LỄ CHÚA HIỂN LINH 2016:
LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA ĐƯỢC TRAO BAN CHO MỌI DÂN TỘC
Có một giai đoạn, nhiều người nghĩ rằng, Thiên Chúa là độc quyền của người tín hữu. Vì thế, các sinh hoạt tôn giáo gần như là sinh hoạt khép kín trong những người đồng đạo. Trải qua một thời gian dài, người Công Giáo chỉ sống thu mình trong các sinh hoạt của mình, xem nhẹ việc bổn phận giới thiệu Chúa cho anh chị em dân ngoại, vì quên rằng, Thiên Chúa cũng là Chúa của mọi dân tộc. Ngày nay, đại lễ Chúa Giáng Sinh đã trở thành ngày vui chung của nhiều người, nhiều dân tộc, trong đó, nhiều người dù không tin, hoặc không theo Chúa vẫn cảm nhận được niềm vui mỗi khi lễ Giáng sinh về.
Công đồng Vaticano II đã thúc đẩy Giáo hội bước ra ngoài với thế giới và để thế giới có thể dễ dàng bước vào Giáo hội. Thiên Chúa không còn là điều cấm kỵ, nhưng được giới thiệu dưới nhiều hình thức để mọi người có thể nghe biết về Thiên Chúa. Đặc biệt những năm vừa qua, các vị chủ chăn đã không ngừng mời gọi, thúc đẩy mọi tín hữu phải đi ra khỏi sự êm ấm, khỏi nếp sống cũ, thói quen cũ của mình để đem Chúa đến với anh em. Thiên Chúa không bao giờ chịu dừng chân, Ngài cũng không chấp nhận bị nhốt kín trong các nghi lễ. Lòng thương xót của Thiên Chúa không bị giới hạn bởi những người có đạo, nhưng lòng thương xót của Ngài còn được tuôn đổ xuống trên tất cả mọi người, kể cả những người chưa biết Chúa.
Lễ Chúa Hiển Linh hôm nay muốn nhấn mạnh đến tình thương và lòng quảng đại của Thiên Chúa đối với toàn dân, tình yêu thương của Thiên Chúa không bị giới hạn bởi không gian và thời gian. Ngày xưa, tiên tri Isaia đã nhìn thấy trước cảnh huy hoàng của vinh quang Thiên Chúa tràn ngập khắp địa cầu. Giêrusalem là nhà của Thiên Chúa ở giữa loài người trở thành nơi các dân tộc, các quốc gia quy tụ về. Thiên Chúa làm cho Giêrusalem vươn vai đứng dậy đón nhận vinh quang của Thiên Chúa và cũng là nơi chiếu toả vinh quang Thiên Chúa. Các dân tộc sẽ từ muôn phương đổ về Giêrusalem để tôn thờ, quy phục Thiên Chúa : Đức Chúa như bình minh chiếu tỏa trên ngươi, các chư dân sẽ tiến về phía ngươi, các vua chúa sẽ hướng về ánh bình minh của ngươi. Thiên Chúa sẽ làm cho Giêrusalem trở nên phú túc phì nhiêu : Các lạc đà từng đàn che rợp đất, các dân tộc từ Sơva kéo đến, mang theo vàng bạc và trầm hương. Cái nhìn của Isaia cho thấy Giêrusalem không còn là của riêng Israel, Thiên Chúa không còn bị giới hạn trong dân Do Thái nữa mà Thiên Chúa là Thiên Chúa của mọi dân tộc.
Thánh Matthew đã thấy tình thương cứu độ của Thiên Chúa được trao ban cho dân ngoại qua đại diện là các đạo sĩ từ phương Đông tìm đến với Hài Nhi Giêsu. Nếu như với dân Do Thái, Thiên Chúa đã dùng các tổ phụ và các tiên tri để chuẩn bị cho dân đón nhận Đấng Cứu Thế, thì đối với dân ngoại, Thiên Chúa lại dùng những dấu chỉ và sự kỳ diệu của thiên nhiên để đưa họ đến với Ngài. Các đạo sĩ là các nhà chiêm tinh của Phương Đông, vùng đất có nhiều truyền thống tôn giáo. Các vị này đã nhận ra sự khác thường trong vũ trụ, đó là sự xuất hiện của một ngôi sao lạ. Theo truyền thống của Phương Đông, mỗi con người sinh ra đều gắn liền vận mệnh của mình với một vì sao. Khi thấy xuất hiện trên bầu trời một ngôi sao toả sáng khác thường, các đạo sĩ nghĩ đến vận mệnh của một vị quân vương vừa mới xuất hiện. Với lòng tin đơn sơ như thế, họ đã rủ nhau lên đường để tìm kiếm vị vua của người Do Thái mới sinh.
Sự kiện này cho thấ, tình yêu và lòng quảng đại của Thiên Chúa dành cho dân ngoại, Ngài không giới hạn lòng thương xót vào một số người, nhưng Ngài để cho lòng thương xót ấy tuôn tràn trên toàn thể nhân loại. Bằng nhiều cách, Thiên Chúa đã tạo cơ hội cho dân ngoại cũng được hưởng tình thương của Chúa. Tuy nhiên, hành trình tìm đến với Đấng giàu lòng thương xót là một hành trình nhiều gian nan, thử thách và chỉ những ai kiên trì mới có thể gặp được Thiên Chúa.
