Suy Niệm
Lời Chúa Thứ Tư Tuần V Mùa Chay
TỰ DO CỦA NGƯỜI CON
LỜI CHÚA: Ga 8, 31-42
31 Vậy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái
đã tin Người: "Nếu các ông ở lại
trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi;32 các ông sẽ biết
sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông."33 Họ đáp:
"Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai
bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do? "34 Đức
Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ
cho tội.35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi,
người con mới được ở luôn mãi.36 Vậy, nếu người Con có
giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.37 Tôi
biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết
tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông.38
Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm
những gì đã nghe cha các ông nói."39 Họ đáp: "Cha chúng
tôi là ông Áp-ra-ham." Đức Giê-su nói: "Giả như các ông là con cái
ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm.40 Thế
mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi
đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm.41 Còn
các ông, các ông làm những việc cha các ông làm."
42 Đức Giê-su bảo họ: "Giả như Thiên Chúa
là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và
bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã
sai tôi.
SUY NIỆM: "Kẻ nô lệ thì không được ở trong
nhà luôn mãi...” (Ga 8, 35).
1. Liền trước trình thuật Tin
Mừng hôm nay, thánh Gioan tông đồ kể những
Pharisêu tranh luận với Chúa Giêsu về các lời chứng liên quan đến bản thân Người
(x. Ga 8, 13-29). Có lẽ khi nhận thấy có
nhiều kẻ tin vào Người (x. Ga 8,30) sau khi chứng kiến sự việc, Chúa Giêsu
muốn giúp họ hiểu đúng và tin chắc hơn trong lựa chọn này. Nhưng kết cục xem ra
bế tắc vì khác biệt giữa hai lối nghĩ, mặc dù đã có một điểm chung thuận lợi
ban đầu: niềm tin.
Có thể tôi, bạn, anh chị và quý vị cảm thấy
tiếc cho những người Dothái đã tin Chúa
Giêsu mà rốt cuộc lại tìm cách giết
Chúa vì lời Chúa không thể thấm vào lòng họ được (c. 37). Nhưng cũng có thể,
chúng ta giật mình vì thấy thấp thoáng bóng mình trong số những người Chúa
Giêsu đang nói với.
2. Phải.
Chúng ta đã tin Chúa. Chúng ta từng tự hào với danh đạo gốc, đạo dòng, với gia tộc có các linh mục, tu sĩ kiểu con ông cháu cha. Nhưng rất có thể ta
cũng đã tìm cách giết Chúa bằng những toan tính, những lựa chọn, những kế hoạch
kiểu không màng chi đến Chúa của mình. Và nếu thế, ta là con nhưng mang phận nô
lệ, chẳng có gì bảo đảm cho chúng ta được
ở trong nhà luôn mãi.
Hẳn sẽ không có ai muốn sống cảnh nô lệ. Hẳn
ai cũng muốn có tự do thật sự của người con trong nhà. Điều đáng thương là
chúng ta không biết chúng ta đang nô lệ. Và nếu có ai nói cho chúng ta biết về
tình trạng thật sự của mình, chúng ta không chấp nhận, chúng ta loại trừ. Có gì
khác so với kết luận buồn của Chúa Giêsu hôm nay đâu: Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết
tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. (c.37)
3. Mỗi
chúng ta cùng mở trí, mở lòng, mở đời mình và can đảm đối diện với Lời hôm nay
để nhận thức rõ:
Liệu tôi có đang thật sự sống sự tự do của
người con trong nhà ?
Điều gì đang trói buộc tôi, đang biến tôi
thành nô lệ và bị đuổi ra khỏi nhà?
Điều gì dẫn tôi tìm cách loại trừ Giêsu khỏi
đời tôi ?
Điều gì khiến Lời tôi đọc – nghe – suy niệm mỗi
ngày nhưng không thấm vào lòng tôi được ?
4.
Lạy Chúa Giêsu, Lời đã làm người của Chúa Cha Nhân Từ, xin tiếp tục nói với con
và làm mềm trí lòng ương bướng cứng cỏi của con, để con nghe được, hiểu được Lời
Chúa và để cho Lời ấy thấm vào đời con. Xin tha thứ và giải thoát con. Con muốn
sống trong tự do của con cái Chúa. Amen.
Nt. Anna
Têrêxa Thiên Hoàng
Dòng Đa
Minh Thánh Tâm