Sứ vụ Truyền Giáo trong Lòng Đức Tin Kitô giáo
Dưới đây là bản dịch sứ
điệp cho Ngày Thế giới Truyền Giáo 2017, được cử hành vào Chúa Nhật, ngày 22
tháng 10. Sứ điệp của Đức Thánh Cha được Tòa Thánh phát hành vào Chúa Nhật,
mùng 4 tháng 6 2017.
Anh chị em thân mến,
Một lần nữa trong năm nay, Ngày Thế giới Truyền
Giáo tụ tập chúng ta lại chung quanh con người của Chúa Giêsu, "Đấng loan
báo Tin Mừng tiên khởi và vĩ đại nhất" (Phaolô VI, Evangelii Nuntiandi,
7), Đấng tiếp tục sai chúng ta đi loan báo Tin Mừng về tình yêu của Chúa Cha
trong quyền năng của Chúa Thánh Thần. Ngày hôm nay mời gọi chúng ta suy nghĩ
lại về việc truyền giáo trong lòng đức tin Kitô giáo. Hội Thánh tự bản chất là
truyền giáo; nếu không, thì Hội Thánh không còn là Hội Thánh của Đức Kitô nữa,
mà là một trong nhiều nhóm người cuối cùng chỉ phục vụ mục đích riêng của họ và
qua đi. Vì thế, điều quan trọng là chúng ta tự đặt ra cho mình những câu hỏi về
căn tính Kitô giáo của mình và trách nhiệm của mình như các tín hữu trong một
thế giới bị đánh dấu bởi sự nhầm lẫn, thất vọng và thất bại, cùng bị xâu xé bởi
các cuộc chiến tương tàn, là các cuộc chiến bất công nhắm đến những người vô
tội. Căn bản của sứ vụ truyền giáo của chúng ta là gì? Trọng tâm của sứ vụ
truyền giáo của chúng ta là gì? Những tiếp cận thiết yếu mà chúng ta cần phải
thực hiện trong việc thi hành sứ vụ truyền giáo của chúng ta là gì?
Sứ vụ truyền giáo và quyền năng biến đổi của
Tin Mừng của Đức Kitô, là Đường, Sự Thật và Sự Sống.
1. Sứ
vụ truyền giáo của Hội Thánh, nhắm đến tất cả mọi người nam nữ có thiện tâm,
được dựa trên quyền năng biến đổi của Phúc Âm. Phúc Âm là Tin Mừng tràn đầy
niềm vui hay lây, vì nó chứa đựng và ban tặng sự sống mới: sự sống của Đức Kitô
Phục Sinh là Đấng, qua việc ban Thần Khí ban sự sống, trở nên cho chúng ta Con
Đường, Sự Thật và Sự Sống (x. Ga 14: 6). Người là Con Đường mời gọi chúng ta đi
theo Người một cách tự tin và can đảm. Khi đi theo Chúa Giêsu như Con Đường của
mình, chúng ta cảm nghiệm được Sự Thật và nhận được Sự Sống của Người, đó là sự
hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa Cha trong quyền năng của Chúa Thánh Thần. Sư
sống ấy giải thoát chúng ta khỏi mọi loại ích kỷ, và là nguồn mạch của sự sáng
tạo trong tình yêu.
2.
Thiên Chúa Cha mong muốn cuộc đời của các con cái Ngài được biến đổi, một sự
biến đổi được thể hiện trong việc thờ phượng trong Thần Khí và Chân Lý (x. Ga
4: 23-24), bằng một đời sống được Chúa Thánh Thần hướng dẫn trong việc noi
gương Chúa Giêsu, là Chúa Con, đến vinh quang của Chúa Cha. "Vinh quang
của Thiên Chúa là con người sống động" (Irenaeus, Adversus Haereses IV,
20, 7). Việc rao giảng Tin Mừng như thế trở thành một lời sống động và hiệu quả
để hoàn thành điều nó công bố (x. Is 55: 10-11): Chúa Giêsu Kitô, Đấng luôn
nhập thể trong mọi hoàn cảnh của nhân loại (x. Ga 1:14).
Sứ vụ truyền giáo và thời
gian (kairos) của Đức Kitô
3. Như
vậy, sứ vụ truyền giáo của Hội Thánh không phải là truyền bá một chủ nghĩa tôn
giáo, lại càng không phải là đề nghị một giáo huấn đạo đức cao quý. Đã có nhiều
phong trào trên khắp thế giới đang gây hứng khởi cho những lý tưởng cao quý hay
những cách sống một cuộc đời đầy ý nghĩa rồi. Qua sứ vụ truyền giáo của Hội
Thánh, chính Chúa Giêsu Kitô tiếp tục Phúc Âm hóa và hành động; như thế, sứ vụ
truyền giáo của Hội Thánh hiện tại hóa trong lịch sử kairos, thời gian thuận
lợi của ơn cứu rỗi. Qua việc công bố Tin Mừng, Chúa Giêsu Phục Sinh trở thành
con người đương thời của chúng ta, ngõ hầu những ai đón nhận Người bằng đức tin
và tình yêu có thể cảm nghiệm được quyền năng biến đổi của Thần Khí của Người,
là Đấng làm cho nhân loại và thụ tạo sinh hoa trái, thậm chí như mưa làm cho
đất ra hoa trái. "Sự Phục Sinh của Người không phải là một biến cố trong
quá khứ; nó chứa đựng một sức mạnh sống còn đã thâm nhuần thế giới này. Nơi mà
mọi sự dường như đã chết, các dấu chỉ phục sinh bỗng dưng mọc lên. Đó là một
sức mạnh không thể chống cự được "(Evangelii Gaudium, 276).
