Suy Niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần II Mùa Chay
Lời Chúa: Lc
15, 1-3.11-32
(1) Tất cả những người thu thuế và những người tội lỗi thường
đến gần Ðức Giêsu mà nghe Người. (2) Còn những người thuộc phái
Pharisêu và các kinh sư thì lẩm bẩm: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và
ăn uống với chúng". (3) Ðức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:
(11) "Một người kia có hai con trai. (12) Người
con thứ nói với cha rằng: "Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được
hưởng". Và người cha đã chia của cải cho hai con. (13) Ít ngày
sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng
đãng, phung phí tài sản của mình.
(14) "Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong
vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, (15)
nên phải đi ở cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn
heo. (16) Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng,
nhưng chẳng ai cho. (17) Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ:
"Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở
đây lại chết đói! (18) Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với
người: "Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, (19)
chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha
vậy". (20) Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.
"Anh ta còn ở
đàng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm chồm
anh ta và hôn lấy hôn để. (21) Bấy giời người con nói rằng:
"Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con
cha nữa..." (22) Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng:
"Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào
chân cậu, (23) Rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở
tiệc ăn mừng! (24) Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà
nay lại tìm thấy". Và họ bắt đầu ăn mừng.
(25) "Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi
anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, (26) liền
gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. (27) Người ấy trả
lời: "Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì được lại cậu ấy
mạnh khoẻ". (28) Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào
nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. (29) Cậu trả lời cha: "Cha ơi, đã
bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao
giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. (30)
Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay
trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!"
(31) "Nhưng người cha nói với anh ta: "Con à, lúc nào
con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. (32)
Nhưng chúng ta phải ăn mừng và hoan hỷ, vì em con đây đã chết, nay lại sống, đã
mất, nay lại tìm thấy".
Suy Niệm
Hôm nay trang Tin Mừng tuy
dài nhưng lại được gọi với cái tên rất ngắn gọn, trìu mến: Người Cha Nhân Hậu.
Ngay tên đề tài đã cho chúng ta nhiều suy nghĩ tích cực. Người cha nhân hậu ấy
chính là Thiên Chúa, Đấng giàu lòng xót thương. Ý thức được tầm quan trọng của
trang Tin mừng này, ai đó đã nói rằng, vì một lý do bất trắc nào đó, cuốn Kinh
thánh phải bị huỷ bỏ thì đoạn Lời Chúa này phải được giữ lại và bảo tồn. Đơn giản
vì nó là hình mẫu và mô phạm cho con người chúng ta học hỏi, suy gẫm và biến đổi
bản thân.
Thực vậy, trong trang Tin
mừng này, qua ngòi bút miêu tả của thánh Luca, Chúa Giê-su, người cha nhân hậu,
như vị bác sĩ tài giỏi và tận tâm. Ngài biết rõ triệu chứng, tâm bệnh của con
cái mình. Ngài từ tốn, chẩn đoán, và đưa ra phương thuốc hiệu quả nhất cho bệnh
nhân. Đơn thuốc đó là từ bi, nhân hậu, nhẫn nại và đầy lòng xót thương. Và Ngài
mong các con bệnh của mình tự do hợp tác, trưởng thành trong điều trị qua sự hướng
dẫn của Chúa Thánh Thần, Đấng là chủ thể của hiệp nhất và yêu thương.
Bệnh của người con thứ là
phóng túng, thích tự do, không thích sống khép kín trong sự yêu thương của người
cha và gia đình. Để đạt được thoả mãn của mình, anh ta tìm mọi cách để được
chia gia sản, được sở hữu của cải như một hành trang cho thoả chí tang bồng và
lên đường ăn chơi. Rủi thay, sau thời gian phóng đãng, nay đây mai đó, tiền đã
hết, mất nghị lực... Anh muốn quay về với gia đình, với sự yêu thương che chở.
Thấu hiểu tâm bệnh của con, người Cha không ghét bỏ nhưng vui mừng. Hình ảnh
giang rộng đôi tay, đón chờ từ đàng xa, kêu gia nhân xỏ nhẫn vào tay và mở tiệc
ăn mừng vì gặp lại được đứa con bất hiếu. Tất cả nói lên rằng Thiên Chúa là vị
bác sĩ tận tâm, yêu thương, không loại trừ một ai. Trong đời sống đức tin hàng
ngày, chúng ta nhiều khi nổi loạn, thích cách mạng, hiếu kỳ, thờ ơ với lòng xót
thương của Chúa. Kém tin, hiếu kỳ, ảo tưởng tin theo những triết thuyết vô hồn
để rồi chối Chúa, xa Giáo hội. Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại.
Thiên Chúa, Giáo hội như người mẹ hiền kiên nhẫn đón chờ, mong mỏi, đón nhận những
lầm lỗi, lạc đường của con cái mình. Mong chúng ý thức, quay bước, trở về trong
gia đình yêu thương này.
Bệnh của người con cả là
tâm bệnh “ghen ăn tức ở”, chấp nhất, kể cả. Ghen ghét thằng em, chấp nhất quá
khứ lỗi lầm và lên mặt, kể cả với người cha già. Anh tự cho mình là người hoàn
hảo, đạo hiếu đầy đủ. Vâng lời cha mẹ, biết kính trên nhường dưới, chăm sóc cha
khi còn khoẻ, phụng dưỡng mẹ khi về già, chịu khó làm ăn, tối sáng vun đắp gia
đình. Ấy là chu toàn luật Chúa ban và Hội thánh dạy. Tuy vậy, anh đã lấy sự chu
toàn của mình để loại trừ người em và lên mặt với người cha già. Đó là tâm bệnh
của người anh cả. Cách thức hành xử như thế đâu đó cũng là tâm tình sống Lời
Chúa của nhiều người chúng ta trong các gia đình hay nơi xứ đạo. Tự cho mình
chu toàn luật Chúa để lên án tha nhân. Tự hào hoàn hảo để loại trừ người khác.
Hãnh tiến về những đóng góp cho giáo xứ để rồi huynh hoang, kiêu ngạo và lên mặt
với người khác. Thiên Chúa cần lòng nhân từ, tâm tình tạ ơn, Ngài không trọng của
lễ hay công trạng.
Phóng túng, tháo thứ, ích
kỷ và ghen tị là những tâm bệnh của cả hai anh em và của cả chúng ta trong
tương giao với Chúa và đồng loại. Nhưng Thiên Chúa Nhân Hậu như vị lương y tài
tình kê đơn, bốc thuốc với lòng kiên nhẫn, rộng lượng, bao dung và chờ đợi
chúng ta thay đổi và quay về. Trong đời sống đạo hàng ngày, nhiều khi chúng ta
cũng yếu lòng, mắc nhiễm những căn bệnh đột xuất hay những chứng bệnh nan y như
vậy. Muốn lành bệnh, muốn không bị ràng buộc, lệ thuộc vào những ngăn trở như
thế, chúng ta hãy mạnh dạn đến với vị thần y, người cha Nhân hậu để khám phá, học
hỏi và sống những đức tính sẵn có nơi Ngài, cách riêng là trong mùa chay thánh
này. Amen.
Lm. Micae Vũ An Lộc