Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần IV Mùa Chay
LỜI CHỨNG
LỜI CHÚA: Ga 5, 31- 47
31 Khi ấy, Đức Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Nếu tôi làm chứng về
chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. 32 Có Đấng khác làm chứng
về tôi, và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. 33
Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gioan, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.
34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi
nói ra những điều này để các ông được cứu độ. 35 Ông Gioan là ngọn
đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời
gian. 36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của
ông Gioan: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính
những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. 37
Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã
không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. 38
Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không
tin vào Đấng Người đã sai đến. 39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì
nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại
làm chứng về tôi. 40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.
41 “Tôi không cần người đời tôn vinh. 42 Nhưng tôi biết:
các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. 43 Tôi đã đến nhân danh
Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến,
thì các ông lại đón nhận. 44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm
kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể
tin được? 45 Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa
Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Môsê, người mà các ông tin cậy. 46
Vì nếu các ông tin ông Môsê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết
về tôi. 47 Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm
sao tin được lời tôi nói?”
SUY NIỆM
Bài Tin Mừng hôm nay diễn ra trong bối cảnh
cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và những người Do Thái. Nhân dịp lễ của người
Do Thái, Đức Giêsu lên Giêrusalem, ở đó Người làm nhiều phép lạ, chữa lành nhiều
chứng bệnh trong dân. Chứng kiến những việc làm phi thường ấy, một số người Do
Thái lên tiếng nghi ngờ về quyền năng của Chúa Giêsu. Họ đòi một lời chứng rõ
ràng, họ còn đặt ra hàng loạt những câu hỏi: Tại sao ông này lại được phép chữa
bệnh ngày Sabát? Ai dám cho phép một người đau ốm vác chõng trong ngày Sabát?
Trước sự cứng tin của đám đông người Do Thái,
Chúa Giêsu đã chứng minh mình là Con Thiên Chúa trong việc luôn thi hành thánh
ý Cha. Người nói cho đám dân Do Thái biết về công việc và sứ mạng của Chúa Con.
Người không tự ý làm bất cứ điều gì mà không theo ý muốn của Cha. Người tôn trọng
lời dạy của Môsê và các ngôn sứ, Người đến không phải để bãi bỏ phá hủy lề luật
nhưng để kiện toàn. Người không đến để giết chết nhưng làm cho sống lại. Người
không đến gây oán thù nhưng vui đắp sự hòa giải tha thứ. Người không đến như một
quan tòa hay xét đoán trừng phạt nhưng tha thứ và mở ra cho mọi người con đường
sống thênh thang. Người đến để nâng dậy hơn là xô ngã, để yêu thương hơn là gây
thù oán, để hiệp nhất hơn là chia rẽ. Người là mục tử đã lấy mạng sống để bảo vệ
chiên khỏi đàn sói dữ. Người chịu thương tích, chuộc lấy thân phận tội lỗi của
nhân loại. Đặc biệt trong cuộc khổ nạn và hiến tế trên thập giá, Đức Giêsu minh
chứng cho nhân loại thấy một Thiên Chúa yêu thương đến cạn kiệt, cho đi đến hao
mòn vì hạnh phúc của con người.
Thái độ cứng tin những người Do Thái có thể
cũng là thái độ của mỗi người chúng ta. Mỗi ngày chúng ta lãnh nhận biết bao ơn
lành từ bàn tay Chúa. Ơn lành đầy ứ chan hòa đến nỗi tác giả thánh vịnh 144 đã
phải reo lên sung sướng “Lạy Chúa, muôn loài ngước mắt trông lên Chúa, và chính
Ngài đúng bữa cho ăn. Khi Ngài rộng mở
tay ban, là bao sinh vật muôn vàn thỏa thuê”. Mãi mãi, chẳng bao giờ con người đong
đếm hết những ân huệ của Thiên Chúa. Ân huệ ấy trải dài trên từng ngày sống, từng
biến cố vui buồn, từng phận người bé nhỏ của mỗi chúng ta.
Chúa Giêsu luôn thi hành thánh ý Chúa Cha
trong sự vâng phục và khiêm tốn. Người đã trở nên hiến tế thánh thiện đẹp lòng
Thiên Chúa. Mỗi người chúng ta cần mang hết khả năng của mình để phụng sự Thiên
Chúa và phục vụ tha nhân. Muốn thực hiện điều đó, chúng ta phải đặt ý Chúa lên
trên, phải khiêm tốn để cho Thánh Thần hướng dẫn. Mỗi người chúng ta dù có nói
giỏi hay làm giỏi là không theo ý Chúa thì cũng chỉ như những kẻ giả hình, chỉ
như những thùng rỗng kêu to. Ước gì mỗi người chúng ta ý thức sứ mạng chính yếu
của người kitô hữu, đó là mang Tin Mừng đến cho mọi người. Đừng bao giờ làm việc
vì khoe khoang hay vì những mối lợi. Hãy làm vì Đức Kitô và ơn cứu rỗi nhân loại.
Lạy Chúa, nhìn lên thánh giá Chúa, chúng con
mới hiểu được thế nào là tình yêu tự hiến, thế nào là vâng phục cách trọn vẹn. Xin
cho chúng con biết đặt ý muốn của mình vào ý Chúa, biết phục vụ Chúa và mọi người
trong niềm hoan lạc yêu thương. Amen.
Nt. M. Anh Thư, OP