Suy niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần
III Mùa Chay
LÒNG
XÓT THƯƠNG
Lời Chúa: Mt 18, 21-35
21 Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi
rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy
lần? Có phải bảy lần không?” 22 Đức Giê-su đáp: “Thầy không
bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” 23 Vì thế, Nước
Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh
toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu,
thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y
không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả
nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống
bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và
tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn,
mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!” 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ
: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.” 30 Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục
cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy
ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi
câu chuyện. 32 Bấy
giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy
cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến
lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót
ngươi sao?” 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ,
trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35
Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu
mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
Suy niệm:
Sự thường, trong đời sống ai cũng muốn mình được
yêu thương, khi mắc lỗi ai cũng muốn đón nhận sự khoan hồng tha thứ, khi sa cơ
lỡ vận thì luôn mong mình được người khác cảm thương. Nhưng chính họ lại không
thích sống chân giá trị mà Đức Kitô dạy: “Những
gì con muốn người khác làm cho mình, thì chính con phải làm cho người ta” (x.
Mt 7,12).
Trong Tin Mừng hôm nay, thánh Phê-rô muốn đặt ngược
lại vấn đề thông thường trên, bằng cách muốn quảng diễn lòng quảng đại vị tha của
mình đối với tha nhân. Thay vì mình đón nhận lòng xót thương, thì mình trao ban
lòng thương xót cho người xúc phạm đến mình. Ông đến bên cạnh và hỏi Đức Giêsu:
“Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến
con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?”
Theo các Ráp-bi thời xưa thì bảo có thể tha đến ba
lần, nhưng Phê-rô đưa ra con số 7 vốn được coi là hoàn hảo, như để thể hiện đó
là mức độ bao dung cực đại. Nhưng Chúa Giêsu lại vượt hẳn mọi mức độ trong chuyện
này, Ngài nói: “Thầy không bảo là đến bảy
lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.” Tức là, phải tha không giới hạn, không
điều kiện nào cả. Bởi lẽ, lý do để tha thứ không nằm ở nơi người có lỗi (biết hối
hận), cũng chẳng ở nơi kẻ bị xúc phạm (quảng đại, nhân đức…), nhưng ở nơi tình
thương của Thiên Chúa.
Quả thế, Chúa Giêsu đã kể cho các môn đệ nghe dụ
ngôn “người mắc nợ không biết thương xót” để nói lên ý nghĩa của lòng xót
thương, một tình yêu thương không bến bờ, luôn sẵn lòng tha thứ và ban ơn chữa
lành của Thiên Chúa.
Ông chủ đã tha một món nợ lớn (10.000 nén vàng) cho
tên đầy tớ, nhưng chín y lại không thể tha số nợ nhỏ nhoi (100 quan tiền) cho kẻ
đồng bạn. Chính thái độ bất nhân, thiếu đức ái ấy đã bị xét xử.
Chúng ta hãy để ý sự chênh lệch của hai khoản nợ: 1
nén vàng bằng 10.000 quan tiền, vị chi 10.000 nén vàng tức là một trăm triệu quan
tiền (theo chú giải của cha Nguyễn Thế
Thuấn) so với 100 quan tiền thì thật là một trời một vực. Điều đó cho thấy
lòng thương xót của Thiên Chúa thì vô hạn, còn con người thì quá hẹp hòi. Đức
Giêsu làm nổi bật sự khác biệt giữa hai món nợ và hai thái độ của ông vua và của
tên đầy tớ, để cho thấy lòng thương xót bao la của Thiên Chúa. Ngài khuyến cáo
chúng ta: hãy biết sẵn lòng tha cho kẻ khác, bằng không “Cha của Thầy sẽ xử không khoan hồng với anh em, nếu mỗi người trong anh
em không hết lòng tha thứ cho anh em mình”. (x. Mt 18, 35). Chúng ta tha thứ
cho người khác, không phải vì người anh em biết điều đã xin lỗi ta, cũng không
phải vì ta nhân đức, cao thượng mà không chấp lỗi kẻ khác, nhưng là vì tình
thương hải hà mà Thiên Chúa đã dành cho ta.
Quay lại với cuộc sống đời thường, soi vào cõi
lòng mình, chúng ta nhận ra mình là kẻ “nhân vô thập toàn” luôn cần đến lòng
thương xót của Chúa; đến lượt mình, hãy cố gắng dằn lòng để không xét đoán kẻ
khác và thể hiện lòng bao dung với họ như Chúa đã yêu thương mỗi chúng ta.
Lạy Chúa, mùa chay là thời gian giúp chúng co ý thức
về tình trạng đời sống của mình, chúng con nhận ra nhiều tội lỗi và rất khó bao
dung với những sai lỗi của người khác. Xin Chúa Thánh Thần trợ giúp cho chúng
con, để nhờ ân sủng Ngài, mỗi người chúng con luôn cảm nếm lòng thương xót hải
hà của Chúa mà biết tha thứ cho những người bên cạnh chúng con, bắt đầu từ những
người thân thích bên cạnh. Amen!
(Xuân Hạ, OMI)