LỄ THÁNH GIA THẤT:
GIA ĐÌNH CỘNG ĐOÀN PHỤNG TỰ
Lc 2, 22-40
22 Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, 23 như đã chép trong Luật Chúa rằng : "Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa", 24 và cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. 25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. 26 Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. 27 Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người, 28 thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng :
29 "Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30 Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31 Chúa đã dành sẵn cho muôn dân :
32 Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài."
33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người. 34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi : "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng ; 35 và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà."
36 Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, 37 rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa. 38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.
39 Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê. 40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.
SUY NIỆM:
Kính thưa quý OBACE,
Chúng ta cùng với GH VN và Giáo phận bước vào năm thứ hai của năm năm chuẩn bị mừng Kim Khánh thành lập Giáo Phận với chủ đề: Gia đình Giáo xứ sống Màu Nhiệm Giáo Hội và Tinh Thần Phụng Tự. Trong bầu khí của ngày lễ Thánh Gia Thất của Chúa Giêsu, Đức Mẹ và Thánh Giuse hôm nay, chúng ta được mời gọi nhìn vào các gia đình mẫu mực trong Thánh Kinh từ đó soi rọi và điều chỉnh lại gia đình mình.
Có một thực tế, là nhiều gia đình hôm nay đang sống chung với nhau mà các thành viên không thực sự cảm thấy hạnh phúc, không cảm thấy gia đình mình là một tổ ấm yêu thương; Và như một hậu quả dây chuyền, thế hệ cha mẹ không có kinh nghiệm thế nào là một gia đình hạnh phúc thì đến lượt con cái cũng không biết xây dựng và làm thể nào cho gia đình mới của mình hạnh phúc.
Lời Chúa trong bài đọc một hôm nay giới thiệu cho chúng ta gia đình của tổ phụ Apbraham một gia đình hết sức đạo đức và tin tường vào Chúa. Gia đình này là một gia đình khá giả trong vùng, có nhà cửa ruộng vườn chiên cừu…, chỉ có một thứ họ ước ao mà chưa có, đó là một đứa con nối dõi tông đường. Nỗi đau khổ thầm kín ấy cứ ngày ngày gặm nhấm tâm hồn hai ông bà già đến độ lúc ăn lúc ngủ họ cũng mơ về điều đó. Hôm nay trong một thị kiến, Chúa đã rất thân tình nói với ông rằng: Hỡi Apbraham đừng sợ! Ta sẽ là khiên che thuẫn đỡ cho ngươi, phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn. Apbraham như buồn bã thưa rằng: Chúa sẽ thưởng cho con cái gì? Con sẽ ra đi mà không có con cái, không có người thừa tự! Có vẻ buồn với Chúa, nhưng ông vẫn hòan toàn tin tưởng Chúa sẽ không lừa dối ông, ông nghĩ Chúa sẽ làm theo cách của ông, là ông sẽ có con với một người hầu để cho nó nối dõi cho ông vì Sara vợ ông đã cao niên rồi. Nhưng kế hoạch của Thiên Chúa thì không như ông nghĩ, phần thưởng mà Chúa hứa cho ông sẽ lớn lao hơn nhiều đó là chính Sara vợ ông sẽ sinh cho ông một người con trai và ông đặt tên cho con là Isaac. Thiên Chúa còn lặp lại với ông lời hứa: Dòng dõi của ngươi sẽ đông như sao trên trời, như cát dưới biển. Điều đó hoàn toàn vượt quá sự mong đợi của ông, và cũng cho thấy rằng Thiên Chúa luôn trung thành với lời Người đã hứa, Thiên Chúa luôn đáp trả cho những người tin tưởng Ngài vượt quá sự mong đợi của họ.
Thư Do Thái trong bài đọc hai đã hết lời ca ngợi đời sống đức tin và lòng đạo đức của Apbraham, và nêu lên như một mẫu mực cho chúng ta. Tác giả nhấn mạnh rằng, nhờ tin mà Apbram đã lên đường ra đi theo lời mời gọi của Chúa, nhờ tin mà ông được hưởng phần gia nghiệp Chúa hứa, và cũng nhờ tin mà bà Sara dù hiếm muộn cao niên nhưng cũng vẫn sinh con. Thư Do Thái con kể thêm, nhờ tin mà dù đau đớn đến cắt ruột Apbraham đã hiến tế Isaac cho Chúa, và Thiên Chúa chỉ cần tấm lòng, Ngài đã nhận của lễ ông dâng và trả lại cho ông người con là Isaac.
Mẫu gương gia đình thứ hai là một gia đình hết sức đạo đức, chu toàn bổn phận phụng thờ và tuân giữ lề luật của Thiên Chúa, đó là gia đình của Giuse Maria. Dù gia đình này không phải là một gia đình giàu có, mặc dù mang dòng máu của vua Đavít nhưng Giuse vẫn chỉ là một anh thợ mộc nhà quê nghèo khó, thế nhưng cái nghèo ấy không làm cho đôi vợ chồng này nản chí buông xuôi, cũng không thấy họ cằn nhằn tính toán với nhau, trái lại họ vẫn cứ nhiệt thành với Chúa với lề luật theo hoàn cảnh của mình. Thánh Luca cho thấy họ không hề bỏ qua những quy định mà luật Chúa truyền, Giuse đã chu tòan đầy đủ của lễ thanh tẩy cho Maria theo luật quy định cho phụ nữ sau khi sinh.
