Suy niệm Tin Mừng Thứ 3 sau Chúa Nhật 18 Thường niên
LỜI CHÚA: Mt 15, 1-2.10-14
1 Bấy giờ có mấy người Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng: 2 "Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa?" 10 Sau đó, Đức Giê-su gọi đám đông lại mà bảo: "Hãy nghe và hiểu cho rõ 11 Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế."
12 Bấy giờ các môn đệ đến gần Đức Giê-su mà thưa rằng: "Thầy có biết không? Những người Pha-ri-sêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy." 13 Đức Giê-su đáp: "Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi. 14 Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố."
SUY NIỆM:
Rửa tay bằng xà phòng nhiều lần, nhất là trước khi ăn để đề phòng bệnh tay chân miệng được khuyến cáo rất nhiều trong bối cảnh xã hội hội hiện nay, nhất là trong những trường học và nơi tập thể. Thật ra, đối với người Do thái, việc rửa tay, rửa chén đĩa, rửa thực phẩm, không chỉ là một biện pháp vệ sinh nhằm phòng bệnh, mà còn là một nghi thức tôn giáo nói lên ước nguyện trở nên thanh sạch để có thể hiệp thông với Thiên Chúa là Ðấng Thánh. Ðây là điều tốt, nhưng người Biệt phái đã quá vụ hình thức mà bỏ quên điều thiết yếu, họ phán đoán một người tốt hay xấu dựa trên những hình thức bên ngoài. Họ đã quá chi li giữ luật bên ngoài đến nỗi đôi khi đồng hóa vi - rút làm ô uế về thể lý lẫn với vi-rút làm ô uế tinh thần-loại vi-rút này có thể hũy hoại không những về tinh thần mà cả về thể lý.
Tôn giáo nào cũng cần có những nghi lễ, luật lệ, truyền thống, phụng tự. Làm thế nào để tất cả những điều ấy không chỉ ngừng lại ở bên ngoài mà nên đặt trọng tâm và ý nghĩa bên trong. Chắc chắn mọi sự đều có hình thức bên ngoài và nội dung bên trong, thế nhưng cái nào quan trọng hơn? Chắc chắn mọi người ai cũng rõ: tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Chúa Giê-su muốn nhắc nhở cho họ cũng như cho mỗi người chúng ta hôm nay về mầm móng của bệnh tật bên trong tâm hồn: “Không phải cái vào trong miệng làm ô uế con người, nhưng cái ra từ miệng, cái đó mới làm con người ô uế” (c. 11). Vì từ trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ trong xuất ra, và làm cho người ta ra ô uế" (x. Mt 15, 17-20).
Có một câu chuyện rằng, hai thầy dòng ẩn tu nọ, trên đường đi làm về gặp một cô gái đẹp chẳng may bị ngã, dính đầy bùn và máu me. Hai thầy dòng đã dìu cô gái đến chỗ có nước để lau chùi và băng bó sạch và đưa cô về nhà. Một trong hai vị thầy dòng nọ, cứ áy náy và xưng tội nhiều lần với linh mục: con áy náy vì tội đã chạm vào người một cô gái. Linh mục bảo: con không có tội vì tay con đã chạm vào cô gái, nhưng có tội vì tâm và tim con đã liên tục “chạm” vào cô gái….
Minh Tứ