Thứ Sáu Tuần III Mùa Vọng Năm A
I. Lời Chúa : Lc 1,26-38
(26) Bà Elisabét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, (27) gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Ðavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.
(28) Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà. (29) Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
(30) Sứ thần liền nói: "Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. (31) Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. (32) Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. (33) Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
(34) Bà Maria thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!"
(35) Sứ thần đáp: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. (36) Kìa bà Êlisabét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. (37) Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.
(38) Bấy giờ bà Maria nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói". Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
II. Suy niệm
Thiên Chúa muốn bước vào trong thế giới của chúng ta để ban cho chúng ta ơn cứu độ. Kế hoạch cứu độ của Ngài được chuẩn bị lâu dài từ thời Cựu Ước, và tỏ rõ đầy đủ trong thời Tân Ước.
Trong những ngày cuối của Mùa Vọng này, Giáo Hội cho chúng ta nghe bài Tin Mừng về biến cố truyền tin, để chúng ta hiểu được rằng đã đến lúc Ngôi Lời Thiên Chúa giáng sinh làm người, trong cung lòng của Mẹ Maria. Thiên thần Gabriel được Thiên Chúa sai đến với Mẹ Maria và gửi cho Mẹ một sứ điệp quan trọng từ trời cao. Chúng ta hãy lắng nghe cuộc đối thoại giữa thiên thần Gabriel và Mẹ Maria :
"Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà.” Mẹ Maria rất ngỡ ngàng, bất ngờ với lời chào của thiên thần. Mẹ Maria đã không hề nhận ra, vì Mẹ như những người Do Thái khác của “Mùa Vọng”, Mẹ đã ngước mắt lên cao cầu xin, trông đợi Vị Cứu Tinh sặp ngự đến. Nhưng thiên thần Gabriel trấn tĩnh Mẹ : "Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. (31) Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. (32) Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. (33) Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
Không có ai khác ngoài Mẹ Maria trở thành “nhân vật” quan trọng trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa : Mẹ được mang thai bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần, và sẽ sinh hạ Con Đấng Tối Cao.
Việc hệ trọng này không phải do ý muốn của loài người, nhưng bởi ý định của Thiên Chúa.
Mẹ Maria được Thiên Chúa chọn làm nhân vật cộng tác vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Và từ nay, Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa, và là Mẹ của loài người chúng ta. Thiên thần nói với Mẹ : "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Ðấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, người con sinh ra sẽ là thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa.”
Nếu trong Gioan tẩy giả, chúng ta có thể thấy điều cần thiết của chúng ta để chuẩn bị đường lối của Thiên Chúa, thì trong Đức Maria, chúng ta cần chuẩn bị cho Ngài đến với chúng ta trong một biến cố vĩ đại.
Chúng ta vừa nghe Mẹ Maria đáp lại lời thiên thần Gabriel bằng hai tiếng “Xin vâng.”
Sứ điệp của thiên thần cho Mẹ Maria là sứ điệp của Thiên Chúa dành cho chúng ta.
Trong Mẹ, chúng ta thấy lời đáp trả của lòng tin. Mẹ Maria đưa ra cho chúng ta xem bức tranh của niềm tin, đó là một lời đáp trả ân sủng của Thiên Chúa. Đức tin không phải là một cái gì đó chúng ta sở hữu, nhưng một cái gì đó sở hữu chúng ta. Đức tin là lời đáp trả sự vâng phục đối với Thiên Chúa được biểu lộ trong cuộc sống của chúng ta. Trong Chúa Giêsu Kitô, chúng ta phải có kinh nghiệm về Thiên Chúa như tình yêu và sự cho đi; đó là ân sủng. Ân sủng là tình yêu chăm sóc của Thiên Chúa đã làm cho chúng ta. Tình yêu này không phải là hời hợt và tình cảm ủy mị, nhưng là cả một kế hoạch yêu thương Thiên Chúa ban cho nhân loại, qua biến cố Con Thiên Chúa xuống thế làm người.
Chúng ta chuẩn bị ngày lễ Chúa Giáng sinh. Chúng ta hãy học nơi Mẹ Maria bài học của lòng tin.
Mẹ luôn tin tưởng vào Chúa, điều đó giúp cho Mẹ bước đi kiên vững, không sợ hãi, chán nản và đơn côi. Đối với chúng ta cũng vậy, chúng ta đón nhận ơn đức tin, và nhờ lòng tin này chúng ta bước đi từ nỗi thất vọng, u ám của cuộc đời đến niềm vui, sự tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào tình thương của Thiên Chúa.
Đức tin giúp chúng ta khám phá ra rằng: tất cả chúng ta được Thiên Chúa yêu thương, được Ngài tuyển chọn, và được Ngài ban phúc lành.
Cầu chúc cho mỗi người chúng ta đón nhận được ơn đức tin, và tin vào tình thương của Thiên Chúa qua mầu nhiệm Con Thiên Chúa Giáng Sinh làm người.
Niềm tin của chúng ta có “khả năng” lớn lao, là được “cưu mang” Chúa Giêsu trong tâm hồn và cuộc sống của mỗi người chúng ta.
Noi gương Mẹ Maria, trong Năm Phúc Âm hóa đời sống gia đình, mỗi thành viên hãy luôn biết đáp lại lòng tin và lòng yêu mến Chúa, vì Ngài thương yêu chúng ta, đến ở cùng chúng ta và ban ơn cứu độ cho nhân loại. Amen.
Lm. Duy Khang