4.
Chúng ta không bao giờ được quên rằng "làm Kitô hữu không phải là kết quả
của một lựa chọn đạo đức hay một ý tưởng cao quý, mà là một cuộc gặp gỡ với một
biến cố, một Con Người, [cuộc gặp gỡ ấy] đem lại cho cuộc đời một chân trời mới
và một hướng đi quyết định" (Bênêđictô XVI, Deus Caritas Est, 1). Tin Mừng
là một Con Người, Đấng tiếp tục tự hiến và liên tục mời gọi những ai tiếp nhận
Người bằng đức tin khiêm tốn và sùng kính để chia sẻ sự sống của Người bằng
cách thông phần cách hiệu quả vào Mầu Nhiệm Vượt Qua của Cái Chết và Phục Sinh
của Người.
Qua Bí
Tích Rửa Tội, Tin Mừng trở nên nguồn mạch của đời sống mới, được giải thoát
khỏi ách thống trị tội lỗi, được Chúa Thánh Thần soi sáng và biến đổi. Qua Bí
Tích Thêm Sức, Tin Mừng trở thành một sự xức dầu củng cố, nhờ cùng một Thần
Khí, Tin Mừng vạch ra các phương pháp và chiến thuật mới để làm nhân chứng và
đồng hành. Qua Bí Tích Thánh Thể, Tin Mừng trở thành lương thực cho đời sống
mới, "một thuốc trường sinh" (Ignatius of Antioch, Ad Ephesios, 20,
2).
5. Thế
giới rất cần Tin Mừng của Chúa Giêsu Kitô. Qua Hội Thánh, Đức Kitô tiếp tục sứ
vụ của Người như người Samaritanô tốt lành, chăm sóc các vết thương rỉ máu của
nhân loại, và như Người Mục Tử Nhân Từ, không ngừng tìm kiếm những kẻ lang
thang dọc theo các nẻo đường quanh co chẳng dẫn đến đâu. Cảm tạ Thiên Chúa,
nhiều kinh nghiệm quan trọng tiếp tục làm chứng về quyền năng biến đổi của Tin
Mừng. Tôi nghĩ đến cử chỉ của một học sinh ở Dinka, người đã hy sinh mạng sống
để bảo vệ một học sinh sắp bị bộ lạc thù nghịch Nuer tàn sát. Tôi nghĩ đến buổi
cử hành Thánh Lễ ở Kitgum, bắc Uganda, nơi mà, sau những vụ tàn sát hung bạo
bởi một nhóm loạn quân, một vị thừa sai đã làm cho dân chúng lặp lại lời của
Chúa Giêsu trên thập giá: "Ôi Thiên Chúa của con, ôi Thiên Chúa của con,
sao Ngài nỡ bỏ con?" Như một cách diễn tả tiếng khóc than tuyệt vọng của
các anh chị em của Chúa Chịu Đóng Đinh. Với dân chúng, buổi cử hành Thánh Lễ ấy
là một nguồn an ủi và can đảm khôn lường. Chúng ta cũng có thể nghĩ đến vô số
chứng từ về việc Tin Mừng giúp người ta vượt qua sự hẹp hòi, xung đột, kỳ thị
chủng tộc, chủ nghĩa bộ lạc, cùng cổ võ ở khắp mọi nơi, và giữa tất cả mọi
người, sự hòa giải, tình huynh đệ và chia sẻ cho nhau như thế nào.
Sứ vụ
truyền giáo linh hứng cho một linh đạo liên tục xuất hành, hành hương và lưu
đày
6. Sứ vụ truyền giáo của Hội Thánh được sinh
động hóa bởi một linh đạo liên tục xuất hành. Chúng ta được thách thức "đi
ra khỏi vùng an toàn của mình để đến tất cả các vùng ngoại vi đang cần ánh sáng
Tin Mừng" (EG, 20). Sứ vụ truyền giáo của Hội Thánh thúc đẩy chúng ta thực
hiện một cuộc hành hương thường xuyên qua khắp những hoang địa khác nhau của
cuộc sống nhờ các kinh nghiệm khác nhau về sự đói khát chân lý và công lý. Sứ
vụ truyền giáo của Hội Thánh gợi hứng cho một cảm giác về cuộc lưu đầy không
ngừng, để làm cho chúng ta ý thức, trong cơn khao khát sự vô hạn của mình rằng
chúng ta đang đi trong một cuộc hành trình lưu vong hướng về ngôi nhà cuối cùng
của mình, lửng lơ giữa tình trạng "đã" và "chưa" của Nước
Trời.
