Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần
IV Mùa Thường Niên
KHÍCH LỆ
LỜI CHÚA: Mc 5, 1-20
Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ sang bờ biển bên kia, đến địa hạt
Giêrasa. Chúa Giêsu vừa ở thuyền lên, thì một người bị quỷ ô uế ám từ các mồ mả
ra gặp Người. Người đó vẫn ở trong các mồ mả mà không ai có thể trói nổi, dù
dùng cả đến dây xích, vì nhiều lần người ta đã trói anh ta, gông cùm xiềng xích
lại, nhưng anh ta đã bẻ gãy xiềng xích, phá gông cùm, và không ai có thể trị
nổi anh ta. Suốt ngày đêm anh ta ở trong mồ mả và trong núi, kêu la và lấy đá
rạch mình mẩy. Thấy Chúa Giêsu ở đàng xa, anh ta chạy đến sụp lạy Người và kêu
lớn tiếng rằng: "Hỡi ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, ông với tôi có
liên hệ gì đâu? Vì danh Thiên Chúa, tôi van ông, xin chớ hành hạ tôi".
Nhưng Chúa Giêsu bảo nó rằng: "Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này".
Và Người hỏi nó: "Tên ngươi là gì?" Nó thưa: "Tên tôi là cơ
binh, vì chúng tôi đông lắm". Và nó nài xin Người đừng trục xuất nó ra
khỏi miền ấy.
Gần đó, có một đàn heo đông đảo
đang ăn trên núi, những thần ô uế liền xin Chúa Giêsu rằng: "Hãy cho chúng
tôi đến nhập vào đàn heo". Và Chúa Giêsu liền cho phép. Các thần ô uế liền
xuất ra và nhập vào đàn heo, rồi cả đàn chừng hai ngàn con lao mình xuống biển
và chết đuối. Những kẻ chăn heo chạy trốn và loan tin đó trong thành phố và các
trại. Người ta liền đến xem việc gì vừa xảy ra. Họ tới bên Chúa Giêsu, nhìn
thấy kẻ trước kia bị quỷ ám ngồi đó, mặc quần áo và trí khôn tỉnh táo, và họ
kinh hoảng. Những người đã được chứng kiến thuật lại cho họ nghe mọi sự đã xảy
ra như thế nào đối với người bị quỷ ám và đàn heo. Họ liền xin Chúa Giêsu rời
khỏi ranh giới họ. Khi Người xuống thuyền, kẻ trước kia bị quỷ ám xin theo
Người. Nhưng người không cho mà rằng: "Con hãy về nhà với thân quyến, và
loan truyền cho họ biết những gì Thiên Chúa đã làm cho con và đã thương
con". Người đó liền đi và bắt đầu tuyên xưng trong miền thập tỉnh, tất cả
những gì Chúa Giêsu đã làm cho anh ta, và mọi người đều thán phục.
SUY NIỆM
Rồi cuối cùng năm Mậu Tuất cũng còn ít giờ nữa sẽ qua đi nhường chỗ cho
năm mới Kỷ Hợi đến. Tâm tình của chúng ta hôm nay là tạ ơn Chúa, dù biết một
năm đã qua mỗi người cũng cảm nhận được những khó khăn, nhưng giờ này còn hiện
diện trong thánh lễ này cũng đủ để tạ ơn Chúa. Tâm tình phó thác, một năm Kỷ Hợi
đang ở phía trước, buồn vui, hạnh phúc đau khổ còn là một ẩn số, nhưng chúng ta
tin tưởng và được khích lệ, vì những lý do như sau.
1/
Chúa Giêsu trả lại vẻ đẹp cho con người
Vào thời Đức Giêsu, Sa-tan vốn được coi là thế lực
bất khả xâm phạm. Con người phải dành cho ma quỷ cả một
vùng để hoạt động, và chúng có cả một đạo binh, xiềng xích, gông cùm không thể
khống chế được.
Người bị quỷ ám “Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở
trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình”, trở nên hung ác, ghê tởm, bẩn thỉu.
Vùng ở của quỷ là vùng dơ bẩn, mồ mả hoang
tàn, và quan niệm người Do Thái loài heo cũng là loài dơ bẩn.
Sự xuất hiện của Chúa Giêsu đã trả lại cho
vùng đất hoang tàn thành nơi thân thiện, người dân có thể kéo đến, trả lại cho
người hung dữ trở nên ngoan hiền “ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo”.
Hiểu được như vậy thì có đánh đổi cả bầy
heo cũng không có gì là hoang phí. Biết
bao nhiêu đại đại phú gia nhưng mắc một cơn bệnh hiểm nghèo, nếu đánh đổi trăm
tỷ để được trái tim, quả thận, lá gan. . . hẳn là họ cũng sẵn sàng.
Vâng chỉ có Chúa mởi trả lại cho con người vẻ
đẹp của tâm hồn, vè đẹp của thể xác, sức khỏe và bình an. Đây chính là hy vọng
và tín thác cho chúng ta bước sang năm mới.
2/ Các Thánh là những người
khích lệ và đồng hành với chúng ta.
Tông huấn “Ơn gọi nên thánh trong thế giới
ngày nay”, trong chương một, Đức thánh cha Phanxicô nói: “Các Thánh là những người
khích lệ và đồng hành với chúng ta”. Đức thánh cha lấy
cảm hứng từ thư Do Thái trong bài đọc một hôm nay mà nói rằng: “Trong thư gửi tín hữu
Do-thái, các chứng nhân khác nhau, tức những người có khả năng khích lệ chúng
ta, đã được nêu ra, để chúng ta “kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta” (Dt
12,1). Bức thư này đã nói về Áp-ra-ham, về Sa-ra, về Mô-sê, về Ghi-đê-ôn và về
một số vị khác (xc. Dt, 11, 1tt); điều đặc biệt là chúng ta được mời gọi để nhận
ra rằng, “chúng ta đang được ngần ấy nhân chứng Đức Tin như đám mây bao quanh”
(Dt 12,1), mà các nhân chứng ấy đang khích lệ chúng ta đừng đứng lỳ mãi trên
con đường của mình, nhưng hãy tiếp tục chạy cho tới đích. Trong số các chứng
nhân đó, có thể cũng có cả thân mẫu, cả bà nội hay bà ngoại của chúng ta, cũng
như những người khác đang sống bên cạnh chúng ta (xc. 2Tm 1,5). Có lẽ cuộc sống
của họ không phải lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng bất chấp tất cả những sai sót và
những yếu đuối của mình, họ vẫn tiến về phía trước và vẫn làm hài lòng Thiên
Chúa.” (số 3)
Sắp bước
sang một năm mới, người kitô hữu chúng ta được khích lệ, đủ lý do để tin tưởng
và hy vọng. Chúng ta có Chúa là Đấng toàn năng và có các thánh là những người đồng
hành, trên hành trình năm Kỷ Hợi mới này.
Lm.
Tam Thái.