Hành trình của các đạo sĩ là một hành trình đi tìm ánh sáng đức tin. Để có thể gặp được Thiên Chúa, họ phải chấp nhận ra khỏi sự êm ấm của bản thân, từ bỏ những ràng buộc của công việc, gia đình để lên đường. Các ông đã phải trải qua hành trình rất xa và gian nan, có những lúc ánh sao như vụt tắt, nhưng các vị không chán nản thất vọng, trái lại, các ông đã tìm đến cung điện của Hêrôđê để hỏi về vị vua mới sinh hiện ở đâu. Khi được chỉ cho biết tại Belem, đất Giuđa, các đạo sĩ lại tiếp tục lên đường, ngôi sao lại xuất hiện như để khuyến khích các ông. Các ông đã tìm đến nơi. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi và thân mẫu là bà Maria, họ liền sấp mình thờ lậy người. Các đạo sĩ bước vào nhà, là ngôi nhà nơi Thánh Gia đang sống, nhưng ngôi nhà ấy còn là hình ảnh ngôi nhà Giáo hội, là nơi Thiên Chúa đang hiện diện. Các đạo sĩ là những người dân ngoại đã tìm được Chúa Giêsu, họ được mời gọi bước vào nhà của Chúa để ở nơi đây, họ cùng với mọi người tôn thờ Thiên Chúa, được chung hưởng tình yêu và hạnh phúc với Thiên Chúa.
Các đạo sĩ đã mở kho báu để dâng cho Thiên Chúa vàng, nhũ hương và mộc dược. Với những lễ vật này, họ đã thể hiện lòng tin và sự tôn thờ của mình dành cho Thiên Chúa tối cao. Gặp gỡ Đấng là Tình yêu, đón nhận được lòng thương xót từ nơi Thiên Chúa, các đạo sĩ đã không giữ lại riêng cho mình, các ông được thúc đẩy để sống một lối sống khác, bước đi trên con đường khác để đem lòng thương xót Chúa về cho quê hương xứ sở mình.
Khác với các đạo sĩ là nhưng người lên đường tìm kiếm, Hêrôđê và các thượng tế, đại diện giới lãnh đạo và cả dân chúng đã tỏ ra vô cảm trước tin vui Thiên Chúa Giáng sinh. Mặc dù khi nghe tin Vua dân Do Thái mới sinh, họ có một chút phản ứng, nhưng lại là phản ứng tiêu cực. Phản ứng này xuất phát từ những tâm hồn thiếu vắng tình yêu, nhưng đầy tràn ghen tị, kiêu căng và hận thù. Họ sợ rằng, vị Vua mới sinh sẽ tranh giành quyền lực của họ, sẽ gây ảnh hưởng hơn họ, vì thế, họ tìm cách để triệt hạ Ngài bằng tất cả các thủ đoạn độc ác, được mặc dưới cái vỏ tốt lành. Họ bí mật lên kế hoạch thà giết lầm hơn bỏ sót, nhưng bên ngoài, họ vẫn nói với các đạo sĩ : Các ngài hãy đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, khi đã tìm thấy, xin báo lại cho chúng tôi, để chúng tôi cũng đến bái lậy Người. Một khi con người không có tình yêu thương, thiếu vắng Thiên Chúa trong tâm hồn, thì họ sẽ hành xử gian dối, độc ác như thế.
Thiên Chúa yêu thương, Ngài muốn cho mọi dân tộc trên thế giới tin và đón nhận tình yêu của Ngài. Ngài dùng nhiều cách thế để đưa họ đến với Ngài và đưa tình yêu của Ngài đến với họ. Tuy nhiên, Ngài vẫn muốn dùng mỗi chúng ta là những người được hưởng tình yêu thương của Chúa, phải tiếp tục đem tình yêu ấy đến cho những anh em khác chưa nhận biết Chúa.
Theo Đức Thánh Cha Fancis, việc đem Chúa cho anh em không phải là một chương trình quảng cáo hay tuyên truyền, cũng không phải là một cuộc rao bán như bày hàng trong siêu thị, mà phải là cảm nghiệm từ trong tâm hồn về tình thương của Chúa để sống và thể hiện tình thương ấy trên gương mặt, trên hành động và cả cuộc đời của mình. Khi mỗi người Kitô hữu sống trong hạnh phúc vì được Chúa yêu như thế, mọi người sẽ bị thu hút bởi cách sống vui và sống hạnh phúc của chúng ta, họ sẽ tìm đến với Chúa.
Điều Chúa mong đợi chúng ta khi đón nhận lòng thương xót của Thiên Chúa là nói về việc Chúa đã yêu và đã làm cho mình. Nói cho họ về một Thiên Chúa giàu lòng thương xót, một Thiên Chúa chạnh thương và Ngài cũng là Cha của mỗi chúng ta, Ngài muốn mỗi người quay về sống trong tình yêu thương chăm sóc của Ngài.
Giống như các đạo sĩ trở về quê với một con người đã được biến đổi, vì được gặp gỡ, đụng chạm đến lòng thương xót của Chúa, mỗi chúng ta cũng sẽ phải sống một nếp sống khác. Chúng ta sẽ không thể nói về Chúa nếu chúng ta không chịu thay đổi để nên giống Chúa, cũng như không thể nói về Chúa khi chúng ta vẫn sống theo con người cũ, thói quen cũ. Lời nói và cuộc sống của chúng ta chỉ có thể trở nên đáng tin khi chúng ta để cho Chúa biến đổi chúng ta mỗi ngày.
Qua việc tham dự Thánh lễ và các Bí tích, Thiên Chúa thêm sức mạnh cho chúng ta, giúp ta trở nên ngoan ngoãn để cho Lời Chúa uốn nắn và biến đổi nên con người mới, trở nên chứng nhân của lòng Chúa xót thương. Amen.
Lm. Giuse Đỗ Đức Trí – Gp. Xuân Lộc