Suy Niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXII Thường Niên
TINH THẦN
CỦA LUẬT
LỜI CHÚA: Lc 6, 1-5
1 Vào một ngày sabát, Đức Giêsu đi băng qua một cánh
đồng lúa; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn. 2
Nhưng có mấy người Pharisêu nói: “Tại sao các ông làm điều không được phép làm
ngày sabát?”
3 Đức Giêsu trả lời: “Ông Đavít đã làm gì khi ông và
thuộc hạ đói bụng? 4 Ông vào nhà
Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư tế mới
được ăn mà thôi. Câu chuyện ấy, các ông chưa đọc sao?” 5 Rồi Người nói: “Con Người làm chủ ngày sabát”.
SUY NIỆM
Thành ngữ dân gian có câu “Đi qua ruộng dưa, chớ sửa
giày. Ở dưới cây mận, không sửa mũ”. Đây là một lời khuyên hữu ích giúp chúng
ta tránh được những nghi ngờ đáng tiếc. Bởi lẽ, những người gian manh xảo trá
thì hay nghi ngờ và dễ dàng kết tội người khác. Nếu khi đi ngang qua vườn dưa
mà chúng ta cúi xuống sửa giày, sẽ dễ bị hiểu lầm là hái trộm dưa. Cũng vậy, đi
qua vườn mận sai trái mà sửa mũ, người ta sẽ cho rằng chúng ta đưa tay hái
trái.
Trong trích đoạn Tin Mừng hôm nay, nhóm người
Pharisêu kết án các môn đệ Chúa Giêsu vi phạm Lề Luật vì đã hái bông lúa vò
trong tay mà ăn. Họ lên tiếng nói “Tại sao các ông làm điều không được phép làm
ngày sabát?” Thấy vậy Đức Giêsu liền giải thích cho các ông hiểu tinh thần của
luật không phụ thuộc vào hành động bên ngoài nhưng ở suy nghĩ và con tim. Mục
đích của Luật Chúa là đem lại sự tự do cho con người. Sau cùng, Chúa Giêsu đã
khẳng định “Con Người làm chủ ngày sabát”.
Những người Pharisêu thường có những cuộc xung đột
ngấm ngầm hoặc công khai. Họ công kích Chúa Giêsu và các môn đệ không tuân giữ
luật ngày Sabát. Hành động bứt bông lúa khi đi qua cánh đồng chỉ là nguyên cớ để
họ khiêu chiến và tìm cớ kết tội Chúa Giêsu. Vì thói ích kỷ ghen ghét, người
Pharisêu đã không ngần ngại soi mói qua những việc nhỏ để kết một tội lớn.
Trong luật Do Thái, có điều luật cấm gặt hái trong ngày Sabát. Điều này cốt để
người nông dân ngừng tay có thời giờ nghỉ ngơi mà thờ phượng Thiên Chúa.
Người Pharisêu chỉ coi lề luật như những điều buộc
phải tuân giữ mà chưa hướng đến sự trưởng thành yêu mến. Nếu chỉ giữ luật như một
điều bó buộc, luật đó trở thành gánh nặng đè lên vai con người. Một cậu bé đi thả diều với bố, cậu hỏi bố điều gì đưa diều lên cao? Bố cậu
bảo: “Là sợi dây đó con ạ !”. Cậu con
trai lại hỏi: “Bố ơi, rõ ràng là sợi dây
đang kéo diều xuống cơ mà !” Bố bảo con quan sát rồi lấy kéo cắt đứt
sợi dây. Ngay lập tức cánh diều chao đảo rồi sa xuống đất. Trong cuộc đời cũng vậy, đôi khi chính những yếu tố ta cho
rằng kiềm hãm mình, lại là yếu tố giúp chúng ta bay cao, đó chính là bản chất cốt
lõi của kỷ luật.
Có một thứ luật được ghi khắc trong trái tim con người,
đó là luật của tình yêu thương. Từ thời Cựu ước, tác giả thánh vịnh 118 đã hết
lời ca tụng luật Chúa như ân phúc mang đến cho con người ơn giải thoát và niềm
hạnh phúc đích thực. Luật đó chỉ cho con người biết đâu là đường chân lý và đâu
là nguồn mạch khôn ngoan đích thực:
“Con vui thú với mệnh
lệnh của Ngài, và hết lòng yêu mến.
Mệnh lệnh Ngài,
con giơ tay đón nhận
Thánh chỉ Ngài,
con sẽ gẫm suy.
Xin Chúa nhớ lại
lời phán cùng tôi tớ, lời ban niềm hy vọng cho con.
Lời hứa của Ngài
làm cho con được sống, đó là điều an ủi con trong cảnh khốn cùng.
Con coi trọng luật
Chúa truyền ban, hơn vàng muôn bạc triệu” (Tv 118, 47-50.72).
Khi khẳng định “Thiên Chúa làm chủ ngày Sabát”, Chúa
Giêsu đã mặc cho luật một giá trị mới, đó là để tôn vinh Thiên Chúa và phục vụ
con người. Người đã đến để kiện toàn lề luật, để xây dựng hơn là phá hủy, để kết
dệt những tương giao hơn là chia cắt. Đức
Giêsu đòi chúng ta phải trung thành giữ Luật Chúa, vì như Người đã khẳng
định: “Thầy đến không phải để hủy bỏ lề luật Môsê hoặc lời các Ngôn sứ. Thầy
đến không phải để bãi bỏ, mà là để kiện toàn (Mt 5, 17-18). Và Người đã ban cho Dân Mới bộ luật Bát Phúc như
một cách kiện toàn lề luật cũ. Hoàn tất
lề luật theo Đức Kitô không phải là giữ luật thật chặt chẽ hết mức
theo chữ viết, nhưng là một chuyển động của Thần Khí vượt qua Lề Luật, từ khởi
đầu đến cùng đích.
Trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta cũng có thái độ
ích kỷ như những người Phariêsu. Chúng ta dễ dàng lên án người khác hơn là góp
ý xây dựng tình bác ái. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tránh xa thói giả
hình và lên án người khác. Hãy nội tâm hóa luật Chúa bằng thái độ tôn trọng và
yêu thương. Chúa Giêsu đã chẳng giải thích trong hoàn cảnh đặc biệt, đó là khi
các thuộc hạ đói bụng, ông Đavít đã “vào
nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư
tế mới được ăn mà thôi”. Điều này cho thấy, luật giải thoát con người khỏi
cơn đói khát, khỏi những tình huống nguy kịch nhất. Nếu chỉ vì giữ luật mà con
người ta phải rơi vào cảnh bi đát, thì luật đó chẳng có ý nghĩa gì.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết yêu mến luật
Chúa và hết lòng tuân giữ để chúng con được thoát khỏi thói ghen ghét ích kỷ mà
tự do tiến bước. Amen.
Nt. M. Anh Thư,
OP