Ngày 1 tháng 6
THÁNH GIU-SE TÚC GIÁO DÂN
(1843-1862)
Vì sao lấp lánh.
Sử liệu về Thánh Giu-se Túc có sự khác biệt nhau về số tuổi tác của ngài khi bị bắt và tử đạo. Một số sử liệu ghi rằng: Khi bị bắt và tử đạo, cậu Giu-se Túc chỉ mới 9 tuổi. Sử liệu khác lại cho là 19 hoặc 21 tuổi.Tuy nhiên,sau khi xem xét kỹ các chi tiết về việc bắt bớ, tù đày và xử án thánh nhân, chúng tôi nghĩ rằng dù dã man, các quan cũng không thể xử quá tàn bạo như thế với một cậu bé chỉ mới 9 tuổi đầu. Việc tra tấn hành hạ của các quan phải dành cho một thanh niên đã khôn lớn, hơn là cho một cậu bé còn thơ dại.
Vâng, giữa tuổi thanh niên, tuổi của những ước mơ và hy vọng, tuổi của hăng say và nhiệt tình, tuổi mà sự chăm sóc va dưỡng dục đòi hỏi biết bao công phu đang chín dần, để trở thành người hữu ích cho gia đình và xã hội. Với cái tuổi thanh xuân đáng quí ấy, Giu-se Túc đã chiếu sang như một vì sao.
Có lẽ Giu-se Túc sinh năm 1843 tại họ đạo Hoàng Xá, xứ Ngọc Đồng, tỉnh Hưng Yên. Cha là Giu-se Cẩn và mẹ là bà Trí. Trong cái nôi của một gia đình nông dân đạo đức ấy, cậu Giu-se Túc đã sinh ra và lớn lên với cuộc sống cần cù, hiền hòa như hầu hết mọi thanh niên Việt Nam ngày ngày miệt mài với ruộng nương.nhưng thân phụ cậu không muốn cậu tiếp tục với công việc ruộng nương, đã khuyến khích và lo liệu cho cậu theo đuổi nghiệp khoa cử. Cậu Túc vâng lời thân phụ chăm chỉ học chữ Nho và chữ Nôm.Nhưng cuộc bách hại đạo của vua Tự Đức dai dẳng ngày càng khốc liệt hơn. Vì với chiếu chỉ Phân sáp ngày 5 tháng 8 năm 1861 thì không một người nào, không một căn nhà nào của người Công Giáo được bình yên. Biết bao người dân hiền hòa vô tội bị đọa đày, bị tàn sát và bị ghép cho những tội trạng mà họ không bao giờ biết đến.
Gian truân thử đức.
Anh Giu-se Túc bị bắt vào đầu năm 1862 khi đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp: tuổi 19. Anh bị tạm giam ít ngày ở huyện rồi bị giải về tỉnh. Sau đó, anh bị biệt giam 4 tháng tại Đông Khê, phủ Khoái Châu. Ban ngày phải mang gông nặng, ban đêm chân bị cùm xích. Dù vậy, anh Túc vẫn trung kiên với đức tin chân chính. Nhiều bạn bè cùng bị giam với anh như Phê-rô Kiên (18 tuổi), Phê-rô Ngân (15 tuổi), Phê-rô Lương (20 tuổi) cũng được kể vào số tôi tớ Chúa đang được chuẩn bị tôn phong Chân Phước. Các anh thường gặp nhau, đọc kinh chung và an ủi khích lệ nhau can đảm đến cùng.
Một số thân hữu lo lót quân lính để tạo cơ hội cho anh trốn khỏi ngục, nhưng anh nói:
“Tôi sẽ không trốn bất cứ cách nào, vì nếu tôi trốn sẽ làm khổ người khác. Chúa muốn thế nào, tôi xin nhận như thế”.
Khi một bạn tù tỏ vẻ lo âu không biết khi bị xử, người nhà có được tin để lãnh xác hay không, anh Túc bình thản bày tỏ tâm trạng của mình:
“Tôi an tâm, không lo lắng gì cả. Nếu Thiên Chúa cho tôi đổ máu vì đạo,tôi tin chắc sẽ được về trời. Còn thân xác này chôn được thì chôn ,bằng không chôn được thì thôi”.
Theo lá thư đề ngày 2/8/1862, cha Et-tê-vê Nam cho chúng ta biết tình hình ở tỉnh Hưng yên:
“…Trong tỉnh Hưng Yên, các quan còn dữ tợn hơn. Cuối tháng 5 rất nhiều giáo hữu bị dẫn lên tỉnh. Ngày 1/6, các quan giết 100 người … Các làng ngoại giáo được lệnh giết chết hết các tù nhân có đạo, và họ đã triệt để thi hành, nên tôi không biết được con số phải chết trong kì này…”
Cuối tháng 5 đó, anh Túc bị giải về Hưng yên. Sau những lời dụ dỗ, dọa nạt và tra khảo nhiều lần, không làm lay chuyển được lòng tin sắt đá của anh, các quan nhất trí kết án trảm quyết anh.
Khi lập án phong thánh cho anh Giu-se Túc, một số giáo dân hiện diện trong cuộc tử đạo làm chứng, trong đó, ông Đa Minh Hưng kể lại rằng: “ Tôi đi theo cậu Túc ra tới pháp trường. Cậu sốt sắng cầu nguyện và luôn kêu tên cực thánh Chúa Giê-su. Sau khi cậu bị xử chém đầu, tôi đã mai táng thi thể cậu rất tử tế”. Bà Ma-ri-a Linh kể lại: bà đã nhìn thấy đầu của vị tôi tớ Chúa bị tung lên cao cho quan thấy, để minh chứng với quan là họ đã triệt để thi hành mệnh lệnh. Hôm đó là ngày 1/6/1862. Thi hài anh Giu-se Túc, người chiến sĩ đức tin được chôn tại chỗ , sau được cải táng và đem về nhà thờ xứ Ngọc Đồng, tỉnh Hưng Yên.
Ngày 29/4/1951, Đức Thánh Cha Pi-ô XII tôn phong anh Giu-se Túc lên bậc chân phước.
Đức Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II tôn phong chân phước Giu-se Túc lên bậc Hiển Thánh ngày 19/6/1988
Lời nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Hội Thánh Việt Nam nhiều chứng nhân anh dũng, biết hiến dâng mạng sống để hạt giống đức tin trổ sinh hoa trái dào trên quê hương đất nước chúng con. Xin nhận lời các ngài chuyển cầu mà cho chúng con biết noi gương các ngài để lại: luôn can đảm làm chứng cho Chúa và trung kiên mãi đến cùng.
Chúng con cầu xin, nhờ Đức Ki-tô Chúa chúng con.