc đẩy chúng ta đi đến mọi
chân trời góc biển (x. Mk 5:4; Mt 28:19; Cv 1:8; Rm 10:18).
Câu 11: Nhờ ba Nhân đức
đối thần, Hội thánh thi hành sứ mạng truyền giáo như thế nào?
Một Hội
thánh quyết tiến tới những vùng biên cương xa xôi nhất thì cần có một sự hoán
cải truyền giáo kiên trì và liên tục. Hay nói cách khác, người rao giảng về
Thiên Chúa phải là một người của Thiên Chúa (x. Maximum Illud).
Câu 12: Người Kitô hữu
ý thức việc Truyền giáo như thế nào?
Sứ mạng
truyền giáo này chạm tới bản thân chúng ta: Tôi luôn là một sứ mạng; bạn luôn
là một sứ mạng; mỗi người nam người nữ đã chịu Phép Rửa là một sứ mạng. Mỗi
người chúng ta là một sứ mạng cho thế giới, vì mỗi chúng ta là kết quả tình yêu
của Thiên Chúa.
Câu 13: Ý thức về sứ
mạng của mình, đâu là động lực để người tín hữu thực thi điều đó?
Phép
Rửa tái sinh chúng ta theo chính hình ảnh Thiên Chúa và giống như Thiên Chúa,
và làm chúng ta thành những chi thể của Thân Thể Chúa Kitô, tức là Hội thánh.
Câu 14: Phép Rửa làm gì
cho chúng ta?
Phép
Rửa hoàn thành lời hứa về món quà của Thiên Chúa làm cho mọi người trở thành
con cái [của Thiên Chúa] trong Chúa Con. Chúng ta là con cái của cha mẹ ruột
chúng ta, nhưng trong Phép Rửa chúng ta nhận được nguồn mạch của mọi tình phụ
tử và tình mẫu tử đích thực: Chẳng ai có thể nhận Thiên Chúa là Cha mà lại
không nhận Hội thánh là mẹ (x. Thánh
Cyprianô, De Cath. Eccl., 6).
Câu 15: Qua Phép Rửa, vậy
sứ mạng của người Kitô bắt nguồn từ đâu và thi hành như thế nào?
Sứ mạng
của chúng ta bắt nguồn từ tình cha của Thiên Chúa và tình mẹ của Hội Thánh. Sứ
vụ Chúa Giêsu Phục Sinh truyền cho các môn đệ vào ngày Phục Sinh gắn liền với
Phép Rửa: Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em, đầy tràn Thánh Thần, để
thế gian được giao hoà (x. Ga 20:19-23; Mt 28:16-20). Sứ mạng này
thuộc về căn tính Kitô hữu chúng ta; nó trao cho chúng ta có trách nhiệm giúp
mọi người thể hiện ơn gọi của họ là làm nghĩa tử của Chúa Cha, nhận ra nhân
phẩm của mỗi người và quý trọng giá trị nội tại của mọi sinh linh, từ lúc thụ
thai cho đến khi chết tự nhiên.
Câu 16: Chúng ta có
trách nhiệm gì với chủ nghĩa thế tục?
Chúng
ta có nhiệm vụ giúp thế gian nhận ra tình phụ tử của Thiên Chúa dành cho con
người trong lịch sử của chúng ta, đồng thời giúp cho thế gian đón nhận lẫn nhau
trong tình huynh đệ chân thành và sự hiệp nhất hiệu quả giữa loài người.
Câu 17: Đâu là lý do
chấm dứt chủ nghĩa dân tộc và chủng tộc?
Tính
phổ quát của ơn cứu độ được Thiên Chúa ban cho chúng ta trong Đức Giêsu Kitô đã
khiến Đức Thánh Cha Bênêđíctô XV kêu gọi chấm dứt mọi hình thức của chủ nghĩa
dân tộc và chủ nghĩa vị chủng, chấm dứt việc rao giảng Tin Mừng nhằm đạt được
các lợi kích kinh tế và quân sự của các cường quốc thực dân. Trong Tông Thư Maximum
Illud, Đức Giáo Hoàng lưu ý rằng sứ mạng phổ quát của Hội thánh đòi hỏi
phải gạt bỏ các ý tưởng độc quyền về tư cách thành viên của đất nước hay nhóm
sắc tộc của mình.
