Suy
Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXVIII Thường Niên
« Hãy bố thí những gì bên
trong »
Tin
Mừng :
Lc 11, 37-41
(37) Ðức Giêsu
đang nói, thì có một ông Pharisêu mời Người đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người
liền vào bàn ăn. (38) Thấy vậy, ông Pharisêu lấy làm lạ vì trước
tiên Người không rửa tay trước bữa ăn. (39) Nhưng Chúa nói với ông
ấy rằng: "Thật, nhóm Pharisêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người
rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. (40)
Ðồ ngốc! Ðấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao? (41)
Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong
sạch cho các người.
1. Đức Giê-su và người Pha-ri-sêu
Một
người Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su đến dùng bữa tại nhà mình. Thánh Luca còn kể
những dịp khác tương tự, chằng hạn Đức Giê-su được mời đến dùng bữa tại nhà một
người Pha-ri-sêu khác, tên là Simon, và trong bữa ăn, đột nhiên có một người
phụ nữ đến khóc bên chân Chúa (x. Lc 7, 36-50).
Như
thế, tương quan của Đức Giê-su với những người Pha-ri-sêu không quá căng thẳng
như chúng ta tưởng; hơn nữa, mời nhau đến dùng bữa tại nhà, là dấu chỉ của một
sự thân thiện đặc biệt. Tuy nhiên, cứ mỗi lần như thế, Đức Giê-su lại mặc khải
sự « khác biệt thần linh » của ngài đối với những người Pha-ri-sêu và qua họ,
đối với chúng ta và với cả loài người.
2. Rửa tay trước bữa ăn
Ông
Pha-ri-sêu thật có lý khi lấy làm lạ, vì Đức Giê-su không rửa tay trước bữa ăn.
Đó không chỉ vì lý do vệ sinh, nhưng rửa tay còn là một nghi thức thanh tẩy. Phải
thanh tẩy, hay nói rộng hơn, phải chuẩn bị mình, cả bên trong lẫn bên ngoài,
trước khi dùng bữa, bởi vì bữa ăn là ân huệ Thiên Chúa ban. Cũng giống như nghi
thức sám hối khi chúng ta bắt đầu cử hành Thánh Lễ, và cũng giống như nghi thức
rửa tay của linh mục trước khi bước vào nghi thức truyền phép.
Nếu
như thế, người Do thái đã vượt xa chúng ta trong việc nhận ra ơn huệ Thiên Chúa,
vì đối với họ, bàn ăn đời thường là « bàn thánh », và bữa ăn hằng ngày cũng là
một ơn huệ trọng đại Thiên Chúa ban từ thủa tạo thiên lập địa và được hiện tại
hóa mỗi ngày (xem St 1, 29; Tv 136, 25). Do đó cần phải được thanh tầy trước
khi dùng bữa. Hành vi chuẩn bị mình để đón nhận ơn huệ Thiên Chúa ban, là bữa
ăn hằng ngày, quả thật là một hành vi vừa đẹp (vì diễn tả lòng biết ơn), vừa
đúng (vì bữa ăn diễn tả ơn huệ lương thực) và vừa hay (vì sẽ định hướng sự sống
và đời mình theo hướng ca tụng và tạ ơn). Ước gì chúng ta cũng có tâm tình này
khi đọc kinh, dâng lời nguyện hay « làm phép » trước bữa ăn.
Tuy
nhiên, cũng giống như chúng ta cử hành các nghi thức, với thời gian, các nghi
thức đánh mất đi ý nghĩa đích thực, và chỉ còn là hình thức bên ngoài. Tệ hại
hơn nữa, người ta còn nghĩ rằng nghi thức này làm cho người ta tự động, như ma
thuật, trở nên thanh sạch trước mặt Thiên Chúa ! Đức Giê-su không chống lại
những nghi thức thanh tẩy, nhưng chống lại thái độ duy nghi thức, chỉ dừng lại
ở việc thanh tẩy bên ngoài, ở vẻ đẹp bên ngoài : « Nhóm Pha-ri-sêu các người,
bên ngoài chén dĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy
những chuyện cướp bóc, gian tà ».
Như
thế, đối với Đức Giê-su, các nghi thức không tự động làm cho người trở nên
thanh sạch ; nhưng ngược lại, những nghi thức này trở nên vô nghĩa và
trống rỗng nếu không diễn tả sự thanh sạch và vẻ đẹp của tâm hồn, hay nói như Đức
Giê-su, diễn tả một lối sống với Thiên Chúa và tha nhân.
3. Cái bên trong và cái bên ngoài
Như
vậy, phải chăng, bên trong mới quan trọng, bên ngoài chỉ là tùy phụ, thậm chí
không cần thiết ? Có những người dựa vào lời này của Chúa để suy ra như vậy,
khi nói : « Đạo tại tâm », nhằm biện hộ cho một lối sống đạo « bên ngoài chẳng
có gì ? ». Như đọc được suy nghĩ này của người nghe của mọi thời, Đức Giê-su đã
vượt qua sự đối lập giữa cái bên trong và cái bên ngoài, khi nói: « Thật là
ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao ? » Như
thế, Đức Giê-su mời gọi chúng ta nhìn ra hành động sáng tạo của Thiên Chúa ở
trong mọi sự, cả cái bên trong cũng như cái bên ngoài ; và đáp lại bằng một
thái độ nội tâm, đó là « bố thí những gì ở bên trong », để cho Thiên Chúa hiện
diện và hành động nơi con người trọn vẹn của chúng ta.
Và Đức
Giê-su nói : « Thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người ». Đây
chính là quan niệm hoàn toàn mới, nếu không muốn nói là « quan niệm thần linh »
về thế nào là thanh sạch.
Lm
Giuse Nguyễn Văn Lộc