Suy Niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XI Thường Niên C
KHÔNG AI CÓ THỂ LÀM TÔI HAI CHỦ
1/ Bài đọc I: 17 Sau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua
đời, các thủ lãnh Giu-đa đến bái yết nhà vua và lúc ấy nhà vua nghe theo họ.
18 Họ đã bỏ
Đền Thờ của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các
ngẫu tượng. Vì tội ấy ĐỨC CHÚA đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và
Giê-ru-sa-lem.
19 Người đã
sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay về với ĐỨC CHÚA. Các vị ấy đã khuyến
cáo, nhưng họ không thèm để tai.
20 Ông Da-ca-ri-a,
con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng trên cao, đối diện
với dân và nói: "Thiên Chúa phán thế này: "Tại sao các ngươi vi phạm
lệnh truyền của ĐỨC CHÚA, mà chuốc lấy thất bại? Vì các ngươi đã lìa bỏ ĐỨC
CHÚA, nên ĐỨC CHÚA cũng lìa bỏ các ngươi."
21 Họ liền toa
rập chống lại ông và, theo lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Đền Thờ ĐỨC
CHÚA.
22 Vua Giô-át
không nhớ đến tình nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a, đã dành
cho mình, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu lên:
"Xin ĐỨC CHÚA nhìn xem và báo oán cho con."
23 Đầu năm
sau, quân đội A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và
Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất cả các thủ lãnh trong dân và gửi tất cả chiến lợi
phẩm về cho vua Đa-mát.
24 Thực ra,
lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng ĐỨC CHÚA đã trao một lực
lượng rất đông đảo vào tay chúng, chỉ vì dân Ít-ra-en đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa của tổ tiên mình.
25 Khi chúng
rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập
với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ
giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và được mai táng trong Thành Đa-vít,
nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia.
2/
Phúc Âm: 24 "Không ai có thể làm tôi hai chủ,
vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể
chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. 25
"Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn;
cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và
thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26 Hãy xem chim trời: chúng
không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn
nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?
27 Hỏi có ai
trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?
28 Còn về áo
mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào
mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi;
29 thế mà,
Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng
không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng,
nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống
hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!
31 Vì thế, anh
em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?
32 Tất cả
những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần
tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và
đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34
Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có
cái khổ của ngày ấy.
Suy Niệm:
Phụng vụ hôm nay đưa ra cho chúng ta những
kinh nghiệm trong lịch sử cứu độ và những kinh nghiệm trong cuộc sống, ngõ hầu
chúng ta làm cuộc chọn lựa cho cuộc sống của mình, nhờ đó không đánh mất cơ hội
trong hành trình đức tin.
1/ Kinh nghiệm của dân Israen.
Bài đọc một sách Sử Biên Niên cho chúng ta
một kinh nghiệm đau thương và tủi nhục. Khi ấy, dân Israen "Họ đã bỏ Đền
Thờ của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu
tượng. Vì tội ấy ĐỨC CHÚA đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và
Giê-ru-sa-lem".
Thực ra Thiên Chúa không hà khắc đến như
vậy, tuy dân Israen bỏ giao ước và lề luật, nhưng Thiên Chúa vẫn gởi đến các cơ
hội là các ngôn sứ, cảnh báo nhà vua Gio-át và dân chúng, nhưng họ đã không
nghe, trái lại càng ngày họ càng lún sâu vào con đường tội lỗi, cao điểm là họ
đã ném đá giết ngôn sứ Da-ca-ria trong sân Đền Thờ ĐỨC CHÚA.
"Thượng bất chính, hạ tắc loan".
Hậu quả là chỉ một số ít quân Syrian đã làm cho dân thành Giuđa và Giêrusalem
rối loạn, nhà của tan tác, và của cải bị cướp phá. Hơn nữa "các thuộc hạ
của vua đã toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế
Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và được mai táng trong
Thành Đa-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia". Với kinh
nghiệm này, sách Sử Biên Niên muốn nói lên rằng, khi con người phá vỡ Giao Ước
là lúc con người phải chuốc lấy hậu quả của sự bất trung. Khi con người chối bỏ
Thiên Chúa thì thần dữ sẽ lớn lên trong tâm hồn con người, và nó sẽ hủy hoại
tâm hồn người đó.
2/ Kinh nghiệm của Đức Giêsu.
Với
kinh nghiệm của bài đọc một. Hôm nay Chúa Giêsu lại cho chúng ta thấy hai kinh
nghiệm.
Kinh nghiệm chọn chủ: "Không ai có thể
làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ
này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi
Tiền Của được".
Mamonas: Nó đến từ động từ có
nghĩa “tin cậy;” danh từ mamon là của cải. Khi Mamon được viết hoa, nó có nghĩa
như là một thần. Bởi một khi đã làm tôi cho Tiền Của, chúng ta sẽ bị Tiền Của
sai khiến, dấu hiệu của người làm tôi Tiền Của là sẽ làm bất cứ điều gì, dù
phạm pháp, phi nhân, miễn là có tiền. Vì thế Chúa Giêsu nói: "Anh em không
thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được".
Kinh nghiệm Sự quan phòng. Chim sẻ; sự sống
và hoa huệ, tất cả những việc đó con người không thể can thiệp vào được, cũng
như không cần tác động của con người, thì bản chất nó vẫn phong phú, vì sự quan
phòng kỳ diệu của Thiên Chúa trên toàn thể vũ trụ. Mặt khác trong vũ trụ, con
người chính là tạo vật được Thiên Chúa yêu thương và quan phòng cách đặc biệt,
lẽ gì mà Thiên Chúa lại để con người thua kém các tạo vật khác. Vì lẽ ấy Chúa
Giêsu dạy: "Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của
Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho".
Tam Thái