Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm
Tuần IV Mùa Thường Niên
«Người ban
cho các ông quyền trừ quỷ»
Lời Chúa: Mc
6, 7-13
7 Người gọi Nhóm Mười Hai lại và
bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ quỷ.
8 Người chỉ thị cho các ông
không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị,
tiền đồng để giắt lưng;9 được đi dép, nhưng không được mặc hai áo.10
Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó
cho đến lúc ra đi.11 Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời
anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.”
12 Các ông đi rao giảng, kêu gọi
người ta ăn năn sám hối.13 Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người
đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
Suy Niệm:
(A) «Người ban cho các ông quyền trừ quỷ» (c. 7)
(B) Lời của Đức Giê-su (c. 8-11)
(A’) «Các ông trừ được nhiều quỷ» (c. 12-13)
Trung tâm của trình thuật Tin Mừng
là «Lời của Đức Giê-su» (phần B : c. 8-11). Lời «chỉ thị» các môn đệ, khi
Người sai phái các môn đệ đi rao giảng Nước Thiên Chúa; và những lời chỉ thị
này phát xuất từ Đấng vốn là «Ngôi Lời Thiên Chúa, và nhờ Người mọi sự được tạo
thành» (x. Ga 1, 3).
Chính vì thế, Tin Mừng mà Người
rao giảng là Tin Mừng Sự Sống: chữa bệnh và nhất là «trừ quỷ» (phần A và A’: c.
7 và c. 12-13). Để rao giảng và làm Nước Thiên Chúa hiện diện, nghĩa là duy trì
sự sống và làm cho chúng ta được sống dồi dào, Đức Giê-su giải thoát chúng ta
khỏi sự dữ, như chúng ta cầu cầu nguyện mỗi ngày trong Kinh Lạy Cha: «Xin cứu
chúng con khỏi mọi sự dữ ». Ngày nay và hơn bao giờ hết, sự sống của loài
người chúng ta cần được giải thoát khỏi sự dữ biết bao!
1. «Ăn năn
sám hối»
Đức Giê-su tập họp Nhóm Mười Hai
lại và sai các ông đi từng hai người một, để “rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối” (c. 12). Như thế, các
Tông Đồ được sai đi rao giảng, rao giảng “Tin Mừng Nước Thiên Chúa” như chính
Người đã rao giảng ngay từ khởi đầu đời sống công khai của Người:
Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê
rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. Người nói: “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại
Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.” (Mc 1, 14-15)
Triều Đại
Thiên Chúa mà Đức Giê-su rao giảng mời gọi thực hiện hành trình sám hối. Bởi
vì, để đón nhận Nước Trời đang đến, chúng ta phải từ bỏ tất cả những gì ngăn cản
chúng ta đón nhận Nước Trời, phải giữ khoảng cách với tất cả những gì không thuộc
về hay không giúp hướng về Nước Trời.
2. Tin Mừng Sự Sống: nhưng không, chữa bệnh và quyền trừ
quỷ
Các Tông Đồ được sai đi rao giảng
Tin Mừng, và dấu chỉ của Tin Mừng Triều Đại Thiên Chúa đang đến là sứ vụ phục vụ cho sự sống của con người: “Đức
Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ” (Mc 1, 34;
và các bài Tin Mừng theo thánh Mác-cô của những tuần vừa qua).
Chính vì thế, khi được sai đi rao
giảng, các Tông Đồ được chia sẻ sứ vụ phục vụ cho sự sống của Đức Giê-su:
Người ban cho các ông quyền
trừ quỷ…
Các ông đi rao giảng, kêu
gọi người ta ăn năn sám hối. Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người
đau ốm và chữa họ khỏi bệnh. (c. 7 và 12-13)
Như thế, chúng ta có thể nói, Tin
Mừng Triều Đại Thiên Chúa là Tin Mừng mang lại sự sống, là “Tin Mừng Sự Sống”.
Như chính Đức Giê-su, hiện thân của Tin Mừng Nước Trời, nói về sứ vụ của Người:
“Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống
và sống dồi dào” (Ga 10, 10). Chính vì thế, Tin Mừng Nước Trời của Đức
Giê-su Ki-tô mang lại “Niềm Vui”, như Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đặc biệt nhấn mạnh
trong Thông Điệp “Niềm Vui Tin Mừng” (Gaudium
Evangelii) và Tông Huấn về Năm Đời Sống Thánh Hiến.
a. Theo lời kể của thánh
Mát-thêu, các môn đệ được mời gọi phục vụ cho sự sống, trong tâm tình nhưng
không :
Anh em đã được cho không,
thì cũng phải cho không như vậy. (Mt 10, 8)
Và không ở đâu sự nhưng không được
thể hiện cách tuyệt đối, như ở ơn huệ sự sống. Như thế, Nước Trời gắn liền với
sứ mạng phục vụ cho sự sống cách nhưng không. Bởi vì Nước Trời là Nước của
Thiên Chúa, và Thiên Chúa là Nhưng Không, vì Người là Tình Yêu.
b. Về sự
sống của loài người và của từng người chúng ta. Chúng ta thường bị ấn tượng và
ưa thích những phép lạ chữa bệnh, vì bệnh tật làm cho con người khốn khổ. Tuy
nhiên, bệnh tật lại thuộc về thân phận con người, đã là người thì phải trải
qua, không tránh được: sinh lão bệnh tử ; con người không chỉ bị bệnh vì
tuổi tác, nhưng có thể bị bệnh bất cứ lúc nào, vì những lý do khác nhau (di
truyền, môi trường, tai nạn, dịch bệnh do truyền nhiễm, chẳng hạn dịch bệnh do
virus Corona)... Chúng ta cùng cảm thông và cầu nguyện mỗi ngày cho biết bao
nhiều người đau khổ vì bệnh tật, trong đó có những người thân yêu của chúng ta.
