SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BẢY TUẦN VII PHỤC SINH
Ga .21,20-25
21,20 Ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau ; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi : "Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?" 21 Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su : "Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?" 22 Đức Giê-su đáp : "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy." 23 Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là : "Anh ấy sẽ không chết", mà chỉ nói : "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ?"
24 Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực.
25 Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ : cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
VUI VỚI PHẬN MÌNH
Sau khi tra vấn về lòng mến, Chúa Giêsu trao quyền cho Phêrô trách nhiệm chăm sóc đoàn chiên với tư cách Tông đồ trưởng, và mời gọi như ra lệnh: Hãy theo thầy ! Ngài như báo trước cho Phêrô con đường thập giá phía trước. Ông sẵn sàng với lời mời gọi, nhưng có vẻ còn bận tâm tới Gioan, một người bạn trẻ trong nhóm các môn đệ thân tín, người môn đệ được Chúa Giêsu yêu mến cách riêng: Thưa Thầy, còn anh này thì sao ? Bất ngờ, Chúa Giêsu đã trả lời : Việc gì đến anh ! và khẳng định lại lần nữa: phần anh, anh hãy theo Thầy !
Vâng, mỗi người trong chúng ta đều có những ơn gọi khác nhau. Cùng là Tông đồ, nhưng mỗi người được Chúa gọi làm tông đồ theo cách thức riêng của mình, không ai giống ai: Phêrô khác Gioan : Phêrô sẽ tử đạo để biểu lộ lòng mến, nhưng Gioan lại ca ngợi Thiên Chúa tình yêu bằng trái tim và ngòi bút của mình…các tông đồ khác cũng thế. Điều quan trọng không phải là so sánh địa vị cao thấp, công việc này khác … nhưng là chu toàn bồn phận Chúa trao cho mình, ở đây và lúc này. Và khi chúng ta hoàn thành tốt đẹp ơn gọi của mình, đồng nghĩa với việc chúng ta đóng góp vào việc hoàn thành ơn gọi của anh chị em và liên đới với nhau để hoàn thành chương trình chung của Thiên Chúa, như các chi thể trong một thân thể vậy.
Trong thực tế cuộc sống, đáng buồn thay, nhiều khi chúng ta không nhận ra điều đó, không biết vui với phận mình, không biết tìm hiểu khả năng, hoàn cảnh của mình để sống đúng ý Chúa. Từ đó đã xảy ra biết bao nhiêu ghen tỵ, bè phái, tranh chấp, tranh giành ảnh hưởng rộng hẹp, địa vị thấp cao trong sinh hoạt thường ngày, trong đời sống làm ăn kinh tế và ngay cả trong đời sống tận hiến, công cuộc tông đổ của Giáo hội nữa, để rồi thiếu tinh thần tông đồ ngay trong việc tông đồ, thiếu bác ai với nhau ngay trong việc bác ái ! Thay vì nâng đỡ bổ túc cho nhau thì lại gây ra bao gương mù gương xấu phản lại với tinh thần của Chúa Kitô, và trở thành phản chứng nhân.
Trong kỳ nội chiến, Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln có một sĩ quan trẻ làm thư ký. Viên sĩ quan này nổi tiếng là gan dạ, do đó công việc bàn giấy xem ra không thích hợp với anh. Anh chỉ mơ ước trở lại mặt trận và nếu cần sẵn sàng chết cho tổ quốc hơn là làm công việc đơn điệu, nhàm chán trên bàn giấy. Một ngày, sau khi nghe anh than phiền, tổng thống Lincoln nhìn thẳng mắt anh và nói: "Hỡi anh bạn trẻ, như tôi nhận thấy thì quả thực anh luôn muốn xả thân chết cho tổ quốc, nhưng có lẽ anh không muốn sống cho tổ quốc
Ở mỗi xã hội, mỗi thời đại, Chúa Giêsu cần có những người chứng khác nhau. Ngài cần đôi tay, bàn chân, môi miệng, trái tim chúng ta để tiếp tục hiện diện và hành động. Có người làm chứng bằng máu, có người bằng cuộc sống từ bỏ quên mình, có người bằng những nghĩa cử hy sinh phục vụ, có người bằng cuộc sống trong âm thầm đau khổ.
Chúa cần chúng ta, nhưng những việc làm của chúng ta chi có giá trị khi được thực hiện với tình yêu. Chúa Giêsu đang cần một chút đóng góp của chúng ta để sức nóng và ánh sáng Ngài được đạt tới mọi người. Trong mọi sự, xin cho ý hướng chúng ta đều qui về vinh danh Chúa
Trong năm Thánh này, Nguyện xin Thánh Thần Thiên Chúa là nguyên lý của sự hiệp nhất trong sự đa dạng phong phú, ban cho Giáo Hội Viêt nam ơn hiệp nhất và bình an. Xin cho chúng con biết rõ ơn gọi trách nhiệm của mình, để chúng con hăng say dấn thân phục vụ, đồng thời cũng biết hợp tác và chia sẻ với anh chị em, để công cuộc loan báo Tin Mừng của Hội Thánh được lan rộng muôn nơi. Amen
Dom. Trần công Hiển.