Câu 18: Nhờ sự cởi mở
của các nền văn hoá cộng với tính mới mẻ của ơn cứu độ phổ quát, nhiệm vụ của
chúng ta là gì?
Bằng
việc rao giảng Lời Chúa, làm chứng cho Tin Mừng và cử hành sự sống của Thần
Khí, họ kêu gọi người ta hoán cải, họ làm phép rửa và cống hiến ơn cứu độ
của Đức Kitô, với sự tôn trọng tự do của mỗi người và đối thoại với các nền văn
hoá và tôn giáo của các dân tộc mà họ được gửi đến. Nhờ đó, ‘sứ mạng đến với
muôn dân’, missio ad gentes, vốn luôn luôn cần thiết cho Hội thánh, góp
phần một cách thiết yếu cho tiến trình hoán cải thường xuyên nơi mọi Kitô hữu.
Câu 19: Thượng Hội Đồng
Đặc Biệt về các Giáo Hội Vùng Amazôn là gì?
Sự
trùng hợp do Chúa quan phòng của dịp kỷ niệm một trăm năm này với việc cử hành
Thượng Hội Đồng Đặc Biệt về các Giáo Hội Vùng Amazôn cho phép tôi nhấn mạnh
rằng sứ mạng mà Đức Giêsu uỷ thác cho chúng ta với ơn Thần Khí của Người cũng
thật hợp thời và cần thiết cho các vùng đất ấy và các dân tộc ấy.
Câu 20: Đức Giáo hoàng
Phanxicô nhớ tới những lời của Đức Bênêđíctô XVI khi ngài khai mạc Hội Nghị các
Giám Mục Châu Mỹ Latinh tại Aparecida, Brazil, năm 2007 như thế nào?
“Nhưng
các quốc gia Châu Mỹ Latinh và vùng Caribê đã hiểu việc chấp nhận đức tin Kitô
giáo có nghĩa là gì đối với họ? Đối với họ, nó có nghĩa là biết và đón nhận
Đức Kitô, vị Thiên Chúa chưa tường minh mà tổ tiên của họ từng tìm kiếm, dù
không nhận thức rõ rệt, trong các truyền thống tôn giáo phong phú của họ. Đức
Kitô là Đấng Cứu Độ mà họ thầm khao khát. Điều đó cũng có nghĩa là họ đã lãnh
nhận, trong nước Rửa tội, sự sống thần linh làm cho họ trở thành những nghĩa tử
của Thiên Chúa; hơn nữa, họ đã lãnh nhận Chúa Thánh Thần, Đấng đã đến để làm
cho các nền văn hoá của họ sinh hoa kết quả, bằng cách thanh luyện các nền văn
hoá ấy và làm nẩy mầm nhiều hạt giống mà Lời Nhập Thể đã gieo vào đó, nhờ thế
dẫn họ đi trên những con đường của Tin Mừng. Lời Thiên Chúa, khi trở thành xác
thể nơi Đức Giêsu Kitô, cũng trở thành lịch sử và văn hoá.
Câu 21: Chúng ta phó
thác sứ mạng truyền giáo cho ai?
Chúng
ta phó thác sứ mạng của Hội thánh cho Đức Maria Mẹ chúng ta. Từ khi Con của Mẹ
nhập thể, Đức Trinh Nữ Maria đã kết hợp với Con để lên đường lữ hành. Mẹ hoàn
toàn gắn bó với sứ mạng của Đức Giêsu, một sứ mạng đã trở thành sứ mạng của
chính Mẹ khi đứng dưới chân Thánh Giá: sứ mạng cộng tác, với tư cách là Mẹ Hội
Thánh, trong việc sinh ra thêm những người con của Thiên Chúa trong Thần Khí và
đức tin.
Câu 22: Sau cùng, Đức
Thánh Cha Phanxicô muốn nhắn gửi điều gì?
Ngài
muốn kết thúc sứ điệp này với vài lời về các Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo, đã
từng được đề nghị trong Maximum Illud như là một nguồn tài nguyên truyền
giáo.
Nt. Maria Nguyễn Thị Bích Hương,
OP.
Văn Phòng Uỷ Ban Loan báo Tin mừng
soạn thảo