Nhưng sự
sống của con người còn bị quấy phá, bị chi phối bởi ma quỉ, bởi thần dữ, trong
mức độ ma quỉ gieo vào lòng con người và vào tương quan giữa người với người sự
nghi ngờ, loại trừ, bạo lực, ham muốn, ghen tị, dục vọng… Và ai trong chúng ta
cũng có kinh nghiệm, những sự dữ này còn phá hoại sự sống của chúng ta hơn cả bệnh
tật. Chỉ có Lời Chúa, và tuyệt đỉnh là Lời Thập Giá (x. 1 Cr 18, 1) mới có thể
chữa lành, giải thoát chúng ta khỏi Sự Dữ và những gì thuộc về Sự Dữ.
3. Lời Chúa là Thần Khí
Trong bài Tin Mừng hôm nay, khi
sai các môn đệ đi rao giảng, Đức Giê-su căn dặn rất chi tiết và triệt để, chi
tiết và triệt để đến độ không thể thực hiện được:
Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ
trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt lưng; được
đi dép, nhưng không được mặc hai áo”. (c. 8-10)
Bởi vì, nếu chúng ta làm theo y
như lời dặn này của Đức Giê-su, chúng ta không thể rao giảng được mấy ngày, thậm
chí đi tĩnh tâm cũng không được! Tuy nhiên, nếu chúng ta không sống theo lời của
Đức Giê-su, thì chúng ta sẽ giống như người xây nhà trên cát (x. Mt 7, 24-27),
sẽ chẳng sinh hoa kết quả để tôn vinh Thiên Chúa (x. Ga 15, 5; 21, 3-6).
Đức Giê-su cố ý nói thật triệt để
như thế, để một đàng chúng ta không thể biến lời của Ngài thành lề luật, hiểu
theo chữ viết, đàng khác mặc khải cho chúng ta một năng động được thúc đẩy và
lôi cuốn bởi Thần Khí. Bởi lẽ, Lời Chúa là thần khí (x. 2 Cr 3, 17). Những lời
của Đức Giêsu không mô tả cho chúng ta những hành vi phải thực hiện cách chính
xác, nhưng mời gọi chúng ta hướng tới, nếu cần thiết, thật xa theo năng động mà
lời của Ngài gợi ra. Lời dặn của Đức Giê-su muốn nhắc nhở chúng ta rằng, sứ vụ
của chúng ta phải được thi hành dựa trên ơn ban nhưng không của Chúa, chứ không
phải là dựa trên các phương tiện và tài năng của chúng ta; và nếu có các phương
tiện và tài năng, thì tất cả là ơn huệ Chúa ban cách nhưng không.
* * *
Tuy nhiên, chúng ta chỉ có thể hiểu
được lời này, và mọi lời nói của Đức Giê-su, dưới ánh sáng của mầu nhiệm Vượt
Qua mà thôi. Thực vậy, trong cuộc thương khó và nhất là trên thập giá, Đức
Giê-su hoàn toàn không có gì, không có dép, gậy, áo, thậm chí chân cũng không đạp
đất; nhưng đó lại là lúc:
Ø Người hoàn toàn sống bằng
sự sống của Chúa Cha, và nên một với Chúa Cha bằng tình yêu.
Ø Người tự do với phương tiện,
quyền lực, danh vọng, mà ma quỉ gợi ý và con người chờ đợi, để cảm thông và nên
một với loài người ở mức độ thấp nhất: đau khổ trong thân xác, đau khổ vì bị bỏ
rơi và chính sự chết, chết như một tử tội và ở giữa những tử tội.
Ø Người bày tỏ khuôn mặt
đích thật của Thiên Chúa: Thiên Chúa là ánh sáng, sự sống, hiền lành khiêm tốn,
sự thiện, có sức mạnh đánh tan bóng tối, sự chết, bạo lực, sự dữ và ma quỉ, để
dẫn đưa loài Người về với Chúa Cha, trong Chúa Thánh Thần.
Như thế, Lời Chúa trong bài Tin Mừng
hôm nay nói về mầu nhiệm Vượt Qua mà Người sẽ sống và mời gọi tất cả những ai
tin, yêu và đi theo Người sống mầu nhiệm này mỗi ngày: đó là để cho Sự Sống mạnh
hơn sữ dữ và sự chết của Thiên Chúa và lòng thương xót của Người được tỏ hiện,
nơi những gì nhỏ bé giới hạn yếu đuối của chúng ta.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc