Thứ
Sáu Ngày VII trong tuần Bát Nhật Giáng Sinh
Ngày
31 tháng 12
Thiên Chúa làm người để con người làm con Thiên Chúa
Lời
Chúa Ga 1,1-18
1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố :
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi,
nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả ;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.
Suy
niệm
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng
ta” (Ga 1,14a). Đó là lời xác
quyết của thánh sử Gioan, là lời xác quyết của các tông đồ, của
Giáo Hội và cũng là lời xác tín của mỗi người Kitô hữu chúng ta.
Ý nghĩa của câu Lời Chúa này diễn tả mầu nhiệm nhập thể, một Ngôi
vị của Thiên Chúa đã được sinh ra và ở giữa chúng ta, để nhờ Người
chúng ta trở nên con cái của Thiên Chúa và hưởng trọn lời hứa cứu
độ.
Nhìn ngắm Hài
Nhi Giêsu dưới dáng dấp của một Hài Nhi đơn sơ nằm trong máng cỏ, quả là một
mầu nhiệm cao cả tuyệt vời của đức tin. Sự ra đời của Chúa Giêsu đánh dấu “thời
viên mãn” đã tới. Vì tội lỗi của ông bà nguyên tổ, con người mất đi sự hiệp
thông với Thiên Chúa. Nhưng nay Thiên Chúa đầy lòng từ bi đã xót thương đến sự
buồn tủi của con người mà sai Chúa Con hằng có đời đời, sinh ra bởi Đức Trinh
Nữ Maria, làm người để cứu chuộc chúng ta khỏi nô lệ tội lỗi.
Bằng cách sử
dụng các công thức có chiều kích thần học sâu xa, thánh Tông đồ Gioan đã giải
thích cho chúng ta : “Từ nguyên thủy đã
có Ngôi Lời, và Ngôi Lời ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa” (Ga
1, 1). Gioan gọi ngôi vị thứ hai trong Chúa Ba Ngôi là “Ngôi Lời”, Con Thiên
Chúa. Ngài còn thêm: “Và Ngôi Lời đã nhập
thể làm người, và ở giữa chúng ta” (Ga 1, 14). Ngôi Lời đã hóa thành xác
thịt nơi cung lòng của Mẹ. Đấng vĩnh cửu đã bước vào thời gian. Thiên Chúa đã
đến cắm lều và cư ngụ giữa con người.
Ngay từ
câu đầu tiên của Tin Mừng thánh Gioan đã khẳng định căn tính và nguồn
gốc của Ngôi Lời (Logos). “Lúc
khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên
Chúa” (Ga 1,1). Lúc khởi đầu
là một kiểu nói gợi lên sự khởi đầu tuyệt đối theo sách Sáng thế:
“Lúc khởi đầu Thiên Chúa tạo dựng
trời và đất”. Điều này cho thấy nguồn gốc của Đức Giêsu không
phải bởi thụ tạo mà bởi Thiên Chúa. Ngôi Lời ấy là Thiên Chúa thật,
Đấng được sinh ra mà không phải được tạo thành. Hay nói cách khác,
Ngôi Lời đã có từ trước khi tạo dựng, nên Người hiện hữu mà không
phải do tạo dựng.
Thánh Gioan
còn khẳng định thêm: “Nhờ Ngôi Lời,
vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều
đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại” (Ga 1,3-4).
Chính Ngôi Lời
ấy đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta, như Đức Chúa hứa qua
lời ngôn sứ I-sai-a trong Cựu Ước “Này
đây người thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai và đặt tên là Em-ma-nu-en”.
Ngài đã đến thế gian từ cung lòng Thiên Chúa Cha, và từ nay sự hiện
diện của Ngôi Lời Nhập Thể là sự hiện diện của Thiên Chúa giữa nhân loại. Quả
thế, “Ngôi Lời là Thiên Chúa” (Ga 1,1c) “đã trở
nên xác phàm” (Ga 1,14) và
sống thân phận làm người với sự mong manh, lệ thuộc vào không gian và thời
gian. Đó là một con người đã được sinh ra và lớn lên trong một gia đình, một
dân tộc và một nền văn hóa riêng như mỗi người chúng ta. Đó là một vị
Thiên Chúa đã xuống thế mang thân phận làm người, để đưa con người lên
với Thiên Chúa.
Mầu nhiệm
nhập thể ấy thật thâm sâu, Ngôi Lời là nguồn Ân Sủng (Đức Giêsu) tái
tạo sự sống cho nhân loại, một “mắt xích” nối kết con người với
Thiên Chúa và con người với con người. Nhờ đó, trong sự thông hiệp
chúng ta được nên một trong Đức Kitô và nên một trong Thiên Chúa. Như
vậy, Ngôi Lời nhập thể là niềm vui, là niềm hạnh phúc viên mãn mà
con người luôn khát khao. Chúng ta kỷ niệm ngày Chúa Giáng Sinh cũng
với tâm tình như vậy, một niềm vui rộn rã vì Hài Nhi Giêsu đã và
đang ở giữa chúng ta.
Ước gì trong
cuộc sống, chúng ta luôn ý thức sự hiện diện của Thiên Chúa, nhất
là mùa giáng sinh này. Lạy Ngôi Lời nhập thể, chúng con chúc tụng
ngợi khen và tạ ơn Ngài vì tình yêu huyền nhiệm Ngài dành cho nhân
thế. Xin cho mỗi người chúng con luôn được ân sủng và niềm vui của
Ngài chiếu tỏa, để trong sự cuộc sống chúng con biết mang niềm vui
ấy đến cho người khác. Không phải là niềm vui hời hợt của những
cuộc chung vui mừng lễ, nhưng là niềm vui có Chúa nơi tâm hồn. Amen.
Huệ
Minh