Suy Niệm Thứ Năm Tuần IV Mùa Chay A
Lời Chúa: Ga 5, 31 – 47
(31) Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. (32) Có Ðấng khác làm chứng về tôi và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. (33) Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gioan, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.
(34) Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điêu này để các ông được cứu độ. (35) Ông Gioan là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian. (36) Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gioan: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. (37) Chúa Cha, Ðấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. (38) Các ông không giữ lời Người ở lại trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Ðấng Người đã sai đến. (39) Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi. (40) Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.
(41) Tôi không cần người đời tôn vinh. (42) Nhưng tôi biết: các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. (43) Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận. (44) Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?
(45) Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là Môsê, người mà các ông tin cậy. (46) Vì nếu các ông tin ông Môsê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi. (47) Nhưng nếu các ông không tin các điều ông ấy viết, thì làm sao tin được lời tôi nói?"
Suy niệm
Trong cuộc sống hằng ngày, khi chưa biết, chưa quen nhau thì không ai tự làm chứng cho mình được nên người ta thường dựa vào nhân chứngCòn khi đã quen thuộc rồi thì còn gì thành thật hơn chính đương sự nói ra. Tuy nhiên nếu chính đương sự. nói ra và có những nhân chứng nữa, thì sự thực ấy càng xác thực biết bao. Chúa Giêsu hôm nay đã làm như thế.
Thế nhưng, vì thiếu đức tin và lòng đạo đức chân thành, những người Do Thái thời Chúa Giêsu đã không tin rằng Ngài là Đấng Cứu Thế, cho dù đã có Gioan Tiền Hô, có Thiên Chúa Cha, có sách Thánh và nhất là những công việc Thiên Chúa Cha giao cho Ngài mà Ngài đã hoàn thành làm chứng. Không nhìn thấy Thiên Chúa, không lắng nghe lời Ngài qua khuôn mặt và lời nói của Chúa Giêsu, do đó không đón nhận Ngài như Đấng được Thiên Chúa sai đến. Không đón nhận ngài cũng đồng nghĩa với việc không đón nhận ơn cứu độ mà ngài mang đến. Thật là một sai lầm đáng tiếc.
Còn chúng ta thì sao? Chúng ta tự hào là thuộc về Giáo hội Chúa Giêsu, “đang nắm giữ kho tàng mạc khải”, nhưng coi chừng chúng ta lại không nhận ra, không biết Chúa Giêsu chỉ vì đã không sống theo lời Chúa, không làm công việc mà Chúa Giêsu đã giao phó. Ước gì, trong Mùa chay này, chúng ta hãy để cho Lời Chúa lưu lại trong chúng ta bằng cách năng suy gẫm Lời Chúa, để có thể nhận ra hình ảnh và lời nói của Chúa Cha nơi Chúa Giêsu, nhờ đó cuộc sống của chúng ta sẽ biểu lộ được khuôn mặt, tinh thần và tình yêu của Thiên Chúa cho mọi người. Nguyện xin Chúa chúc lành cho những cố gắng sống Lời Chúa của chúng ta. Amen.
Lm. Phaolô Nguyễn Nguyên