Giuse và Maria còn chu toàn một quy định quan trọng khác nữa là sau khi sinh con trai đầu lòng, họ đem con dâng cho Thiên Chúa tại Giêrusalem, và chuộc con về bằng một của lễ của những người nghèo là một đôi chim bồ câu. Cái đẹp của gia đình này là ở chỗ đó, họ không nại vào cái nghèo, không nại vào hoàn cảnh để bỏ bê việc bổn phận với Chúa. Chính vì sự trung thành của Giuse Maria với Chúa, nên Chúa cũng trung thành với gia đình họ, gìn giữ và giúp gia đình vượt qua biết bao khó khăn. Bài học mà Giuse và Maria để lại cho các gia đình đó là dâng cho Chúa đứa con của mình. Mặc dù Hài Nhi Giêsu là Con Thiên Chúa thật, nhưng khi làm người, thì trẻ Giêsu hoàn toàn lệ thuộc vào cha mẹ của mình và thừa hưởng nếp sống đạo đức và bầu khí hạnh phúc từ cha mẹ và gia đình của mình. Qua lời của cụ già Simeon và bà Anna, đôi vợ chồng này đã hình dung ra sóng gió sẽ đổ xuống trên họ vì con trẻ này, với lời tiên báo một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn, hẳn ngay lúc đó đã làm cho tâm hồn của hai ông bà rướm máu, thế nhưng họ không hề hỏang sợ, họ vẫn ghi nhận tất cả mọi biến cố để suy gẫm và nhận ra thánh ý của Thiên Chúa mà thi hành.
Đời sống đạo đức của Gia đình Giuse Maria còn được Thánh Kinh kể lại rằng hàng năm hai ông bà vẫn có thói quen lên Gierusalem để mừng lể Vượt qua, và một lần vào năm trẻ Giêsu 12 tuổi, họ đã lạc mất con ở đền thờ và sau ba ngày mới tìm lại được. Chính thói quen này đã hình thành nên thói quen của trẻ Giêsu, khi công khai đi rao giảng Tin Mừng thì Thánh Kinh cũng ghi lại rằng: Chúa Giêsu vào Hội đường các ngày Sabat theo thói quen thường làm. Thói quen ấy hẳn Ngài được thừa hưởng và học ở nơi Giuse Maria.
Thưa quý OBACE, gương đức tin của gia đình Apbraham và mẫu gương đời sống đạo đức của gia đình Giuse Maria, hẳn sẽ là khuôn mẫu để mỗi người đang sống trong bậc gia đình soi rọi và điều chỉnh lại đời sống gia đình mình.
Chắc chắn một điều là không có gia đình nào mà không có khó khăn thử thách, không có gia đình nào mà “xuôi chèo mát mái” từ đầu đến cuối, thể nào cũng có sóng gió cách này cách khác: như vợ chồng tổ phụ Apbraham và Sara với nỗi đau thầm kín, như vợ chồng Giuse Maria, nỗi đau xâu xé, song có điều khác nhau là, trong mỗi hoàn cảnh ấy chúng ta có phản ứng như thế nào? Chúng ta càm ràm than trách Chúa hoặc buông xuôi thất vọng hay là chúng ta kiên trì với Chúa và trung thành với lề luật và những bổn phận đối với Chúa.
Có nhiều gia đình đang phải đau khổ vì những đứa con hư hỏng, đang bị giằng co, chán nản vì căn bệnh dai dẳng hiểm nghèo, những lúc như thế, hẳn là những lúc đức tin bị thử thách. Có nhiều người có đạo ngày nay, thay vì tin vào tình yêu, sự quan phòng và quyền năng của Thiên Chúa, khi gặp những thử thách người ấy lại chạy đi cúng bái, thuê thày mướn thợ về gọi hồn gọi vía trừ ma trừ tà, mà không chạy đến với quyền năng của Thiên Chúa và Giáo hội. Có người khác thì chỉ vì một xích mích bất đồng hay một thử thách nào đó với người này người khác, thay vì chạy đến với Chúa để được soi sáng hướng dẫn hòa giải thì họ buông xuôi bỏ cả việc xưng tội rước lễ.
Có nhưng gia đình nại vào hoàn cảnh kinh tế khó khăn để chà đạp lên giới luật của Chúa, hủy hoại những đứ con bé nhỏ của mình, bỏ bê việc bổn phận đọc kinh cầu nguyện dâng lể thờ phượng Chúa. Hãy nhìn vào tấm gương gia đình Thánh Gia để điều chỉnh lại gia đình của mình: Chỉ những gia đình nào có Chúa thì mới có được niềm vui và hạnh phúc, gia đình không có Chúa, thì sự dữ, sự xấu và cãi vã nó sẽ đến và ở trong gia đình ấy. Vì thế để tìm được niềm vui và hạnh phúc cho gia đình, để có thề vượt qua những thử thách đau khổ trong gia đình, thì mỗi thành viên và cả gia đình phải biết dành cho Chúa một chỗ trong tâm hồn mình trong gia đình mình.
Noi gương gia đình Giuse Maria, hãy tạo lập nên những thói quen đạo đức cho vợ chồng và con cái qua việc đều đặn xưng tội rước lễ, đọc kinh cầu nguyện chung trong gia đình. “Cha mẹ hiền lành để đức cho con” vì thế các bậc cha mẹ đừng bao giờ trở thành gương mù gương xấu cho con cái, mà hãy làm thật nhiều việc đạo đức tốt lành, những việc làm này sẽ có ảnh hưởng và có thể thay đổi được đời sống con cái và gia đình chúng ta nên tốt hơn.
Xin các Đấng của gia đình Thánh gia chúc lành cho các gia đình chúng ta. Amen
Lm.Giuse Đỗ Đức Trí