7. Sứ
vụ truyền giáo nhắc nhở cho Hội Thánh rằng Hội Thánh không phải là cùng đích
cho chính mình, mà là công cụ khiêm tốn và trung gian của Nước Trời. Một Hội
Thánh quy chiếu về chính mình, một Hội Thánh hài lòng với những thành công trần
thế, thì không phải là Hội Thánh của Đức Kitô, thân thể bị đóng đinh và vinh
hiển của Người. Đó là lý do tại sao chúng ta nên thích "một Hội Thánh bị
bầm dập, đau đớn và dơ bẩn bởi vì nó đang ở ngoài đường, chứ không phải một Hội
Thánh bệnh hoạn vì bị giam hãm và ràng buộc bởi sự an toàn của mình"
(ibid., 49).
Người trẻ, niềm hy vọng
của sứ vụ truyền giáo
8.
Người trẻ là niềm hy vọng của sứ vụ truyền giáo. Con Người của Chúa Giêsu Kitô
và Tin Mừng mà Người công bố tiếp tục thu hút nhiều người trẻ. Họ tìm cách hiến
thân phục vụ nhân loại với lòng can đảm và nhiệt tâm. "Có nhiều người trẻ
đang cung cấp sự đoàn kết của họ chống lại các sự dữ của thế gian và tham gia
các hình thức khác nhau của đấu tranh và hoạt động tình nguyện…. Đẹp thay khi
thấy rằng các người trẻ đang là ‘những người rao giảng ngoài đường’, vui sướng
đem Chúa Giêsu ra mọi nẻo đường, mọi quảng trường của thành phố, đến mọi ngóc
ngách của trái đất!" (ibid., 106). Đại hội Thường kỳ của Thượng Hội Đồng
Giám Mục sắp đến sẽ được tổ chức vào năm 2018 với chủ đề Người Trẻ, Đức Tin và
việc Phân Định Ơn Gọi, đại diện cho một cơ hội được quan phòng để giúp người
trẻ tham gia vào trách nhiệm truyền giáo chung, là điều cần đến trí tưởng tượng
và óc sáng tạo phong phú của các em.
Việc Phục vụ của Các Hiệp
Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo
9. Các
Hiệp Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo là một phương tiện quý giá đánh thức trong mọi
cộng đồng Kitô hữu một ước ao vượt qua các giới hạn và sự an ninh của mình để
rao giảng Tin Mừng cho tất cả mọi người. Trong số đó, nhờ một linh đạo truyền
giáo sâu xa, được nuôi dưỡng hằng ngày, và liên tục cam kết nâng cao ý thức và
nhiệt tâm truyền giáo, các người trẻ, người lớn, gia đình, linh mục, giám mục
và tu sĩ nam nữ làm việc để phát triển một lòng (tâm hồn) truyền giáo trong mọi
người. Ngày Thế Giới Truyền Giáo, được Hiệp hội Truyền Bá Đức tin cổ võ, là một
cơ hội tốt để giúp cho lòng truyền giáo của cộng đồng Kitô hữu tham gia vào
việc cầu nguyện, làm chứng bằng đời sống và sự hiệp thông của cải, ngõ hầu đáp
ứng nhu cầu rộng lớn và cấp bách của việc Phúc Âm hóa.
Thực
hiện sứ vụ truyền giáo của chúng ta cùng với Mẹ Maria, Mẹ của việc Phúc Âm hóa
10. Anh chị em thân mến, trong việc thực thi sứ
vụ truyền giáo của chúng ta, chúng ta hãy rút cảm hứng từ Mẹ Maria, Mẹ của việc
Phúc Âm hóa. Được Thần Khí thúc đẩy, Mẹ đã đón nhận Lời Chúa ở tận đáy đức tin
khiêm tốn của Mẹ. Nguyện xin Mẹ Đồng Trinh giúp chúng con nói lên lời "xin
vâng" của chính mình, ý thức về nhu cầu cấp bách để làm Tin Mừng của Chúa
Giêsu vang lên trong thời đại của chúng con. Xin Mẹ giúp chúng con có lòng
nhiệt thành mới trong việc mang đến cho tất cả mọi người Tin Mừng về sự sống,
là sự sống đã chiến thắng sự chết. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng con để chúng con có
thể có được sự táo bạo thánh thiện cần thiết để khám phá ra những cách thức mới
ngõ hầu mang lại ơn cứu độ cho mọi người nam nữ.
Từ Vatican, ngày 4 tháng
6 năm 2017
Nghi lễ của Lễ Hiện Xuống
Phanxicô